Nàng Phù Thủy Của Hoàng Tử

Cậu thôi gọi tớ bằng cái tên rong biển ấy nhé...Tiffany đấy ...
Fany lẫy nhẹ vào người Hyoyeon khiến cô cười khanh khách và trở lại vấn đề chính.. ? lấy khẩu cung Jessica ...Cô nhướng mắt bắt buộc Jessica phải trả lời
- Lúc nãy tớ rớt sát tròng nên mượn đỡ kính của "người ta" thôi
Jessica trỏ tay cuối mặt xuống đất che dấu đi gương mặt đang biết ngượng của mình
- Ừh.. thì người ta ...chắc hẳn là một chàng trai trong mộng rồi mới khiến cho cậu thế này đúng không ? . Chiếc kính nhìn là cũng biết người ấy biết chọn lựa lắm đây
Không ngờ Sunny cũng hay thật đấy ...
- Yahhhhh!....Chứ không phải tớ quá xinh nên mang nó thì cũng như chủ nhân nó sao ? ...Chỉ là tớ mang tạm của người ta thôi
- Hơ ...Jessica lừng danh hot girl của trường biết bao nhiêu chàng đẹp trai đeo bám .. thế mà hôm nay rung ring vì một người lạ sao ? ...ngạc nhiên thật đấy
Hyoyeon nói tiếp đến là 2 người kia nhìn Jessica gật đầu lia lịa
- Chắc hẳn đẹp hơn hoa rồi ...kể 1 tí đi.. biết đâu 2 người có duyên gặp lại thì sao ?
Fany trưng cái mắt cười kèm theo điệu bộ cún con... nhưng không kém phần đe dọa bằng hành động khiến Jessica cũng có phần.. ớn lạnh
- Thì...là một chàng trai ấm áp
Jessica mỉm cười nhìn 1 cách xa xăm ...chắc nàng lại mơ mộng rồi
- What? Sao cậu biết ..dù gì thì cũng chỉ là người lạ gặp qua 1 lần
Cả ba bất ngờ châu đầu vào Jessica ...gương mặt ngạc nhiên hết cỡ... có lẻ lần đầu tiên họ thấy Jessica bị xét oánh đây mà
- Thì cậu ấy cười rất đẹp...thế thôi... đi về..... các cậu thật là ...
Mắc cỡ người ta lầm lủi bỏ đi trước để lại 3 con người... ngơ ngác nhìn nhau.. nhưng rồi cũng chạy theo ..một mạch ...
"Cho đến bao giờ tôi mới gặp lại và trả nó cho cậu"
Haiz... tại sân bay ....có 1 chuyện tình đẹp rồi....
Nhưng sẽ ra sao đây ... khi họ chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra... nếu còn lần thứ 2 để gặp lại
-----------
............
- Bác ah ...hôm nay có nhiều chuyện vui lắm... cháu sẽ kể cho bác nghe nhé
Jessica tiến đến bên cạnh một người đang nằm bất động trên chiếc giường trắng sang trọng ...căn phòng này rất rộng rãi.. hình như Jessica không gì là bỡ ngỡ đối với nó ...Cô mỉm cười.. kéo xệch chiếc ghế gỗ... ngồi nhìn người đàn ông trung niên gương mặt phúc hậu đang nằm nhắm mắt....chắc có lẻ ...ông đã ngủ giấc ngủ rất dài rồi
Hôm nay Miyoung... cô bạn rất thân thời trung học của cháu sẽ chuyển về học cùng cháu . Omma cũng đã bảo sẽ để cậu ấy chuyển đến ở cùng... Cháu cảm thấy rất vui vì điều đó ... ...
..........
Cô mỉm cười rồi lấy thứ gì đó trong chiếc túi mình ra
- Hôm nay bác sẽ nghe câu truyện "Công chúa ngủ trong rừng nhé" cháu xin lỗi vì thói quen trẻ con của cháu ...nhưng cháu cảm thấy rất thích thú về những câu chuyện cổ tích ...Cháu nghĩ chắc hẳn bác cũng thích mà ...

