Nàng Phóng Viên Siêu Quậy

Chiếc xe Limousine đen phanh kít lại trước một cánh cổng lớn màu trắng toát. Cánh cửa này không đại diện cho sự sang trọng mà mang vẻ lạnh lẽo, âm u, bí ẩn kì lạ. Người xây dựng nên trụ sở này cũng thật quái đản, chọn nơi nào không chọn lại chọn cái nơi nhìn xung quanh toàn nhà hoang đất trống ngõ cụt này, khắp nơi một màu xám đen. Căn biệt thự lại toàn màu trắng, có vẻ như muốn chơi nổi. Bây giờ đầu óc của một số nhân vật có tiếng đảm bảo rất khác người, quả không hổ danh.
Hắn ngồi trong xe, nghiến răng đập tay vào nút bấm còi. Tiếng còi dồn dập và gấp gáp, tưởng như muốn làm nơi này vỡ ra vì âm thanh ầm ĩ. Cái cổng chết tiệt! Nếu không vì hắn tới đây một mình và phải giữ Hân Hân thì chắc chắn cái cổng này sẽ tan tành. Dám làm thứ cản đường làm mất thời gian của hắn. Hân Hân mà có chuyện gì, đừng nói là một, ngay cả mười cái bang Snow White hắn cũng san bằng.
Đợi thêm phút nữa mà cũng không có ai ra mở, định đi ra thúc giục sự chậm trễ thì một bàn tay đã giữ hắn lại. Nó đã tỉnh. Có lẽ do quá ồn ào nên dù có muốn nghỉ ngơi thêm chút nữa cũng không được. Nó gắng sức nói rành rọt từng chữ một khi cơ thể vẫn yếu dần từng phút...
- Bỏ đi... Mật... Khẩu... Là... 7...66...99...4483.
- Tôi biết rồi.
Hắn gật đầu rồi nhanh chóng tới chỗ bảng điện tử bấm dãy số. Cánh cửa từ từ mở ra. Chỉ chờ có thế, hắn phóng xe lao vụt vào bên trong.
Đúng lúc đó, một đám người mặc đồ trắng chạy từ bên trong biệt thự ra, vô cùng sửng sốt khi thấy chiếc xe màu đen đã đỗ trên sân.
Nhân vật trong xe, rất không tầm thường!

Đập vào mắt họ là một người con trai dáng vẻ nổi bật, đôi mắt hàm chứa sát khí lạnh lẽo, toàn thân hắc y, nhưng lại mang theo tư thế vội vã gấp gáp. Trên tay là một cô gái mặc đồ trắng, phần váy đã bị nhuộm bởi màu máu... Từ dáng vẻ tới khuôn mặt cô lộ rõ mệt mỏi, khoé môi còn vương một tia đỏ sẫm, đôi mắt nhắm nghiền. Nhưng nét đẹp của cô gái không hề bị lu mờ. Cả bọn đều chết sững dưới hai người này.
- Chết tiệt! Các ngươi đứng đó làm gì?_ hắn gằn giọng_ Mau đi tìm bang phó tới đây, cứu chữa cho cô ấy.
- Chúng tôi..._ một tên mở miệng, khó xử nhìn hắn và nó.
- Bảo có Ken tới. Nếu không ra, nơi này sẽ bị san bằng.
Hắn mở miệng đe doạ. Từ "Ken" đã làm họ choáng váng. Ông hoàng bóng đêm trực tiếp tới đây?
Một tên khác từ trong biệt thự bước ra, chắp tay kính cẩn:
- Thưa cậu Ken, phó bang chủ chúng tôi muốn gặp. Xin cậu đi theo chúng tôi.
Hắn gật đầu.
...
- Cô ấy ổn chứ?
Hắn vừa thấy một chàng trai từ căn phòng bước ra đã hỏi dồn. Vị này gật đầu, tay vuốt đám mồ hôi trên trán.
- Cũng may là chỉ trúng độc nhẹ. Hoàn toàn đã ổn. Chỉ cần vài giờ nữa là bình phục hẳn.

- Cảm ơn.
- Mà này_ chàng trai bỗng nhớ ra_ Cậu Ken là người nhấn mật mã mở cổng?
Hắn hơi ngạc nhiên nhưng không thể hiện ra mặt.
- Đúng. Là tôi_ thấy vẻ không thể tin nổi của anh chàng, hắn phun thêm một câu khiến người khác bất ngờ hơn nữa_ Nhưng người đọc mật khẩu là Hân Hân.
- Cái gì? Một cô gái không có quen biết với Snow White sao lại có thể?
- Không biết. Thậm chí đưa tới đây là do cô ấy bảo tôi.
- Chẳng nhẽ... Cô ấy biết loại độc này? Và biết giải dược chỉ có ở đây...?
- Chắc chắn.
Cả hai người trầm ngâm hướng về nơi của một cô gái ẩn chứa biết bao bí mật mà họ còn chưa biết. Nó... Rốt cuộc là bạn hay thù?

...
Nửa giờ sau.
Nó tỉnh sớm hơn dự tính. Giấc ngủ này cũng chẳng có chút nào dễ chịu. Xung quanh không có một bóng ai. Nó tự mỉa mình, rốt cuộc nó đang trông mong vào cái gì chứ?
Liếc nhìn bộ váy nhuốm máu đã đen thẫm của mình, có lẽ nó cần phải thay đồ. Bang Snow White toàn nam giới, không có nữ, đương nhiên không dám đụng tới bộ đồ nó đang mặc. Trên giá treo đã có một bộ váy để sẵn cho nó.
Haiz, lại là trắng...
...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui