Khóe miệng Phong Huyết Lân tản ra chút khổ sở: “Ta…” Hắn cũng không thể xác định có thể kiềm chế, khát vọng khát máu trong cơ thể còn mãnh liệt hơn so với lần trước!
Không tiếp tục nhìn Phong Huyết Lân, Cổ Nhược Phong tiếp tục lấy ra vài cái bàn ghế trong nhẫn ngọc, còn có món ăn đã làm xong, dùng nội lực đun nóng một chút, lại có sắc màu tươi mới giống như vừa ra lò, hương thơm nóng hổi.
“Dùng bữa tối trước.” Nói xong, ấn Phong Huyết Lân ngồi vào vị trí, sau đó ngồi xuống bên cạnh hắn, bắt đầu chia thức ăn cho hắn như ngày thường.
Phong Huyết Lân cúi đầu nhìn gò má không chút tỳ vết của Cổ Nhược Phong, khóe miệng khẽ nhếch, nụ cười chân thật, nhưng mà, đáy mắt che giấu tầng lo lắng, hắn nhìn thấy rõ ràng. Chỉ có điều, dù vậy thì tính sao? Hắn muốn nàng xa cách hắn vào giờ phút này, đối với nàng mà nói, cảm giác không phải là tàn nhẫn, không phải là thương hại sao?!
Cho nên, nếu sự thật đã không có cách nào thay đổi, sao hắn lại không thể tiếp nhận? Nghĩ như vậy, rốt cuộc trên lqd mặt Phong Huyết Lân mang theo nụ cười, ăn toàn bộ món ăn mà Cổ Nhược Phong chuẩn bị cho hắn không còn một mống, cũng vì Cổ Nhược Phong mà thêm vào chén nàng một chút thức ăn nàng thích.
Ở bên này, hai người vui vẻ hòa thuận, mà bên kia, Si Mị Võng Lượng Phàm năm quỷ đang bận xử lý mấy người ngu đưa mạng đến. Âm thanh huyên náo liên tiếp, mùi máu tươi cũng bắt đầu tràn ngập trong rừng cây nho nhỏ.
Mị xử lý người cuối cùng trong tay, nhíu mày: “Những người này đã hết chưa!” Đã là nhóm thứ mấy rồi?! Không biết là người phe nào, dù sao lộn xộn lung tung cái gì cũng có!
Si nhìn một đống người chết, nơi sâu nhất trong tròng mắt xẹt qua một ánh sáng âm u: “Phía sau còn nữa, chú ý.” Những người này chỉ là tôm tép mà thôi, nhìn phía chính diện trống không di chuyển tới gần ánh trăng sáng tỏ, tiếp đó, có một trận ác chiến phải đánh rồi.
Đêm nay bầu trời đêm không đỏ như máu, nhưng vẫn khiến trong lòng Cổ Nhược Phong dấy lên nỗi bất an khó hiểu! Nhìn Phong Huyết Lân ở bên cạnh đang cố gắng kiềm chế ham muốn hút máu mình, đau đớn níu chặt đáy lòng, nàng nhất định phải tìm phương pháp giải quyết sớm một chút!
Phong Huyết Lân cảm thấy dục vọng khát máu trong cơ thể càng lúc càng mãnh liệt, cắn phá trái tim trống không, hai suy nghĩ “hút máu, hút máu, hút máu….” cùng “Nhịn xuống! Nhất định phải khắc chế! Không thể gây tổn hại cho Phong nhi!” đấu tranh ở trong đầu! Theo vầng trăng càng lúc càng lên cao, đấu tranh càng thêm kịch liệt!
Ôm đầu liều chết chống lên bàn, không, hắn sẽ không làm tổn hại Phong nhi!
Võng run rẩy đánh rơi thanh kiếm đầy máu tươi, ở giữa không trung híp mắt nhìn về phía bóng người càng lúc càng gần ở xa xa, dieendaanleequuydonn tay run rẩy vừa rồi chính là nói lên mức độ kịch liệt của cuộc chiến vừa rồi!
Đáy mắt Lượng thoáng qua một chút nghi ngờ: “Rốt cuộc chuyện này là như thế nào? Sao lại đột nhiên xuất hiện nhiều cao thủ như vậy?!” Lúc trước khi bọn họ điều tra vốn không phát hiện những người đó! Từ khi nào trong chu vi trăm dặm lại xuất hiện một nhóm người như vậy rồi?!
Mị vốn luôn vui cười khuôn mặt cũng trầm mặc đáng sợ: “Cho dù như thế nào, phải bảo vệ chủ tử an toàn!”
Bốn quỷ còn lại cũng đồng thời gật đầu, đây là chuyện chính yếu của bọn hắn! Chủ tử để cho bọn họ sống gần giống như con người, thậm chí có thể cảm nhận ánh mặt trời, xuất hiện trước mắt người khác! Không phải là linh hồn lúc ẩn lúc hiện có thể tiêu tán bất cứ lúc nào! Ân tái sinh này, bọn họ không có gì báo đáp, tối nay là đêm Lân chủ tử khát máu, Phong chủ tử cũng rất nguy hiểm, mặc kệ thế nào, bọn hắn sẽ không để cho bất cứ kẻ nào đến gần nơi này!
Trong chớp mắt đón nhận những cao thủ vọt tới này, không thể so với những người trước đó, những người này, mạnh hơn!
Ở nơi này ham thích giết chóc không tiếng động trong đêm càng quỷ dị hơn, không có bất kỳ lời nào, chỉ có tiếng đao kiếm chạm vào nhau, mặc dù Si Mị Võng Lượng vốn là thân quỷ, nhưng vẫn không thể chống nổi công kích cường thế như vậy! Dù sao năng lực của bọn họ cũng có hạn, mà những người vừa đến, quá cường hãn! Tính từng người một, đã là thiên hạ cao thủ đệ nhất! Tùy tiện xuất hiện một người trong giang hồ, đã là đối tượng được các thế lực khắp nơi tranh đoạt! Đột nhiên xuất hiện những cao thủ này, rốt cuộc là từ đâu tới?!
Trong nháy mắt nơi đây biến hóa muôn vạn, so chiêu chỉ trong chớp mắt, mà trong nhà gỗ nhỏ, Phong Huyết Lân khổ sở nhíu mày, cố gắng âm thầm chịu đựng….
Rốt cuộc tiếng đánh nhau càng lúc lqd càng kịch liệt lại kéo dài không ngừng ở bên ngoài đã thu hút sự chú ý của Cổ Nhược Phong, Si Mị Võng Lượng không thể vô năng đến mức không thể giải quyết những người này, nghe âm thanh… người khác? Rốt cuộc là ai?!
Không phải nàng chưa nghĩ tới Huyết Nguyệt sơn trang nổi lên sẽ đưa tới hàng loạt người căm thù, tam đại vương triều, cho dù là giang hồ hay là triều đình, cũng sẽ không bỏ qua cơ hội điều tra, cũng không thiếu người muốn dồn mình và Phong Huyết Lân vào chỗ chết! Chỉ có điều, nàng không thể không nói, người chọn tối nay thật TMD có mắt!
Hai tròng mắt thoáng hiện lên cơn khát máu sáng ngời có thể so với trăng tròn sáng tỏ, tới một người giết một người, tới hai người giết cả đôi, nàng không để ý chút nào tới ở nơi đây lại thêm mấy mạng người mang theo bên mình! Ta không giết ngươi thì chính là bị ngươi giết, Cổ Nhược Phong nàng không ngu như vậy!
Trăng lên chính giữa, Phong Huyết Lân giống như lần trước, hôn mê bất tỉnh. Cổ Nhược Phong đặt hắn lên giường bạch ngọc, nhìn hắn mặc dù đang ngủ mê man nhưng vẫn nhíu chặt chân mày, đáy lòng thoáng hiện qua chút thương tiếc. Không phải nàng không biết đánh ngất hắn, nhưng khát máu trong cơ thể hắn cần chính ý chí của hắn chống cự, ngoại lực cưỡng chế đánh ngất hắn vốn không có bất cứ tác dụng gì, sẽ chỉ khiến hắn hút máu người trong vô thức!
Tiếng đánh nhau càng lúc càng gần, chân mày Cổ Nhược Phong nhếch lên, dường như những người này không tầm thường! Rốt cuộc là thế lực phương nào, lại có cao thủ như vậy!
“Chủ tử, đi mau!” Giọng nói của Si truyền đến, khổ sở được đè nén mơ hồ khiến Cổ Nhược Phong ý thức được, tình huống bên ngoài… rất không tốt!
Đi ra ngoài phòng, cảnh bừa lqd bãi hỗn độn đầy đất đập vào mắt, mùi máu tanh nồng nặc tràn ngập miệng mũi!
“Đều trở về.” Theo mệnh lệnh của Cổ Nhược Phong, Si Mị Võng Lượng Phàm năm quỷ nhanh chóng lui về bốn phía nhà gỗ nhỏ, lấy ngũ tinh trận phòng thủ chặt chẽ!
Theo sát phía sau ngũ quỷ là hàng loạt người áo đen, từ trên người bọn họ còn có thể nhìn thấy dấu vết đánh nhau, xem ra trận chiến đã lâu rồi! Áo đen thống nhất, không có bất kỳ dấu hiệu gì, cũng không nhìn ra là người do ai phái tới. Trong mắt mỗi người đều lạnh giá, ánh mắt tập trung về phía nhà gỗ nhỏ, có lẽ là, Phong Huyết Lân trong nhà gỗ nhỏ!
Rất tốt, rất tốt! Không biết đánh chủ ý lên người ở bên trong, sẽ nhận kết cục gì sao?