- Cháu bắt đầu nhé ...hôm nay cháu lại nói nhiều nữa rồi
Cô bật cười đưa tay vuốt nhẹ lấy chiếc mũi cao thanh tú của mình nâng chiếc gọng kính đen cao lên một tí rồi bắt đầu câu chuyện
........................
.........................
...........................
- Từ đó về sau ...Hoàng tử và công chúa sống hạnh phúc bên nhau ...mãi mãi ...
Xếp cuốn sách ..vẫn như mọi ngày cô chẳng nhận được một âm thanh gì ngoài tiếng tút...tút.. từ chiếc máy đo nhịp tim
- Kết thúc thật sự rất có hậu đấy... cháu rất thích những cái kết của những câu truyện cổ tích thế này ...
Cô nhìn ông rồi chợt nhớ ra gì đó ...
- Sao nhìn chiếc mũi bác giống thế nhỉ ?...lúc sáng , ờh mà.. cháu cũng không biết nói sao ...người ta gọi thế là ...hình như cảm nắng ... Cháu gặp được 1 người ...có chiếc mũi cao hệt bác ...cậu ấy cũng cao lắm... đội nón... chiếc áo sơ mi tay dài được xoăn gọn gàng thanh lịch lắm ...trông "err hèm"...cũng men 1 tí(đống) ..rồi cả... ashiiii.. hình như cháu bị sao rồi ...nhưng sao cháu thích cậu ấy cười lắm.. nhưng nhìn cậu ấy ...ban đầu cháu lại nghĩ đến Yuri... nhưng có lẻ không phải... vì cậu ấy cười rất đẹp...cháu có thể cảm nhận được cậu ấy là một chàng trai ấm áp ...
Không ngờ Sunny cũng hay thật đấy ...
- Yahhhhh!....Chứ không phải tớ quá xinh nên mang nó thì cũng như chủ nhân nó sao ? ...Chỉ là tớ mang tạm của người ta thôi
- Hơ ...Jessica lừng danh hot girl của trường biết bao nhiêu chàng đẹp trai đeo bám .. thế mà hôm nay rung ring vì một người lạ sao ? ...ngạc nhiên thật đấy
Hyoyeon nói tiếp đến là 2 người kia nhìn Jessica gật đầu lia lịa
- Chắc hẳn đẹp hơn hoa rồi ...kể 1 tí đi.. biết đâu 2 người có duyên gặp lại thì sao ?
Fany trưng cái mắt cười kèm theo điệu bộ cún con... nhưng không kém phần đe dọa bằng hành động khiến Jessica cũng có phần.. ớn lạnh
- Thì...là một chàng trai ấm áp
Jessica mỉm cười nhìn 1 cách xa xăm ...chắc nàng lại mơ mộng rồi
- What? Sao cậu biết ..dù gì thì cũng chỉ là người lạ gặp qua 1 lần
Cả ba bất ngờ châu đầu vào Jessica ...gương mặt ngạc nhiên hết cỡ... có lẻ lần đầu tiên họ thấy Jessica bị xét oánh đây mà
- Thì cậu ấy cười rất đẹp...thế thôi... đi về..... các cậu thật là ...
Mắc cỡ người ta lầm lủi bỏ đi trước để lại 3 con người... ngơ ngác nhìn nhau.. nhưng rồi cũng chạy theo ..một mạch .
"Cho đến bao giờ tôi mới gặp lại và trả nó cho cậu"
Haiz... tại sân bay ....có 1 chuyện tình đẹp rồi....
Nhưng sẽ ra sao đây ... khi họ chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra... nếu còn lần thứ 2 để gặp lại
Jessica chóng cằm nhìn chăm ra ngoài cửa sổ... hình như cái thói mơ mộng của cô vẫn không bỏ ... được rồi... cảm nắng hay bị trúng sét nặng đây ?
" Dưa leo cô nương ah~..bắt máy đi...là hoàng tử dưa hấu gọi đấy"
Điện thoại trong túi xách cô rung mạnh... cái ringtone cũng thật đáng yêu...chắc chắn là cô đã tự tay làm nó rồi

- Tớ nghe đây
"Yah~ cậu bỏ tớ ở nhà cậu một mình rồi đi đâu đấy ? "
- Oh...oh... tí nữa tớ sẽ về ngay
" Tí tẹo gì... nhà cậu đang có chuyện gì đó...tớ nghĩ cậu cần về"
- Chuyện gì cơ...? ừh cũng tối rồi ..tớ sẽ về ngay
..............
