Đôi mắt Kỷ Dao Quang mất đi ôn hòa, thậm chí có chút hùng hổ dọa người, giống như đang nhe răng trợn mắt.
Thường Du im lặng, thẹn thùng rũ mi, đỏ mặt nhỏ giọng nói: "Vậy thì tùy em." Câu này không nghi ngờ là được cho phép, dù tiếp theo cô muốn làm gì đều không bị Thường Du nói.
Dưới ánh nhìn của mọi người, Kỷ Dao Quang vốn không muốn là Thường Du khó xử, nhưng khi cô nhìn thấy nàng yếu thế, cảm xúc mãnh liệt trong lòng không thể áp được.
An Mộ Ngọc không biết còn đang nhìn cái gì, Kỷ Dao Quang nhướng mày, ánh mắt ngả ngớn lại nguy hiểm.
Cô gắt gao ôm Thường Du vào lòng, mạnh mẽ hôn nàng, mùi máu tươi nhàn nhạt lan trong khoang miệng, tạo nên cảm giác sảng khoái.
Thường Du có chút bất mãn hơi tránh, khi môi nàng rời đi lại thì như có một đợt sóng triều khác quấn nàng vào.
Chờ đến khi Thường Du tiến công lại, đuôi mày của cô mới hiện lệ ý cười.
Tiếng thổn thức cùng tấm tắc đột nhiên truyền khắp phòng, ánh nhìn của mọi người hầu như dừng trên người Thường Du cùng Kỷ Dao Quang, không giống An Mộ Ngọc run rẩy thất thố, bọn họ hiện ra biểu cảm bình thường, khóe môi cùng đuôi chân mày đều hiện lên ý cười.
Đây là chuyện mà vợ chồng son hay làm, chẳng qua vẫn không nhịn được trêu chọc.
"Này này, hai đại mỹ nhân có suy xét cho cẩu độc thân ở đây không?"
Kỷ Dao Quang buông lỏng Thường Du, ngón trỏ vuốt nhẹ trên môi nàng, quay đầu cười ái muội với Bạc Vũ: "Em có thể tìm người giải quyết tình trạng độc thân."
Bạc Vũ cười đáp: "Kỷ lão sư nói thì dễ, vậy chị giới thiệu cho em một người đi."
"Chị thấy ở đây có rất nhiều người độc thân nha." Kỷ Dao Quang nhún vai, ánh mắt hơi say, tươi cười có vài phần men say: "Có đại tiểu thư gia tài bạc triệu không cần lao động, có nam nhân thành thục mang túi giữ ấm dưỡng sinh, còn có nữ nhân ôn nhu lên được phòng khách xuống được phòng bếp, em chọn một người đi."
Bạc Vũ một tay chống cằm, vờ tự hỏi, trầm ngâm một lúc đáp: "Những người này đều không tệ, nhưng em cảm thấy bọn họ đều kém Kỷ lão sư chị, không bằng...."
"Không có khả năng." Thường Du bỗng ngắt lời Bạc Vũ, cau mày lạnh lùng trừng mắt, nàng gắt gao nắm tay Kỷ Dao Quang, hừ nói: "Có vài ý nghĩ tốt nhất không cần có, dù nói giỡn cũng không được."
"Tiểu Vũ xem, Thường lão sư không vui, cậu đừng đùa hai người, đặc biệt là rượu vào......" Giang Chiếu Chi cười lớn nói: "Lần này hợp tác cùng mọi người rất vui, hy vọng không lâu sau chúng ta có thể có cơ hội hợp tác.
An lão bản, cô là người mới trong vòng sao? Diễn xuất cần có thiên phú cùng nỗ lực, còn mặt khác, cô về hỏi người đại diện của mình một chút, cô ấy sẽ dạy cô." Nói rồi tiếc nuối thở dài.
Trong không khí vui đùa không cần phải nói quá nhiều chuyện, đặc biệt là trong bầu không khí mọi người dễ nhiễm cảm xúc nhau, không cần nhiều lời mất lòng.
Kỷ Dao Quang cùng Thường Du về trước, trong thế giới không ai quấy rầy có thể tùy ý thân mật.
Lời đồn trên mạng ngày càng quá mức, mọi người thường nghĩ trầm mặc là khiếp đảm là cam chịu, thời gian chờ đợi thường xuyên nôn nóng bất an, còn chưa chờ được chân tướng lộ diện, đã bắt đầu lắc lư.
Mộng đẹp tiểu học sinh: [hình ảnh] [hình ảnh], đây là tôi tận mắt nhìn Kỷ lão sư viết, đương nhiên Thường lão sư sao chép một bản, nội dung bên trong là do tôi chỉ định, nếu là tổ tiết mục, sao có thể chuẩn bị nhiều như vậy.
- --------- Like phát, tôi tin Kỷ bảo bảo! Sinh viên ưu tú của Z đại! Xuất khẩu thành thơ!
- --------- Học sinh tiểu học thì về nhà mà làm bài tập.
Không cần lên tiếng, tổ tiết mục cho bé bao nhiêu tiền vậy? Chị cũng muốn nha.
- --------- Ăn dưa ngồi chờ tình thế đảo ngược.
Lúc này trên mạng chia làm ba loại, nhóm giải trí đại V học ngoan, không phát biểu ngôn luận của mình, chỉ chuyển phát một ít bài mà trong mắt người khác là chân tướng mà Kỷ gia dựa vào thế lực cùng tài lực chèn ép.
Trên đường về gió êm biển lặng, khi đến cửa nhận được điện thoại của Tô Từ, nói có rất nhiều phóng viên nằm vùng ở khu nhà các nàng, đề nghị về công ty tạm lánh, lại bị Kỷ Dao Quang nhàn nhạt cự tuyệt.
Hiện giờ cô hầu như không còn liên quan đến Thịnh Đường, hợp đồng sớm muộn cũng trở thành phế thải.
Không ai có khứu giác tốt như đám phóng viên, vừa ra khỏi cửa đã thấy một đám đông, microphone đưa về phía mình, cùng các tiếng rắc rắc vang lên.
"Trên mạng nói tiết mục có kịch bản, xin hỏi là thật hay giả?"
"Có người nói Kỷ tiểu thư giả vờ trong tiết mục là thật sao?"
"Hai vị ly hôn sao? Ân ái trước mặt người khác vì xào nhiệt độ sao?"
"Kỷ tiểu thư có thành kiến với An Mộ Ngọc tiểu thư sao?"
...............!
Đám phóng viên hận không thể đem đời tư của người khác đi giải phẫu, đặc biệt là những chuyện khó nói, ánh mắt của họ đều có thể nhìn thấy.
Dù không có chuyện, nhưng rất nhiều người không có lương tri còn am hiểu đổi trắng thay đen.
Nhóm bảo vệ bước xuống xe trước, Thường Du giấu Kỷ Dao Quang đang ôm Siren sau lưng, trầm giọng nói: "Chúng tôi không ly hôn, hiện tại tình cảm của chúng tôi rất tốt, mời mọi người không cần hỏi đời tư của chúng tôi.
Còn những lời đồn đãi trên mạng kia, sáng mai 9 giờ sẽ tổ chức họp báo tại 201A cao ốc Hoa Hàn, chúng tôi sẽ làm rõ mọi chuyện, không gặp không về." Nói xong, Thường Du cũng không muốn nhiều lời, đi xuyên qua đám người, không màng những tiếng chụp ảnh.
Kỷ Dao Quang nhìn chằm chằm gương mặt bình tĩnh của Thường Du, khẽ cười nói: "Xem ra chị đã chuẩn bị rất tốt."
Thường Du nhẹ gật đầu, cười nhạt nói: "Đúng vậy, em hẳn biết chị muốn làm gì."
"Khi nào thì chị liên hệ với Trình Hạc Niên?" Đặt Siren vào phòng, Kỷ Dao Quang vuốt tóc, nếu không phải khi nói chuyện với tên kia, nàng vô tình tiết lộ, cô cũng không biết gần đây Thường Du liên hệ với nàng nhiều như vậy.
Nói tìm nơi an tĩnh viết nhạc, vì sao lại chạy đến Xuân Nhật Yến? An Mộ Ngọc nói cha mẹ nàng đều là đầu bếp, tay nghề của nàng cũng không tệ, nhưng vẫn không đến mức như người khác thổi phồng.
Nàng không có thiên phú sáng tạo, càng không xem các phương pháp cổ truyền, nàng chẳng qua là độ đệ của chị chủ Xuân Nhật Yến, sao chép ý tưởng của tiệm đối diện, nàng thấy tính cách bà chủ ôn nhu điềm đạm nên thị uy cùng tuyên chiến.
Thường Du suy tư đáp: "Trước khi tiết mục bắt đầu, không phải em nói thực đơn của cô ta đều không phải do tự mình sáng tạo sao? Cô ta không có khả năng ở lại giới giải trí."
"Dù Lục Dư Thanh trợ giúp cô ta?" Kỷ Dao Quang dựa vào gối, chớp mắt cười khẽ.
Nếu không phải Lục Dư Thanh, nàng không thể trong thời gian ngắn có nhiều fans như vậy, tính cách ai kia không chút chân thật, xem ra người nào đó cần phải lau mắt mình.
Vì An Mộ Ngọc, hảo cảm của Kỷ Dao Quang về Lục Dư Thanh cũng hạ thấp, càng nghĩ càng tức, cô nói: "Chị vẫn đừng nên nghe Lục Dư Thanh giới thiệu, trong suy nghĩ của chị ấy, chỉ cần trù nghệ tốt thì điều gì cũng được."
"Chị biết." Thường Du gật đầu, cười như gió xuân.
- --------------------------------------
Hôm sau, tại cao ốc Hoa Hàn.
Chưa đến tám giờ, hội trường đã đông đúc, nhóm phóng viên không để bụng việc hội trường chưa sắp xếp xong, từng nhóm ngồi vào vị trí được an bài sẵn.
Sau khi tin tức hai người ly hôn, đây là lần đầu tiên các nàng xuất hiện trong họp báo, chính diện nghênh đón nghi vấn do phóng viên đề ra.
Trước đây có không ít người hoài nghi bằng cấp của Kỷ Dao Quang, sau khi bị hiện thực tát một cái thì bắt đầu hỏi vấn đề khác như không tin vị đại tiểu thư này lại được trời ưu đãi như vậy.....!hình tượng gần như hoàn mỹ, đây là hình ảnh do nhóm tư bản cố tình xây dựng hay là trời sinh đã như vậy? Phóng viên không kìm nén được sự nóng lòng, trong đầu soạn sẵn như câu cần hỏi.
Không có người đại diện đi cùng, cũng không có người quản lý của giải trí Bắc Đẩu tham dự, trên đài chủ tịch thật to kia chỉ để lại hai vị trí cho Kỷ Dao Quang cùng Thường Du.
Nhân viên công tác bên dưới vẫn đang duy trì trật tự, khi tiếng chuông vang lên 9 giờ, có người không kìm nén được kích động, muốn lớn tiếng hỏi trước.
Trên đài là hai minh tinh không ngừng được giới truyền thông theo đuổi, chỉ cần nơi có các nàng, vĩnh viễn không thiếu đề tài.
Tiếng chụp ảnh vang lên liên hồi, sắc mặt Thường Du ôn hòa, mà dáng ngồi của Kỷ Dao Quang thì tùy ý, đôi tay giao nhau đặt lên bàn, khóe môi mang theo nụ cười tản mạn bất cần đời.
- -------- Trên mạng có tin đồn thơ của Kỷ lão sư đều là sao chép, đúng không?
- -------- Kỷ lão sư, "Nịnh Thần" đã chiếu, cô thấy biểu hiện của mình thế nào?
- -------- Kỷ lão sư, có người nói cô cố ý nhắm vào An Mộ Ngọc tiểu thư trong tiết mục, xin hỏi là thật hay giả?
- -------- Thường lão sư, cô thành lập phòng làm việc của mình, tiếp theo có dự tính gì không? Là lui về sau màn ảnh sao?
Kỷ Dao Quang cười khẽ, kề gần microphone nói: "Nhiều vấn đề như vậy, chúng tôi nên trả lời cái nào đây? Họp báo lần này chủ yếu nói về một vài tin đồn trên mạng, tôi cần phải giải thích cùng làm sáng tỏa.
Vị kia tên Rễ Bản Lam Trên Ngai Vàng nhỉ? Cô nghi ngờ tôi nếu tôi không trả lời thì chính là cam chịu, từ nay về sau trên người Kỷ Dao Quang tôi sẽ gắn mác "đạo nhái".......khi tin đồn không thực tế kia được truyền ra đã tổn hại đến danh dự của tôi." Kỷ Dao Quang không nhanh không chậm nói, như móng vuốt nhẹ cào trong lòng người, trước sau không có yếu điểm.
"Kỷ lão sư, trên mạng có ảnh chụp làm chứng, cô giải thích thế nào về việc này? Không lẽ ảnh chụp trên mạng là giả sao?" Một phóng viên vọt đến trước, khó dằn được cao giọng hỏi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...