Nàng Phóng Viên Siêu Quậy
Bình tĩnh, phải bình tĩnh. Nó tự trấn an mình, lúc này biểu hiện của nó không hề hợp với thường ngày chút nào hết. Nó phải thật ổn định để điều tra người đã hãm hại mình chứ. Trắng mắt ra nhìn tên đó nhởn nhơ, hừ, làm sao có thể. Đợi tới hàng tỉ kiếp sau nữa đi!
- Chị hai, Black Moon, chị ở đâu?
Tiếng Bod gọi. Nó giật mình, mắt thoáng nhìn đống ly đổ nát trên bàn, không một tia do dự dùng chính bàn tay bị thương gạt hết mảnh vỡ xuống đất. Vết thương chưa kịp cầm lại nứt toác ra, mùi máu tanh nồng nặc xộc lên cánh mũi.
Giấu cánh tay phải bị thương ra đằng sau, đồng thời nó dùng tay trái rót ly rượu khác, cầm lên, tạo tư thế bình thường nhất có thể. Thấy mình đã khá ổn và đảm bảo không gì sơ sót, nó mới trả lời lại Bod:
- Đằng này.
- A! Chị đây rồi. Bọn em kiếm chị suốt!_ Bod nghe thấy tiếng, vội vàng chạy tới chỗ nó, mặt lấm tấm mồ hôi, đôi mắt còn tỏ rõ sự lo lắng_ Có chuyện rồi chị. Tập đoàn News nhà chị...
- Tập đoàn làm sao...?Mau nói đi, làm sao?
Chưa để Bod nói hết, nó đã bật dậy hỏi, linh cảm không lành xâm chiếm lấy tâm trí. Bod ngừng một chút cho nó trấn tĩnh lại đôi phần, sau đó mới tiếp:
- Chị đừng tức giận quá nha. Tập đoàn News... Đang đứng trước nguy cơ bị vây hãm. Bài báo của phóng viên MJ đã kích động tới SW. Tập đoàn SW đã đệ đơn kiện chúng ta lên toà án quốc tế vì tội vu khống. Dư luận đang phản ứng rất dữ dội, thậm chí ném đá. Các chi nhánh của News đã buộc phải đóng cửa tạm thời tránh các trường hợp hi hữu xảy ra bất ngờ. Tình hình đang rất bất lợi cho phía ta. Bên SW, chủ tịch Nguyễn đã yêu cầu MJ trực tiếp ra mặt giải thích rõ ràng về sự việc này...
Cái gì??? Họ dám sao! Nó điên tiết đứng dậy, ném ly rượu vào tường, "choang" một phát, một lần nữa lại vỡ tan... Thoáng chốc, không gian như đóng băng hết lại, khí hàn bao trùm khắp nơi. Bod đứng ngay bên cạnh cảm thấy cứng đơ hết xương sống, không tự chủ mà rùng mình lạnh gáy. Sợ hãi... đó chính là cảm nhận bây giờ của cậu. Lần thứ hai Bod thấy cảm giác này từ chính mình. Chết, bệnh tật, thương tích, bóng đêm... Không bao giờ có thể làm Bod phải run sợ. Chỉ có nó mới có thể khiến Bod như thế. Sự băng lãnh của nó, không ai biết nó sẽ làm gì tiếp theo nếu cứ nhìn vào đôi mắt tím huyền ảo mà sâu hun hút đó.
Cái sự nổi tiếng của danh Black Moon khiến khi ai nhắc tới cũng phải run rẩy. Sát thủ cho họ một cái chết êm đềm nhẹ nhõm, riêng nó lại hành hạ từ tinh thần tới thể xác. Nếu được lựa chọn, họ thà cắn lưỡi tự tử còn hơn dính vào tay nó.
- Chết tiệt!_ nó chửi thề, giọng rít qua từng kẽ răng_ Chị đi có việc. Quản lý bar cho tốt.
- Chị đi.
Bod cúi đầu chào cho tới khi nó đi khuất. Khẽ thở dài, Bod tới bàn nó vừa ngồi thu dọn các thứ để lại. Dưới chân cậu đột nhiên "rốp" một tiếng... Bod cúi đầu xuống, lấy ánh sáng điện thoại nhìn thấy những mảnh vỡ của ly rượu. Nhưng... Ở mấy mảnh vỡ còn có... Máu?
...
Nó phóng vút đi trên chiếc xe ô tô Lamborgini với tốc độ đua với tử thần. Phanh kít lại ở địa điểm đầu tiên là shop thời trang Sunday, nó cần phải thay đổi trang phục bụi bặm này trước. Giờ nó khác hẳn so với lúc nãy. Váy liền thân màu đen tuyền lấp lánh, cổ đeo một cái vòng bạc hình hoa tuyết cùng bộ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...