Nàng Phóng Viên Siêu Quậy

~
Hắn_ Nguyễn Hoàng Minh Tuấn_ Thiếu gia độc nhất tập đoàn SW đứng đầu thế giới. Mang trong mình dòng máu của Nữ Hoàng Anh Quốc và người đứng đầu Phương Đông giàu có. Lạnh lùng, nhưng nhiều lúc lại rất nóng nảy và không suy nghĩ kĩ. Với trí thông minh được di truyền từ cha mẹ nên học cực giỏi và lấy được ba bằng đại học quốc tế. Nhưng hiện tại vẫn "lấy đi học là niềm vui và giải trí". Hotboy đứng đầu Trường quý tộc SW. Con gái nhìn thấy hắn là đổ như rạ chỉ trừ một số người. Biết và giỏi rất nhiều loại võ và kiếm thuật. Tham gia thế giới đêm với cái biệt danh Ken_ ông hoàng bóng tối. Ai nghĩ tới cái tên này mà cũng không khỏi rùng mình.
Bạn hắn_ Trấn Lâm Mạnh Kiệt_ công tử thứ hai của tập đoàn thời trang Style New. Là hotboy thứ hai của trường quý tộc SW. Mang trong mình hai vẻ đẹp lãng tử của phương Tây và phương Đông nên rất dễ hút hồn phái nữ khi tới gần. Một tay sát gái chuyên nghiệp. Key là cái tên được dùng trong thế giới ngầm, với biệt danh "Thần gió đêm"
~
6.10 am, nhà nó.
Chuông báo thức kêu. Nó tỉnh dậy sau một giấc mộng ngắn. Hôm qua nó đâu có ngủ được nhiều đâu, trằn trọc mãi tới gần ba giờ sáng mới thiếp đi được. Đôi mắt nó bây giờ thâm quần lại, trông như gấu trúc vậy.
Khẽ thở dài nhìn chính mình trong gương, nó tự thấy mình thật buồn cười.
- Hân Hân, trông mày thật đáng khinh ha!
Nó sửa soạn đôi chút rồi vòng sang phòng Windy. Hít một hơi thật sâu, nó hét ầm lên:
- LEE WINDY, BẢY GIỜ RỒI MI DẬY NGAY CHO TAAA!!!
Windy ngái ngủ bịt chăn kín lên đầu:
- Để yên cho ta ngủ. Sáng ra có phải làm gì đâu.
Nó rầm rầm bước tới kéo tung chăn ra.
- Dậy ngay! Hôm nay đi học!
- Hở? Học hành gì?_ Windy ngáp dài rồi đột nhiên ngớ ra, mặt hoảng lên_ Aaaa chết rồi muộn rồi! Sao mi không kêu ta sớm!

- Mi ngủ thì ma kêu được mi dậy_ nó khoanh tay lắc đầu.
5p18s sau.
- Xong rồi!_ Windy thở hồng hộc_ Đi học mau trễ quá rồi!
- Từ từ gì phải vội thế_ nó cứ chậm rãi đi sau mặc kệ cô bạn đang hộc tốc vội vã đằng trước.
Windy quay mặt lại khó hiểu nhìn nó. Trái lại, nó vẫn tỉnh bơ như không rồi móc điện thoại ra coi giờ.
- 7h15 vào lớp. Hiện tại có 6h34. Cứ thong thả mà đi.
Windy đứng đóng dá một chút rồi hiểu ra. Cáu tiết, Windy chạy xổ vào nó định đánh:
- Con bạn chết giẫm kia! Mi chết với ta!
Nó lách người qua một bên làm Windy hụt một cái suýt ngã. Nó vỗ vỗ lưng Windy cười đểu:
- Thôi, hạ hoả cho đời nó tươi đẹp. Đi học đi. Mi đi xe hay bộ tuỳ mi. Ta cuốc bộ đây!
- Ta đi bộ với mi_ Windy gật gật đầu rồi mắt chữ A nhìn nó_ Trời mi kiếm đâu ra cặp kính cận đẹp thế? Mua cho ta không?
- Mi có bị cận đâu mà đeo_ nó đẩy đẩy gọng kính đen_ Ta đeo cho mìn giống tri thức tí. Đeo kính áp tròng nhiều quá rồi.
Windy nhìn tổng thể nó nhận xét, mắt long lanh:
- Trông mi không giống mấy đứa mọt sách chút nào á! Trông mi thật cute. Bạn tốt à!

Nó đẩy đẩy Windy ra, liếc một cái, hừ lạnh.
- Biết rồi khỏi nịnh_ nó mở cặp lục lấy chiếc kính màu hồng rất xinh đưa cho cô_ Nè kính không độ đấy. Biết thừa tính mi rồi!
- Hơ hơ bạn tốt_ Windy chộp lấy rồi đeo vào_ Được không?
Nó gật đầu rồi hai đứa cùng đi tới trường. Ra ngoài nó thay đổi thái độ đột ngột khiến Windy mặc dù đã thấy nhiều lần nhưng cũng không khỏi cảm thấy giật mình.
Bước vào cổng trường nó và Windy nhận được rất nhiều sự chú ý. Tuy nó và Windy đã đeo kính nên sắc đẹp của bọn nó đã bị che mất một phần nhưng vẫn rất nổi bật so với những người bình thường kia.
- Xinh phết_ người 1.
- Cô này khá đấy_ người 2.
- Xinh. Xinh cái quái gì chứ!_ người 3.
- Ghen ăn tức ở hả?_ người 2 1.
Blah blah.