Cô tắt điện thoại trước ...Rồi nhìn sang người đan ông đang nằm bất động ấy
- Cháu xin lỗi.. có lẻ lần này cháu nói chuyện với bác hơi mau.. nhưng cháu hứa..là lần sau sẽ lâu hơn... 1 tiếng luôn ... vì ở nhà có gì đó.. chắc Miyoung đang đợi cháu.. àh không Fany mới đúng ..cậu ấy sẽ cau mày khi cháu gọi cậu ấy như thế đấy ...Cháu về ạ... hẹn gặp lại bác vào ngày mai
Cô cuối người dùng kính ngữ với người đàn ông.. hệt như cô đối xử với.. những người lớn ..Jessica được nuôi dạy đàng hoàng và rõ ràng là cô rất ngoan và lễ phép còn gì......
Còn người đàn ông này.. là ai đây ? ...
Hì hụt đón xe bus về nhà... nghe giọng của Tiffany dường như có gì đó nghiêm trọng rồi
" Không biết chuyện gì nữa .. ? ... Con Mĩ mĩ(mều của chĩ) của mình bị gì sao ? ..hay là nhà mình không có màu hồng của con
Hường....ashiiiii........hay... có thím nào tặng cho omma mình 1 xe dưa ? ...OMGGGGGGG.... "
- Jessica JUNG~...LÀM ƠN THÔI ĐI ...
Tiếng hét kinh điển trên xe bus khiến mọi người bật mình và hàng chục cặp mắt đang hướng về phía cô ...hình như... hơi quá rồi.. cô chùn mặt... cắn môi....chẳng dám làm gì hơn là nhìn vào đôi giày dưới chân mình mà ..muốn thăm thổ địa
......................
Cuối cùng cũng đã về đến nhà .... Cô ôm túi xách chạy thẳng vào đại sảnh ... bỏ qua những người hậu đang cuối thấp người chào hỏi mình...Hình như cô có một cảm giác gì đó không hay lắm.. tim cô cứ đập thình thịch...
Lo sợ... vì chuyện gì sao ?
Cô chưa nghĩ đến đó là gì nhưng sao lại sợ đến thế
- Mọi người ah con về rồi đây ....
Cái cách thân thiện vui vẻ của cô vẫn không đổi... hét toán lên và mỉm cười rạng rỡ... nhưng chợt nụ cười bị dập tắt và thay vào đó là một sự ngỡ ngàng tột độ
Nhà cô có người lạ ...
Là một chàng trai ....
Nhưng...một phần ngỡ ngàng hơn nữa là...cậu ấy nhìn quen lắm ..dường như gặp khi nào rồi...
Và hình như ...trên người cô ...còn có thứ gì đó ..của cậu
Và một chút gì đó trong tim cô lúc sáng còn mong muốn sẽ có ngày gặp lại được cậu

- Sooyeon àh... vào ngồi đây đi... umma bảo con bé Miyoung đi dạo rồi
Tim cô như chẳng còn nhịp nào...buông hờ hững chiếc túi xách lại trên bàn ..rồi tiến vào... Nhưng sao nhìn gương mặt cậu rất khác lúc ban sáng... và dường như có một phần quen thuộc mà cô chưa nghĩ đến lúc nãy...
Lạnh lùng.. thay cho nụ cười ấm áp sao ?
Tại sao cô ngạc nhiên...còn cậu lại không ?
- Con sao thế Jessica làm gì mà nhìn chầm chầm vào Yuri thế ?
" Yul...Yuri sao ? ...con có nghe nhầm không omma ? "
Tai cô ù đi khi nghe bà nhắc đến 2 chữ "Yuri" và đôi mắt thì đang hướng về phía chàng trai ấm áp của cô ...
- Chắc con thấy nó lạ đúng không ? ...8 năm rồi còn gì thằng nhóc đi du học 8 năm và trở về thành ra một chàng trai.. khôi ngô ,điển trai thế này
Bà bật cười nhìn cậu... và cậu cũng chẳng thiết mấy mà...mỉm cười... cậu thật là keo kiệt... rõ ràng lúc sáng vẫn cười với nàng mà ...
