Nàng Phóng Viên Siêu Quậy
Hôm nay tan học muộn hơn so với mọi khi thì phải. Tiết trời có vẻ âm u, hình như tối nay sẽ mưa. Giữa đông rồi, muốn ông Trời cho một trận mưa rào như đầu hạ thật khó biết chừng nào.
Nó chầm chậm về phòng mình, tròng mắt tím phản chiếu không gian xung quanh. Gam màu đen chiếm đa số, khiến ta lạc vào luôn cảm thấy cô đơn lạc lõng.
Huyền... Thực ra trước kia là màu nó ghét nhất. Màu đen khiến nó luôn có cảm giác lạc lõng. Ngày xưa nó được ví như một thiên thần lạc xuống trần gian. Thiên thần mang đôi cánh trắng tinh khiết, không chút vấy bẩn. Trắng cũng là màu nó thích nhất, màu của sự thanh nhã, trong trắng, mềm mại.
Tới giờ, nó vẫn thích. Nhưng... Sau quá nhiều biến cố xảy ra, nó tự cảm thấy mình không phù hợp, thậm chí không xứng đáng với sự so sánh đó nữa. Và, thế giới của nó tràn ngập thứ màu của bóng đêm...
Căn phòng tuổi thơ khép lại...
Cánh cửa màu trắng cuối hành lang kia, chính là căn phòng hồi nhỏ của nó. Đã rất lâu, cánh cửa không được nó chạm vào nữa. Quá khứ mà thôi...
Hiếm khi nó thần người suy nghĩ tới mức này. Chỉ đến khi tiếng nhạc di động vang lên và kéo nó về thực tại.
"Chậm lại một phút...
Chậm lại một phút giây thôi..."
- Papa, con nghe_ giọng của nó vương chút mệt mỏi, không còn vẻ xun xoe vui mừng khi nghe papa nó gọi nữa.
Chủ tịch Trần cảm thấy có chút gì đó rất lạ mà trước đây ông chưa từng gặp. Gạt đi mọi vấn đề, ông vào ngay chủ đề cần nói:
"Hân Hân, con muốn gặp Chủ tịch Nguyễn, ta đã sắp xếp cho con rồi, tại Star Restaurant."
- Hôm nay sao?
"Đúng. Bảy giờ tối nay."
- Con biết rồi. Cám ơn papa, con cần chuẩn bị một số thứ. Con cúp máy đây. Tạm biệt papa.
"Ừ."
Nó ngước lên đồng hồ, còn hai tiếng nữa là tới cuộc hẹn với Chủ tịch Nguyễn, cũng là papa của hắn. Nó không gặp ông ấy với tư cách tiểu thư nhà họ Trần, mà với tư cách... MJ!
...
Star Restaurant.
Nó tới khá sớm. Nó muốn suy nghĩ đôi chút về cách ứng phó với Chủ tịch Nguyễn, phải cẩn thận vì ông ấy là người có thế lực và rất kinh nghiệm trong thương trường, với khả năng của nó thì phần thắng chỉ dao động được trong 40-50%.
Hôm nay trang phục nó cũng cẩn thận hơn. Vẫn là màu đen cố hữu. Nó đặc biệt chọn loại váy xoè viền xám nhạt, dài tới đầu gối. Mái tóc đen thả lệch sang bên trái, cùng với chiếc nơ gắn đá lung linh dưới ánh sáng, đôi giày cao gót năm phân đồng bộ. Nếu không phải nói rõ lí do trước, chắc dám khẳng định nó đi gặp nhà chồng quá...
Star Restaurant là một quán ăn phương Tây mang sắc thái cổ điển nhưng không kém phần trang nhã hiện đại. Nơi này rất phù hợp cho những bữa tiệc, hội họp của các quan chức cấp cao trong nước và thế giới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...