Một tay giơ lên, Khinh Vũ cầm tuyệt thế liền xuất hiện trước mắt mọi người, Hàn Ngọc làm đế, dây đàn bằng Thiên Tàm Ti, trong ánh sáng mơ hồ của màn đêm lạnh lẽo càng thêm lạnh giá! Khinh Vũ cầm này bị nhốt trong nhẫn ngọc rất lâu, rốt cuộc tối nay có thể ra ngoài hóng mát, hơn nữa, hình như có thể chiến đấu một trận, cả thân cầm hưng phấn run rẩy!
Cổ Nhược Phong nhếch miệng lộ ra nụ cười tà ác tùy tiện, người tới tối nay, một cũng không cần trở về…
Vốn đám người áo đen bởi vì thấy Khinh Vũ cầm mà hơi chấn động, nhưng khi nghe thấy âm thanh du dương của tiếng đàn thì trong mắt lại lộ ra vẻ tham lam, Khinh Vũ cầm, lại có người gảy ra tiếng! Vậy có phải bọn họ cũng có cơ hội, cũng có khả năng trở thành chủ nhân của Khinh Vũ cầm?!
Lúc bọn hắn không còn bất kỳ hành động gì, dieendaanleequuydonn tiếng đàn dần dần trở nên bén nhọn, mang theo nội lực phong phú mạnh mẽ đánh tới đám người áo đen! Giống như từng thanh kiếm sắc bén đâm về phía từng người áo đen, khiến cho bọn chúng không còn chỗ lánh thân!
Người áo đen chợt hồi phục lại tinh thần, muốn vận khí tránh đi, nhưng không nghĩ tới cả người bị một khối lực lượng cường đại bao phủ, hơi thở cường đại kia khiến cho bọn hắn không có cách nào nhúc nhích dù chỉ một chút! Sợ hãi chết chóc bao phủ bọn chúng! Đối diện đó là nữ tử toàn thân trang phục màu đen, nội lực suy cho cùng có bao nhiêu thâm hậu?! Đến tột cùng nàng ta cường hãn bao nhiêu?! Ở trước mặt nàng ta, bọn họ chỉ có cảm giác mình giống như con kiến không đáng kể trong tay nàng, nàng không cần tốn nhiều sức lực cũng có thể khiến cho đám người mình chết không thể chết lại!
Tròng mắt Cổ Nhược Phong thêm sâu, cơn khát máu đỏ sậm chảy xuôi bên trong khiến người ta kinh ngạc! Nếu muốn chết, nàng sẽ tiễn bọn họ một đoạn đường! Nghĩ tới Phong Huyết Lân đang phải chịu đựng khổ sở trong nhà gỗ nhỏ, Cổ Nhược Phong liền bộc phát tức giận! Các ngươi cứ nghĩ rằng đưa ta vào chỗ chết, đưa hắn vào chỗ chết như vậy sao! Trên đời này, không thể để Phong Huyết Lân cùng nàng tồn tại như vậy sao?! Con mắt màu máu hút máu người thì như thế nào? Tiêu diệt Bách Hoa sơn trang thì sao?! Chọc Phong Huyết Lân cùng người của nàng, dù một nàng cũng không bỏ qua! Nếu dám phái người tới cướp giết, sẽ phải chuẩn bị có đi mà không có về!
Trong tay tăng thêm sức lực, sự áp chế càng cường đại hơn hướng tới người áo đen! Xem ra hơn phân nửa những người áo đen kia đã bị trọng thương!
Mắt thấy sẽ giết toàn bộ đám người, đột nhiên phía đối diện xuất hiện một hơi thở cường hãn, trong nháy mắt công kích Cổ Nhược Phong!
Cổ Nhược Phong ngẩng đầu lên, bởi vì phát ra nội lực mà tóc đen như mực tung lên, lộ ra khóe miệng khát máu trước mặt mọi người, giống như ác ma tuyệt mỹ nhất nhưng cũng tàn bạo nhất nơi địa ngục!
Rất tốt, có thể cắt đứt công kích của mình, người này… trang phục màu trắng, trong trời đêm càng đặc biệt bắt mắt, tuổi gần trung niên, ánh mắt lạnh nhạt, toàn thân hơi thở như có như không, dáng vẻ tiên phong lqd đạo cốt thật giống thần tiên!
Nhưng… Nguy hiểm trên người tỏa ra từng chút, nàng không nhìn nhầm! Người kia, hình như chính là quốc sư Thiên Tâm đột nhiên biến mất…
Nhìn đám người áo đen lấy hắn làm trung tâm mà vây xung quanh, trong con mắt lộ ra ý thù địch cùng ham thích giết chóc, khát máu xẹt qua chỗ sâu nơi đáy mắt hắn bé nhỏ đến mức không thể nhìn thấy!
Khóe miệng Cổ Nhược Phong cười tà mị hơn, hắn… không phải là người của Lân sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...