- Đây là Jessica ..con nhớ con bé lúc nhỏ không Yuri ?
Bà lại hỏi cậu... hình như cậu đang suy nghĩ về 1 điều gì đó rồi chợt bừng tĩnh quay lại nhìn cô ...ánh mắt đen loáy xoáy sâu vào đôi mắt nâu nhợt vàng của nàng...
- Nhớ
Cậu vẫn như xưa tiết kiệm lời nói khi có cô ...và cả sự lạnh lùng ...đến đáng sợ khi đối diện với nàng ...
8 năm qua...cậu vẫn còn ghét nàng sao ?
- Uhm.... Con bé đang học.. khoa kinh tế ta nghĩ...sau này công ty cũng cần có sự giúp đỡ của con bé...và con cũng cần có 1 người phụ nữ luôn luôn bên cạnh để động viên..như hệt omma và appa con lúc trước
Cả hai thật sự ngỡ ngàng sau câu nói của bà...Jessica trợn to mặt nhìn bà rồi lại quay sang nhìn Yuri...cậu cũng hệt nàng.. nhưng gương mặt lạnh lùng ...giờ lại thêm vào một sự phẫn nộ cực độ
"ầm"
Tay cậu đập xuống bàn trong sự ngỡ ngàng của Jessica và bà Kwon... đến cả những người giúp việc quanh đó cũng phải giật mình...mà run sợ
- Con chỉ vừa mới về thôi.. chẳng lẻ từ nhỏ mẹ đem cô ấy về là để cho con sao ? ...Thế còn appa con... mẹ có tư cách gì mà nói về chữ appa trong khi con bây giờ chẳng biết ông ở đâu..sống hay chết...
"Chát"
Bà thẳng tay tát mạnh vào mặt cậu 1 cái mạnh..khiến những cọng gân xanh trên cỗ đang dần nổi lên ..theo sự phẩn nộ của chủ nhân nó....đỏ rồi..5 dấu tay in hằng lên làn da chocolate chắc khỏe của cậu
- Đừng dùng thái độ ấy mà nói chuyện với mẹ....Có đồng ý hay không thì cũng thế thôi...từ nhỏ mẹ đã dạy cho con bé rất đàng hoàng .. chẳng ai hiểu con bé hơn mẹ cả...Mẹ chẳng muốn đứa con gái nào bước vào nhà này..trừ con bé...nên con có cãi lại cũng sẽ thế thôi... về rồi thì lo mà học hành cho đàng hoàng sang năm con sẽ nắm hết toàn bộ quyền hành của công ty...Còn về chuyện 2 đứa.. mẹ sẽ tự biết sắp xếp
Hôm nay thật sự có quá nhiều chuyện đến với nàng ....
Chẳng thể ngờ rằng chàng trai gặp ở sân bay lại chính là Yuri.... Và hơn nữa.. nụ cười ấm áp như chẳng bao giờ xuất hiện nữa.. từ khi cậu biết nàng là con bé năm xưa
Lần đầu tiên gặp... nàng đã bị trúng sét.. bởi cậu
Lần thứ 2 gặp cảm giác lồng ngực vẫn trỗi dậy mạnh mẽ... nhưng tận sâu bên trong.. là một sự lo sợ mà nàng chưa bao giờ nghĩ đến ...
Còn có cả việc nàng sẽ là vợ của cậu trong tương lai... chẳng lẻ từ lúc nàng được bà Kwon đem về là đã định sẵn nàng sẽ là của cậu ... ?
Cô vừa được bà gọi ra nói chuyện riêng ...
Bà nói lúc ba mẹ cô còn sống.. họ đã rất thân với bà và ba Yuri...
Vì thế 2 đứa con của họ ..đã có hôn ước từ nhỏ rồi... và bây giờ khi lớn lên cô có quyền được biết nó ...
Bà không hối thúc bởi vì cả 2 còn phải lo chuyện học hành...
Nhưng bà sẽ cho thời gian để cả 2 có thể tìm hiểu nhau ...

