Bực mình, cô ném luôn cả túi đựng mấy chai nước về phía bọn nó cho đỡ tức nhưng lại bị nó nhanh chóng chộp lấy và uống ngon lành. Windy tức xì khói đầu, mặt đen thui nhìn ba con người đang thoải mái nhàn nhã như không muốn đập mà đâu có đập được, đành ngồi xuống bóc bim bim ra ngấu nghiến.
- Này, mấy gói bim bim đó có tội tình gì mà mi trút giận lên nó vậy?
Nhìn Windy cau có, nhăn nhó, nó không nhịn được mở miệng trêu, phảng phất nét cười. Hiếm khi cô bạn được ngày như thế này, phải tranh thủ đùa tí chứ nhỉ.
- Mi..._ Windy nghẹn họng.
- Nước này uống đi. À cẩn thận kẻo tắc nước trong cổ họng đó.
Nó vẫn chưa buông tha, tiếp tục chọc. Windy cáu điên người, nhưng vẫn cố nhịn vì biết chẳng đấu lại nó được, ấm ức liếc nó một cái sắc lẻm, tu nước ừng ực để xả giận. Thế mà nó nói đúng, Windy vì uống vội quá nên nước chưa kịp trôi, tắc ngứ trong cổ họng, rồi trào ra ngoài, lên cả... mũi!
"Khụ khụ" Windy ho sặc sụa. Key làm "anh hùng rơm" vội chạy tới vỗ lưng cô, nhằm làm cơn ho giảm bớt. Khổ nỗi, Key đi vào "trận địa nước" do Windy vừa xả ra, vậy là "sượt" một phát, cậu ngã dúi dụi, tiếp đất một phát rất hoành tráng! Đồng nghĩa với việc... Windy xinh đẹp, cute đang đứng gần cậu cũng chịu nạn "hôn đất"...
Cái tư thế này...
Không nhịn nổi nữa, nó và hắn không thèm giữ hình tượng lạnh lùng gì gì đó nữa, cùng nhau ôm bụng lăn ra, cười như chưa bao giờ được cười. Hắn nhanh chóng chụp được cảnh có một không hai này (cơ hội). Ôi trời...
Cái kiểu ngã cực hay... Chẳng phải là kiểu ngã như trong phim tình cảm, môi chạm môi... Đằng này hai người này lại nằm lên nhau kiểu chữ thập, Key do trượt chân dính quán tính nên bị ngã ngửa, Windy lại ngã sấp.
Key và Windy chưa hết bất ngờ, mắt trợn tròn như mắt ếch, miệng mở rộng hết cỡ, người cứng đơ như hai tượng đá cẩm thạch bên góc... Tay chân vẫn giữ nguyên tư thế cũ, chưa suy suyển tẹo nào. Nhìn Key và Windy, nó bất chợt liên tưởng tới cái... Bập bênh ở nhà trẻ mẫu giáo @@ Nhờ vậy mà cơn buồn cười vẫn không thể dứt được.
- Key, Windy, nếu hai người còn giữ nguyên như thế thì đây không đảm bảo trên trang nhất ngày mai thiếu cảnh này đâu.
Nó nín được cười, mặc dù môi hơi mím lại vì phải nhịn, lôi chiếc iphone ra, tạo dáng chụp như thật. Windy hoàn hồn khi nghe nó nói, vội vội vàng vàng đứng dậy, tay chân luống cuống, mặt biến sắc tới thảm hại. Cái chữ "lên trang nhất" giống hệt một tảng đá rớt xuống đầu cô. Nếu đó là sự thật, mặt mũi cô để đâu chứ! Cả thế giới, nhất là gia đình cô sẽ biết tới cảnh độc - nhất - vô - nhị này, họ sẽ nghĩ thế nào đây! Híc...
Hơ, chớ lầm tưởng MJ là công bằng, không soi mói như bao người nghĩ và đồn thổi... Đó là do họ không hiểu bản chất của bài báo đó thôi...
Windy vẫn ớn lạnh khi nhớ tới tuần báo về chuyên mục Thời trang của nó. Khá ngắn gọn nhưng cũng đủ sạt nghiệp chí ít một người.
"Mốt thời trang của những cô gái năm nay chủ yếu là những bộ đồ chấm bi, kẻ sọc. Phần lớn họ đã phối đồ rất đúng cách. Tuy nhiên, một trường hợp tiêu biểu khiến giới thời trang phải tuýt còi, đó là người mẫu Alex, theo phương diện của tôi, MJ, nó khiến tôi không hài lòng về mặt "diện tích". Nó làm mất nét đẹp nữ tính dịu dàng của bộ đồ chấm bi. Tôn trọng cô Alex, tôi sẽ không dùng những bức ảnh đó vào bài báo của mình, chỉ có lời nhắc nhở về trang phục."
Ồ, nghe rất chi thuận tai, nhưng thực chất khiến cho sự tò mò về cô người mẫu đó khiến cho những lượt xem ảnh tăng lên vùn vụt, các status,ment phản đối của tín đồ thời trang tăng theo cấp số nhân. Sau... Một ngày, cô người mẫu đó đã bị đuổi việc trong ấm ức khi sự nổi tiếng của cô ta vừa mới đạt được.
Cho nên, kết luận, chớ nên được "vinh dự" nhảy vào làm nhân vật trong bài báo của nàng Hân Hân đây không có chết lúc nào chả biết. Haiz...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...