Nàng Phóng Viên Siêu Quậy
Một ngày nữa lại qua đi. Ngày hôm nay có thể rất ngắn hoặc rất dài đối với mỗi người. Ngắn có thể vì họ đã bỏ lỡ một việc gì đó, hoặc họ... Đang hối hận về những chuyện trong quá khứ. Dài... Có lẽ do... Họ muốn thời gian trôi nhanh... Muốn thoát khỏi điều mình đang gặp phải. Tuy nhiên, thời gian với họ lại trôi qua quá chậm... Như một con ốc sên đang lê cái vỏ nặng nề trên mình.
Ngày nào cũng hai mươi tư tiếng, nhưng mỗi người mỗi khác về khái niệm thời gian.
...
Buổi sáng tại trường SW hôm nay cũng không có gì quá khác so với mọi ngày. Ờ, chỉ là hôm nay trường SW sẽ đón một học sinh mới thôi. Chẳng ai thông tin được gì về cái người tên "học sinh mới" này. Nhưng ai cũng nhốn nháo và hấp tấp chỉnh chu hết cả. Có vẻ cậu hay cô ta gì đó rất có tầm cỡ trong trường. Nghe cái vẻ ông hiệu trưởng già thông báo với giọng vô cùng, vô cùng vui mừng như bắt được vàng kia thì điều đó chắc chắn một trăm phần trăm. Lý do khiến đám học sinh nhộn nhạo hết lên đây.
Ai vậy nhỉ?
Quên, cũng có một vài người không hứng thú với mấy chuyện "vớ vẩn" này. Chẳng nói cũng đoán ra đó là những ai.
Nó và hắn chứ còn ai vô đây... Haiz, đúng là...
Nhắc tới khiến Windy và Key thở dài. Nó với hắn... Căng thẳng quá. Hôm qua Windy với Key đi chơi ở bar của Key nên không biết chuyện gì. Quay lại trường gặp cái chuyện sét đánh như vậy, hai người họ tự nhiên cảm thấy có lỗi và phẫn nộ.
Nhưng số lượng thông tin biết được khác nhau nên Windy và Key lại suy nghĩ về vấn đề này cũng trái ngược. Windy thì tức giận về tên đã hãm hại nó, còn Key lại căm thù MJ (không dám thù News vì Windy là bạn nó, mà nó lại là tiểu thư tập đoàn News)
Lúc nãy Windy và Key kéo nó và hắn đi căng tin cùng nhau mong rằng sẽ bớt đi chiến tranh... Nhưng kết quả hoàn toàn ngược lại... Híc... Tệ hơn mới chết chứ. Hơn nữa, vô tình khơi luôn một trận chiến đấu mắt toé lửa cộng thêm lời thách đấu mang kiểu một sống một còn nữa. Windy và Key không hẹn mà cùng nhau méo mặt.
Vốn dĩ chưa thể tới mức đó đâu. Do cái thế lực chết tiệt của nhà hắn tác động lên tập đoàn nhà nó, khiến các chi nhánh của News bị đóng cửa. Nó nổi điên cũng phải. Mặt nó lạnh như tảng băng Nam Cực, đi tới đâu cũng làm người khác hoá đá tại chỗ vì hãi hùng và cái hàn khí toả ra ngày một lớn...
Hắn cũng chả khác nó là bao. Ai cũng tránh xa hắn mấy mét vì không chịu nổi sự băng lãnh phát ra từ con người này, fan nữ dù muốn tới gần bao nhiêu cũng không dám, nếu không muốn làm cái thớt cho hắn chém (hỏi thế gian thù là chi).
Nó và hắn sẵn sàng đấu mắt mọi lúc mọi nơi. Kết quả chả đâu vào với đâu cả.
Hai con người cứng đầu.
Windy và Key ức lắm. Cứ thế, làm sao ba hôm nữa mà biểu diễn được đây. Lợi thế thuộc về mấy học sinh trường kia mất rồi.
Nhắc mới nhớ, hai hôm nay Mi Yeon đâu mất tiêu rồi. Mi Yeon có thể giúp được chăng?
Cả năm nhóc Moon nữa. Sáng giờ cũng chẳng thấy tăm hơi đâu.
Mà thôi, nhỡ Mi Yeon và năm đứa nhóc đang bận... Windy (lại) thở dài lần thứ n 1.
...
Tùng tùng tùng.
Trống vào lớp. Học sinh lũ lượt trở vào, cái miệng chưa thôi bép xép về "học sinh mới" cả (sợ hắn và nó, tránh xa là thế, nhưng mồm vẫn hoạt động như thường). Ai cũng mong học sinh mới vô lớp mình.
Hình như có sự sắp xếp gì ở đây. Học sinh mới... Vào lớp 12A3.
- Lớp trật tự!!! Chúng ta có học sinh mới.
Cô giáo gõ thước xuống bàn, nghiêm giọng nói. Học sinh càng láo nháo hơn. Nó tất nhiên không quan tâm, gục đầu ngủ. Windy hóng hớt. Sau đó, bằng một kiểu cách nghe đâu đó khá mang tính "mê trai" cô giáo mời người đang đứng sau cửa đó vào.
Nguyên một lớp bất động sau nửa giây.
Sửng sốt.
Bất ngờ.
Sung sướng.
Và rồi vỡ oà trong tiếng thét.
- A A A A! ALBERT! THẦN TƯỢNG CỦA EM!
- ALBERT! ALBERT KÌA! ANH ƠI EM XIN CHỮ KÍ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...