Nàng Siêu Mẫu, Em Là Của Tôi
Gặp lại sau 3 năm
3năm trôi qua thật nhanh.
~Tại sân bay Tân Sơn Nhất
Nó bước ra khỏi máy bay, đeo chiếc kính râm to bản hàng hiệu. Mặc bộ váy đỏ( hình như bjờ ms mặc màu đỏ thì phải. Anna: thay đổi phong cách xíu, hj) đơn gjản, cúp ngực, dây đeo cổ, bó sát làm tôn lên 3 vòng chuẩn ko cần chỉnh của nó. Kéo chiếc vali nhanh đến xe mui trần đậu sẵn trc khj đám fan bu đông. Trên đường đi nó ghé vào siêu thị gần đó. Lạ thay ko biết là do trùng hợp hay sắp đặt hắn cùng Tuyết đến mua hàng. Nhân lúc Tuyết đi mua hàng. Hắn tranh thủ đi dạo 1 vòng.
Rầm
Hắn va vào 1 ng con gái đang ôm con gấu to hơn mình. Định bụng lạnh nhạt bỏ đi nhưng hắn thấy bóng hình đó quen thuộc quá(cô gái đó ngã ụp mặt vào con gấu nha) nên buột miệng:
- Cô ko sao chứ"hắn cúi xuống đỡ cô gái ấy dậy"
- À tôi ko sao, xin lỗi anh "cô gái ấy ko ai khác là nó,trả lời hắn rồi nó ngẩng đầu lên"
2ng sửng sốt. Hắn ngạc nhiên tột độ, vẫn gjọng nói ấy, vẫn khuôn mặt đó nhưng có nét trưởng thành hơn cô bé có nét tinh nghịch 16t trc đây. Quyến rũ hơn, sắc sảo hơn.
~Cuộc sống đâu lường trước điều gì.
Tình yêu có thể đến rồi đi.
Bàn tay dẫu đang nắm thật chặt mà vẫn lạc nhau.
Còn nhớ trog ngày nắng nhạt nhòa.
Mình quay lưg về phía ng kia.
Rồi bước đi và chẳng nhìn lại dù 1 lần.
Kể từ ngày đó, 2 ta chẳg thấy nhau.
Anh sống ra sao, yêu ng thế nào.
Ở nơi xa lạ nhiều lần nghĩ đến anh rồi hỏi đêm đen làm sao em quên.
Nhiều năm tháng anh trở lại lối xưa.
Anh có biết ko trog em vẫn rung động.
Cảm giác quay về nhưng giờ anh với em chỉ là...người yêu cũ~
Hắn ko tự chủ mà ôm lấy nó, đã 3 năm rồi hắn ko đc cảm nhận hơi ấm này, hắn luôn thèm muốn đc ôm cơ thể nhỏ nhắn của nó vào lòng. Nó cũng vậy, cảm gjác đc hắn ôm rất ấm áp và hạnh phúc, nhưng nó ko thể tha thứ cho hắn những j hắn đã làm vs nó.
- Chào anh, NGƯỜI YÊU CŨ của tôi "nó nhấn mạnh ng yêu cũ rồi cười nhếch mép khinh bỉ"
- Anh...anh muốn nói chuyện với em được ko "hắn tiến lại nắm lấy đôi tay thon dài của nó"
- Anh đừng quên, gjờ 2 ta chỉ là ng xa lạ, goodbye hẹn ngày ko bao gjờ gặp lại " nó giựt tay mình ra rồi quay ng bước đj thật nhanh để ko cho hắn biết mình đã rơi nước mắt, nó ko cho phép mình yếu đuối nữa, nó ko muốn ở lại, nếu ở lại chắc chắn nó sẽ rung động mà tha thứ cho hắn mất bởi trông hắn xanh xao quá chắc hắn đã có cuộc sống ko mấy vui vẻ"(vui làm sao đc, anh ấy làm việc suốt đó cj, hình như tg hơi ác khj viết nó vô tâm lạnh nhạt với hắn quá nhỉ)
Hắn như đột quỵ trước câu nói của nó. Tim hắn đau lắm rất đau là đằng khác nó như có hàng ngàn mũi kim xuyên vào vậy. Xa xa Tuyết cũng thấy cảnh này cũng ko khỏi xót xa cho anh 2 của mình, liền chạy lại đỡ hắn, nhưg ko dịch chuyển.
- Anh à, anh phải biết chị ấy về rồi, nghĩa là vẫn còn yêu anh. Anh phải làm tất cả để cầu xin cj ấy tha thứ, phải luôn bảo vệ tình yêu của mình "Tuyết khuyên"
Lời Tuyết như có động lực, hắn từ từ đứng dậy.
- Cám ơn em, chúng ta đi về thôi , anh sẽ làm tất cả để Anna tha thứ cho anh.
- Ừ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...