Yuri... thì đã bực tức và về phòng trước...Còn mỗi cô... ngỡ ngàng.. và chẳng thể tin nổi những gì đã xảy ra vào cả ngày hôm nay
- Nghe đâu lần này cậu chủ về bất ngờ.. chẳng báo trước cho Kwon phu nhân
- Ừh.. lúc sáng tớ thấy...bà khóc khi thấy cậu ấy đấy
- Phải rồi..Thiếu gia đi quá lâu rồi còn gì ? ....Mà tớ phải nói là cậu ấy thật đẹp trai ..
- Yeah...manly ..còn cả cái làn da chocolate chắc khỏe ấy nữa....tớ chết mất.. *quẹt máu*
Đứng từ xa nàng cũng có thể nghe được những lời xì xầm của những người hầu gia về cậu ...
Cũng đúng thôi...cậu đẹp thật mà...nhưng.. cậu ghét nàng... làm sao để như lời bà Kwon nói.. nàng chẳng đủ can đảm để dám tìm hiểu về cậu...
Nàng quay về phòng... gắn lại đôi tròng mắt cận của mình...
Rảo bước đến dãy khuôn viên... Nơi cậu chọn xây căn phòng biệt lập riêng ình
...Chẳng dám gõ cửa... tim nàng đập mạnh...lắm.. những cảm giác lo lắng khiến nàng trở nên run bần bật...
Sao nàng lại sợ cậu đến thế ? ...rõ ràng lúc sáng nàng...còn nói chuyện với cậu một cách rất thoải mái mà
- Yul...Yuri ...
Nàng nuốt nhẹ nước bọt xuống cổ họng...chờ đợi âm thanh gì từ bên trong căn phòng
- Ai đó ? ...
Cậu bước ra ...dáng vẻ mệt mỏi... chỉ chiếc quần thun ngủ dài..và độc nhất chiếc áo ba lo ở trên..để lộ ra cơ bắp c
uồn cuộc của mình... nhìn gương mặt cậu có vẻ hơi...bực dọc
- Chuyện gì ?
Tim nàng ngừng đập .Gương mặt pha chút ửng đỏ
Tim cậu hình như cũng ........lỗi nhịp
- Tôi nói là khi nào gặp lại sẽ trả lại nó cho cậu
Giọng nàng có chút gì đó... lúng túng.. khi đưa cặp kính sang cho cậu
- Không phải của tôi
Mắt nàng mở to ngạc nhiên khi thấy cậu trả lời hờ hững ..pha thêm chút gì đó...lạnh lùng..đến khó gần
- Nhưng rõ ràng là cậu...chúng ta đã gặp lúc sáng và cậu đã cho tôi mượn để mang đỡ
- Quên nó đi ...Tôi chẳng nhớ bất cứ thứ gì liên quan đến cô ..mà chỉ duy nhất đứa trẻ mà tôi ghét nhất trên đời ...
Từng câu nói đang ngoáy sâu vào trái tim nàng... từng mảng ký ức nhỏ... đang dần dần ghép lại... tim nàng quặng nhói 1 nhịp... nàng chưa bao giờ nghĩ đến cảm giác đau đến thế này. Khi gặp lại chàng trai mà nàng cho là ấm áp nhất
- Nhưng hãy lấy nó...vì nó là của cậu ...
Nàng mạnh dạng.. nắm lấy tay cậu... ấn nó vào bên trong lòng bàn tay bắt buộc cậu phải nhận nó...
Nhưng... một điều nàng chẳng thể ngờ ...cậu hất ra.. làm nó văng xa về phía lùm cây xanh um gần đó
- Không thì vứt đi... tôi chẳng thiết mấy những thứ đồ ..."coi như đã vứt"
Có phải thế không.. thứ nào đã từng đụng vào nàng lại khiến cho cậu cũng ghét đến thế sao ? ... Nàng nhìn cậu mắt rưng rưng... Chẳng thể nói gì nữa... nàng quay đi.. nàng chẳng bao giờ muốn khóc trước mặt ai kể cả mẹ của cậu... bởi vì nàng muốn dù thế nào đi chăng nữa.. nàng vẫn là một cô gái mạnh mẽ...lạc quan yêu đời trước tất cả mọi người ...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui