Nàng Phù Thủy Của Hoàng Tử
" Jessica Jung không phải là công chúa ...mà là một người phù thủy độc ác nhất đối với Kwon Yuri "
-----------------------------
" Rồi sẽ có một ngày ...nàng phù thủy này.. sẽ hóa giải lời nguyền...mà đem appa về cho cậu"
......................
......................
------------------------
Seoul 2012....
Kwon gia...
..............
- Omma ah~...Sooyeon đi đón Miyoung nhé ? ...
Cô gái tóc vàng bước xuống trong một chiếc quần short ngắn... giày ống cực cool .. cool đúng rồi.. mùa này là mùa đông làm sao mà ăn mặt hot được... chiếc áo khoác lông... xinh xắn bao trùm cả phần trên người nàng ...
Kwon phu nhân tiến đến bà quấn vài vòng chiếc khăn choàng lên cổ Jessica.... Luôn tiện hôn nhẹ lên má cô gái mà suốt mấy năm nay bà thương như hệt con ruột mình
- Umma gọi Siwon đưa con đi nhé ?
- Không cần đâu omma ..con lớn rồi còn gì ? ...omma cứ xem con hệt 1 đứa trẻ
Jessica hỉnh mũi cong môi... nắm lấy tay bà lắc nũng qua lại... khiến bà bật cười mà véo lấy mũi cô
- Ừh thì công chúa umma lớn rồi ...con đi cẩn thận đấy
- Yeah... bye omma ...Tối nay con sẽ đưa Miyoung về
- Uhm.. có con bé về đây học cùng con umma cũng yên tâm hơn ....
- Vâng ! ...con đi nhé omma~....
Jessica cười thật tươi với bà ....rồi lao nhanh ra cỗng ...khiến bà Kwon chỉ biết lắc đầu mỉm cười...
----------------------
.....Incheon airport..............
- Bunny ...cậu có chắc là cổng số 9 không ? ...
Jessica đang nghi ngờ về người bạn của mình... Miyoung người bạn thân lúc trung học của cả 3 người Sunny , Hyoyeon và cô đã di cư sang mỹ .. và bây giờ cô ấy chuyển trường về Hàn Quốc để học
- Đúng là thế mà cậu ấy bảo 9h đáp xuống khoảng 9h30 sẽ ra đến nhưng bây giờ hình như hơn 10h rồi..
- Tớ chẳng có kiên nhẫn đâu ...điện thoại thử xem ?
Lần này đến lược cô bạn Hyoyeon lên tiếng ...
- Uhm...
..................
...................
Lại thêm 30 phút...
- Tớ nghe điện thoại một tí
Chuông điện thoại reo in ỏi ...Jessica bực dọc cau mày khi thấy số rõ rệt trên màn hình ... Cô rời đi nghe điện thoại
- Lần này tôi phải cho anh thấy kết quả của việc khủng bố Jessica Jung này
Nghiến răng trẹo trẹo nhìn vào màn hình... cô cố gắn mỉm cười mà chạm vào chiếc màn hình
- Yoboseyo ?
"Jessica ahhh ngày mai em.......vẫn đi học chứ ? "
- Chứ anh nghĩ tôi bị gì mà đang học tự dưng nghỉ ?
" oh...không có anh chỉ muốn....muốn...anh đến đón em nhé "
- Đồ điên... làm gì biết nhà tôi mà đón... tôi đã mệt mỏi lắm với cái kiểu khủng bố của anh rồi...tôi nói rồi tôi ghét nhất cái hạng người đeo bám như anh ... Nếu tôi còn thấy cuộc gọi nào từ số 005 này nữa thì đừng có trách..cả cái người cho số điện thoại của tôi luôn đấy....nghe rõ chưa ?
"tút...tút..."
- Ashhhhi ....bực cả mình
Dập máy cô bực dọc bỏ vào túi xông thẳng một mạnh đi ....Cau mày giận dữ sau cuộc điên thoại là một đại úy thật sự.... (chắc sắp ra trận) ...
- Och...
Jessica bé con đến thế chắc hẳn chả phải đại úy gì nổi đâu .. bực quá đi chẳng thèm màng đến ai luôn rồi... đụng vào cái gì đó.. khiến đầu cô quay mòng... và sau đó là một cú ngã trời phạt vì việc... giận trai mà chém địa ... dậm chân đùng đùng dưới đất ông thổ địa cũng biết đau chứ bộ
- Cô.... có sao không .... ?
Cho dù mắt cô hơi mờ vì cú ngã... nhưng cô có thể thấy được gương mặt mờ ảo ấy..hình như điển trai lắm
- Hình như tôi bị rớt ....kính sát tròng
Cô bập bẹ trong lời nói..và lúng túng tìm thứ gì đó ở dưới sàn gạch ở đây
- Hình như là lỗi của tôi....cái đó khó tìm lắm ...Cô bị cận bao nhiêu độ tôi sẽ mua lại cho cô
Giọng nói khàn khàn trầm ấm.. này cô cảm thấy có 1 chút quen thuộc và 1 phần gì đó lạ lẫm nhưng hình như cô thích giọng nói thế này..dù chỉ là một người lạ mặt.. ngước lên nhìn kỹ con người ấy... hình như đang soạn thứ gì đó trong balo ra ...
- Tạm thời..dùng nó nhé...tôi nghĩ cô cũng không cận nặng lắm
Gương mặt có lỗi của chàng trai cũng khiến Jessica cũng chẳng muốn làm khó...cô đeo cặp kính gọng đen trong vuốt ấy vào....có lẻ cậu trai này cận khoảng bằng với độ cận của cô...Cậu đỡ cô đứng lên... gãi nhẹ ót ... Gương mặt có lỗi cũng hơi khác... mà sao nó quen lắm ... chợt cậu cười mỉm với cô ...Một phần nào đó cô cho là quen thuộc đã biến mất... mà thay vào đó là cô bị trúng 1 cơn sét cực mạnh vào lồng ngực ...
Tim cô ngừng thở ...không gian như ngừng lại... cô ngắm nhìn chàng ...và người đó cũng như thế...Chợt cô bừng tĩnh khi nghe âm thanh gì đó ..hình như ai đó gọi cô gọi cô
"Miyoung"
- Thế này được rồi...tôi không sao đâu..tôi cận không nặng
Cô bối rối khi thấy cậu cứ nhìn thẳng vào mình.. như hệt cậu đang muốn tìm một thứ gì đó....cậu quen cô sao ?
- Vàng ahhhhhhh~...Hường đây
Sunny và Hyoyeon từ phía xa vẫy gọi cô còn bên cạnh là đôi mắt cười ...style hường lè ngày nào đang nhìn chăm chăm vào cô một cách mừng rỡ
- Bạn tôi gọi .Tôi phải đi...nếu lần sau có gặp lại tôi sẽ trả nó lại cho cậu
- Uhm...
Cậu lại cong môi mình tạo thành một nụ cười mỉm ...nụ cười đã quá lâu rồi mà chẳng ai có thể thấy được nó hiện hữu trên gương mặt của cậu một nụ cười mà khiến ột người con gái lần đầu tiên cảm tháy ấm áp đến thế...Cậu nhìn theo Jessica...Chẳng có gì gọi là đổi khác trên gương mặt cậu... vẫn giữ nguyên nụ cười ấy
"Nếu cận nặng thì làm sao có đôi mắt đẹp đến thế .......Kwon Yuri làm ơn trấn tĩnh lại...chỉ là một cô gái lạ thôi...."
- Làm gì mà đứng cười như hâm thế ... ?
Từ phía sau... Yuri nhận được một cái đấm đau điếng lên bã vai
- Yahhhhhhhhhhhhh~... cậu đùa với tớ àh ...đau đấy ?
Xoay người ,Yuri cong môi nạt cậu bạn từ phía sau của mình
- Gì chứ tớ thấy cậu như mất hồn kìa ...Gặp Tiffany SNSD hay sao thế ?
- Đó là idol của cậu...tớ chẳng thích đâu ...Mà có điểm giống nhỉ...tớ thấy cô ấy cũng ngơ ngơ thế đấy
Nghe ngơ ngơ là mắt Taeyeon sáng rỡ ....
- Her...thế rõ ràng cậu mất hồn vì con gái rồi
Taeyeon ham hố phóng lên choàng mạnh lấy cỗ Yuri
- Ai mà khiến cho Yuri nhà ta mất hồn đến thế chắc chắn là phải đẹp hơn miss world rồi
- Gì chứ ?....chỉ là đẹp hơn JJ trong SNSD của cậu thôi
Taeyeon buông Yuri ra... chẳng phải vì lời nói của Yuri đâu..mà chỉ là cậu ấy đang bị con người cao nhồng nhộng...lôi xệch balo từ phía sau thôi ...
- Hai cậu có đi mau không hả ? ....tới đợi 90p rồi đấy ?
- Yahhhh~...Choi Sooyoung buông tớ ra ...khó thở..."hộc...hộc"
Một cao kéo 1 lùn đi cũng khiến cho Yuri... bật cười...Cậu phóng theo 2 người họ choàng tay lấy cỗ cả 2 ...thế là cả ba người bước ra về
- Sao lúc nãy cậu không lôi Yuri ấy ?
- Cậu không biết gì sao ? ...Yuri cao hơn cậu ...dù gì thì kéo cậu cũng dễ hơn ...
- Yahhhhhhhhhh~ Choi Sooyoung
- Gì thế... mới về nước mà đã muốn đánh tớ rồi sao ? ...
- Hai cậu im lặng dùm tí đi ...về thôi
"Sẽ có ngày tôi được nhận lại nó chứ ? "
----------------------------
Cách đó 200m
- Bạn tốt tớ nhớ cậu lắm cơ ...
Tiffany ôm chầm lấy Jessica làm cô bật cười ...rồi đẩy nhẹ người hồng rực rỡ cả sân bay này ra
- Tớ cũng nhớ cậu.. lắm ... về nhà tớ nhé ?
-..........
Tiffany chau mày nhìn Jessica khó hiểu
- Omma bảo ở đây cậu chẳng ai thân thuộc.. thôi thì về sống ở nhà tớ... dù sao đó cũng là một nơi rộng rãi...rất thoáng thuận lợi cho cả việc học hành của cậu... với lại một phần có cậu tớ cũng sẽ bớt buồn hơn
- Thật chứ ? ...
- Đương nhiên rồi ...
Jessica cười tươi cặp tay 3 cô bạn của mình cả 4 cùng bước ra ngoài
- Ơ hình như tớ thấy Jessica hơi lạ
Fany nói quay sang nhìn Hyoyeon và Sunny ..và cả 2 cô gái đều gật đầu đồng tình
- AAAA cặp kính lúc nãy đi đón Miyoung hình như Jessica không đó mang nó
Jessica đó giờ đâu có tật giật mình ..nhưng sao mà Hyoyeon vừa nói về cặp kính thì cô giật bắn người.. và gương mặt trở nên ửng đỏ ..ngượng nghịu
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...