Liếc nhìn mấy nhóm học sinh, nó cảm thấy khó chịu vì cứ làm tâm điểm cho mọi người bàn tán. Ít khi nó ra ngoài lúc để khuôn mặt như thế này. Nó toàn giả trang người bình thường đi thu thập thông tin trên mọi nơi. Windy thì thấy chuyện này rất bình thường. Cô là trung tâm của sự chú ý quá lâu rồi.
- Mi sao vậy?_ Windy lo lắng khi thấy nó cứ hầm hầm phát ra tử khí đáng sợ.

- Ghét bị chú ý!_ nó nói ngắn gọn, giọng bực mình.
- Ừ. Mi để ta!_ Windy gật đầu rồi quay sang chỗ đám đang nhìn cô, cười tươi_ Mấy bạn có thể thôi không nhìn chúng mình như vậy được không? Mình không muốn như vậy ha!
Vừa dứt lời thì không ai bảo ai đồng loạt quay đi làm việc của riêng mình. Chỉ trừ một số người đang lườm nguýt bọn nó.
Khẽ gật đầu hài lòng, nó cùng Windy tiến thẳng tới khu A.
Trường quý tộc SW là một trường quốc tế nổi tiếng trên toàn thế giới. Trường được chia làm ba khu vực: khu A dành cho các nhà quý tộc tầm cỡ và học sinh đạt điểm tuyệt đối trong kì thi tuyển sinh. Khu B dành cho những nhà giàu đạt mức độ nổi tiếng trong khu vực và học sinh đạt điểm 90-99 trong kì thi. Khu C dành cho học sinh bán trú và mức điểm thi 80-89 điểm.
Khu A có 5 lớp. Nó và Windy vào lớp 12A3_ lớp chuyên văn. Nhưng tìm đã lâu mà không thấy lớp của mình.
- Cho hỏi_ Windy đập nhẹ vào một cậu học sinh đang đứng quay lưng trước mình khiến cậu chú ý_ Lớp 12A3 ở đâu vậy?
Cậu học sinh đó cười đáp:
- Lớp 12A3 hả? À cách lớp tôi có hai lớp thôi à_ nói rồi chỉ tay vào cái lớp xa xa_ ở đó đó!
- Cảm ơn bạn ha!_ Windy cười tươi cúi đầu.
- Không có chi! Mình làm quen nhé!_ cậu nở một điệu cười sát gái_ Mình tên là Trấn Lâm Mạnh Kiệt, cứ gọi mình là Key.
- À ừ Key. Mình tên Windy_ Windy giả vờ gượng gạo rồi đánh trống lảng_ Thôi mình vào lớp đây.
- Ừ. Bye bạn ha!
- Chào!
Nói rồi Windy kéo tay nó vẫn im nãy giờ đi về lớp. Trong bụng thì lại nghĩ thầm.
"Hừ! Định tán bản cô nương ư? Key à? Hờ hờ! Ngươi sẽ bị ta sút chết đấy"

Nó nhìn Windy đang cười nham hiểm, không kìm được mở miệng:
- Mi lại nghĩ ra cái trò quái quỷ gì với cái tên vừa nãy đấy?
Nghe chất giọng lạnh lùng của nó khiến Windy giật mình chối biến:
- Đâu có ý định gì đâu!
- Hừ. Ta thừa biết mi cái đầu mi đang nghĩ gì đấy!
- Ặc_ Windy nhăn nhó_ Không có gì qua được mắt mi hết á!
- Ta mà.
Lớp 11A3.
Bước vào lớp là bọn nó được sự chú ý rất nhiều do là người lạ. Bực mình, nó liếc đôi mắt như khiến mọi thứ biến thành băng lại với ý "nhìn là chết". Không cần nói thêm điều gì, cả lớp rất biết điều tự động im lặng làm việc tiếp. Nó và Windy chọn một cái bàn cuối rồi ngồi xuống, lấy iphone ra lướt web. Đôi lúc, bọn nó vẫn còn bị những lời xì xào làm cho khó chịu nhưng cũng không nói gì.
Trống vào lớp. Cô giáo chủ nhiệm đi vào, nghiêng đầu hỏi:
- Hôm nay lớp ta có hai bạn mới. Bạn ấy tới chưa?
- Hì dạ tới rồi thưa cô_ Windy đứng dậy kéo theo nó.
- Ừ_ cô giáo gật đầu rồi quay sang_ Giới thiệu với lớp hai bạn mới. Bạn ngồi ngoài là Lee Windy, bạn thứ hai bên trong là Trần Ngọc Bảo Hân. Hai bạn được điểm tuyệt đối kì thi đầu vào. Ra chơi các em làm quen với hai bạn mới nha!
- Dạ vâng!
Cả lớp xì xào một chút rồi lại thôi. Trong tiết học, bọn nó hết ngủ rồi lại lấy điện thoại nghe nhạc và chơi mặc kệ cô giáo đang giảng những cái gì.
Năm tiết học trôi qua rất nhanh với bọn nó (toàn chơi thì chả nhanh) và đã đến giờ nghỉ trưa. Nó và Windy xuống căng tin xử lí bữa trưa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận