Mà cũng xui cho Tú bà, nó nghén hơn cả tôi nữa vừa đặt mông xuống là đã bỏ chạy đi nôn oẹ.. Mọi người ngạc nhiên, mẹ chồng cười suề:
- - Chắc nó bị bao tử, khổ, lo học hành ăn uống chẳng đúng giờ giấc nên bị đấy, thôi mọi người ăn đi, để tôi vào xem nó thế nào.
Nhưng ánh mắt của ba chồng đều rất lạ, có lẽ ông đã nhận ra gì đó khác thường nên bỏ đũa đi ra phòng khách, nói lớn:
- - Con Tú ra đây..
Tôi và Tuấn cũng buông đũa đi theo, cá Linh tất nhiên đâu ngồi ăn một mình, ẻo lả đi sau lưng.
Vài phút sau Tú đi ra, ba chồng hỏi:
- - Mày có chửa phải không?
Nó xanh mặt:
- - Con.. Con..
- - Tao hỏi có phải không?
Mẹ chồng tôi khóc:
- -Kìa ông, từ từ mà nói, con nó lỡ dại.
Ba chồng quát lớn:
- - Còn nhỏ nhắn gì nữa mà lỡ, với ai hả? Đừng nói là của cái thằng Hùng đó nghe.
Tú bà cúi đầu thay cho lời đồng ý, ba chồng tức giận cầm ly uống trà nhỏ chơi thẳng vào nó, cũng may chỉ sướt ngang, u mé trán một chút.
- - Tao đã nói với mày sao, thằng đó không được sao mày cứ cấm đầu vào hả Tú, lời nói tao không đáng để mày không nghe hả?
Mẹ chồng:
- - Chuyện cũng đã lỡ rồi ông có mắng có chửi con cũng được gì nữa.
Ba chồng:
- - đó, bà chiều nó nữa đi, con hư tại mẹ chẳng sai.
- - Cái gì ông cũng đổ cho tôi hết, ừ, tại tôi đó, tại tôi hết, sao ông không nghe lời mẹ ông lấy vợ khác đi, lấy tôi làm gì giờ trách.. Hức.. hức..
Ba chồng tôi giận đến tím mặt, quơ hết những gì trên bàn xuống sàn nhà hết.
Tôi:
- - Ba, bình tĩnh, giờ chuyện như vậy rồi con nghĩ nên nói chuyện với cậu Hùng xem cậu ta giải quyết như thế nào.
Cá Linh:
- - Chị Hiền nói đúng đó ba, con cũng có chút quen biết với Hùng, để con gọi cậu ấy đến để nói chuyện.
Tú bà lí nhí:
- - Anh Hùng, anh Hùng muốn bỏ..
Tuấn không nén được cơn giận:
- - Con mẹ nó, đúng là thằng đểu giả, tao đã cảnh cáo mày rồi mà mày không chịu nghe, giờ thì đẹp mặt chưa, nó chơi cho đã giờ quất ngựa truy phong rồi đó.. Mẹ kiếp..
Cá Linh nói với Tuấn:
- - Hùng thì Hùng nhưng vẫn còn người lớn, hay là bây giờ mình đến nhà cậu ấy xem ba mẹ cậu ấy nói gì, nhà cậu ấy làm ăn lớn, chắc cũng không đến nổi nào đâu.
Mẹ chồng gật đầu lia lịa:
- - đúng rồi, đến nhà cậu ấy đi, đi..
Ba chồng tôi bỏ về phòng làm việc, còn lại thì chuẩn bị đi sang nhà Hùng.
Căn biệt thự sang trọng nằm trên quận 7, nhìn thôi cũng đủ biết sự giàu có nhà Hùng, trên xe Tú bà khóc không ngừng, nó sợ, nó sợ nhà Hùng không đồng ý.
Nhấn chuông ít phút thì có người phụ nữ trung tuổi đã mở cửa, bà ấy bảo Hùng không có nhà nhưng mẹ chồng tôi nhất quyết vào trong cho bằng được. Lúc này cá Linh mới ra mặt, nên bà ấy mới cho vào.
Ngồi đợi ở phòng khách Tú bà cứ khóc miết đến nỗi Tuấn cáu:
- - Mày có nín ngay đi không, lúc sướng sao không khóc đi, ngu như lợn ấy.
Tôi:
- - Thôi đi anh, nó cũng đâu có muốn như thế.
- - Không muốn thì ngay từ đầu phải biết phòng tránh đi chứ, lớn tồng ngồng chứ đâu phải mới mười hai mười ba tuổi..
Tuấn là vậy, nói chuyện chẳng ngọt ngào đâu, nói thô tục lắm nhưng tôi nhìn ra sự lo lắng anh dành cho con Tú, ừ, nó là em gái anh mà.
Đợi đến hơn mười phút thì một phụ nữ sang trọng đi xuống, ngồi đối diện với chúng tôi:.
- - có chuyện gì mà cháu kéo gia đình đến đây vậy Tú..
Mẹ chồng:
- - Con Tú có thai với thằng Hùng rồi chị tính sao?
Đôi mày người phụ nữ ấy khẽ chau lại:
- -Có thai? Bao nhiêu tuần rồi. Sao tôi không nghe Hùng nói, (nói với giúp việc) gọi cậu Hùng xuống.
- - Cậu. Cậu Hùng đang có khách thưa bà chủ?
- - Khách nào?
- - Là cô Ý ạ.
- - Hửm, lại dẫn gái về nhà, gọi nó xuống cho tôi, nay con này mai có kia, đúng là giống..
Mẹ Hùng khựng lại. Giúp việc cũng lên lầu mà gọi Hùng.
Một lúc Hùng đi xuống trong trạng thái bực bội, quần áo nhìn thôi cũng đủ biết cậu ta vừa làm gì. Bên cạnh còn có một cô gái xinh đẹp, trang phục thì vô cùng gợi cảm, khoác tay nhau tình tứ.
- - Gì mà gọi cho bằng được vậy mẹ?
Cá Linh thấy cảnh tượng này không nén được bỡ ngỡ pha lẫn đau lòng, giọt lệ trong veo rơi không dứt:
- - Anh Hùng, nó là ai?
- - Tôi là bạn gái anh Hùng? Ưm. Òa.
Cô ta hôn lên má Hùng, ẻo lả ngồi sát vào người Hùng.
Tú xông vào định đánh cô gái kia thì bị Hùng xô ra, ngã xuống sàn nhà:
- - Bị điên hả?
Tuấn lập tức đỡ nó dậy, khuôn mặt phừng phừng, sự giận dữ toát ra trong lời nói:
- - Thằng khốn, nó đang có thai đó.
Mẹ chồng nói:
- - Cậu Hùng, con Tú nó có thai rồi, cậu..
- - Phá..
Hùng nói gọn lỏn, không đợi mẹ chồng tôi nói hết.
- -"Cái gì? Cậu nói phá là phá hả? __mẹ chồng sửng sốt với thái độ của cậu ta.
- - Chứ bà muốn thế nào, a hay đến đây định ăn vạ chứ gì, mẹ, cho ít tiền rồi đuổi họ đi đi.. Vậy cũng gọi, làm mất cả hứng.. Đang vui vẻ mà lại.. (Hùng cưng nựng cằm cô gái tên Ý kia).
Lập tức Tuấn đứng dậy đấm vào mặt Hùng một cái khiến hắn ngã ra phía sau.
- - Mẹ mày thằng chó, mày nói gì, mình định chối bỏ trách nhiệm hả..
Mẹ Hùng:
- - Làm gì vậy, có tin tôi gọi công an tống cổ các người không hả?
Tuấn:
- - gọi đi, bà đừng có thách..
Tôi kéo Tuấn ngồi xuống:
- - Bình tĩnh đi anh.. Cậu Hùng nói rõ ý cậu đi.
Hùng bực dọc lau máu bên mép môi, đáp:
- - Đã nói là phá bỏ, không có ý kiến ý cò gì hết. Chó chết thật.
Tú bà rưng rức:
- - Hức Hức.. Anh Hùng, sao lại đối xử với em như vậy, chẳng phải anh nói anh sẽ cưới em sao, anh hứa chỉ yêu một mình em sao? Hay là con Đĩ kia nó quyến rũ anh?.. huhu..
Hùng nhếch mép::
- - cưới cô.. Cô bị ngu à, ai cua gái mà không nói như vậy?
Mẹ chồng:
- - Cậu. cậu.. Là thằng khốn nạn nhất tôi từng thấy..
Hùng cười đểu:
- - Trách con bà ngu thôi, ngu thì chịu.. Mà cô ta cũng đâu phải dạng ngoan hiền hay trinh trắng gì, xấu nết bỏ mẹ, vừa ham ăn vừa ở dơ, được làm bạn gái tôi đã là Diễm phúc của cô ta rồi còn gì.
Tuấn xồng xộc bật dậy định đánh Hùng tiếp, may mà tôi kéo lại được. Nói chuyện kiểu này thế nào một hồi cũng có đánh nhau. Hùng phũ phàng quá.
Mẹ Hùng ngồi im quan sát nãy giờ mới hỏi:
- - Cái thai bao nhiêu tuần, chắc chắn của thằng Hùng chứ?
Tú bà để tờ giấy siêu âm lên bàn, mẹ Hùng cầm lên xem:
- - 5 Tuần… Thế này đi, nhà tôi cũng không phải không biết điều, nhưng trai gái bây giờ khó nói lắm, từ ngày mai cháu Tú cứ đến đây ở, đến khi sanh xong tôi sẽ đem đi xét nghiệm, nếu chính xác đứa bé là con thằng Hùng, tôi sẽ tổ chức đám cưới, dĩ nhiên đến đây tôi sẽ chăm sóc đàng hoàng.
Tú bà:
- - Bác gái, cháu chỉ có một mình anh Hùng thôi, chắc chắn cái thai là con anh ấy. Mong bác làm chủ cho cháu.. Hix Hix
Mẹ Hùng khoan thai cầm tách trà lên uống rồi nhàn nhã để xuống:
- - Bác làm vậy là đã hết lòng với cháu rồi, không biết có bao nhiêu cô cũng đến đây đòi bác làm chủ, nhưng khi bác đòi xét nghiệm thì đều chạy mất dép, nói vậy không phải bác không tin cháu, nhưng bác là người làm ăn mà, quen cẩn trọng rồi. Cháu đồng ý thì mai đến, không thì bác cũng chẳng ép.. Thôi bác mệt rồi, cháu với mọi người về đi.
Mẹ chồng:
- - Nè, chị nói thế mà được à, ít nhất bên chị cũng phải có một cái đám gì cho con bé ra mắt chứ.
Mẹ Hùng cười cười:
- - Tôi đã nói rồi, nếu thật sự là cháu tôi tôi sẽ tổ chức một đám cưới lớn, chị gấp gì?
- -nhưng…
Cá Linh giờ mới nói:
- - Mẹ, nếu bác gái đã nói vậy thì mình cứ nghe theo đi, bác đây làm ăn lớn, nhất định sẽ không nuốt lời đâu. Phải không bác?
Mẹ Hùng gật nhẹ:
- - Linh biết bác mà, có nói hai lời bao giờ chưa.
- - Dạ vâng.. Thế thôi gia đình cháu về.
Tuấn trợn trừng Hùng rồi bỏ ra xe trước, chúng tôi đi theo sau. Tú Luyến tiếc nhìn Hùng nhởn nhơ ôm hôn cô gái khác, trên xe mẹ chồng phải dỗ nó mãi không thôi.
Nhìn cái cảnh này Tú về đó làm sao có hạnh phúc, Hùng đâu có yêu thương nó thật lòng. Chỉ là vui chơi qua đường thôi, tôi ngồi trên ghế trước với Tuấn, nói vọng ra:
- - Mẹ hay là cứ năn nỉ ba rồi để Tú ở nhà, chứ về đấy sợ cậu ta không chăm sóc cho Tú đâu..
Tuấn vừa lái xe vừa nói:
- - Đúng đấy, ở nhà đi, xin bảo lưu việc học lại, sanh xong rồi tính, cái thằng chó đó nó không có thương mày đâu, trước mặt mày mà nó còn ôm gái như vậy, thử hỏi về nhà đấy mày sống kiểu gì?
Cá Linh:
- - Nói vậy cũng không được, chẳng lẽ để Tú mang tiếng không chồng mà chửa, dù sao nhà mình cũng làm ăn không nhỏ, nếu dính phải tai tiếng sợ ảnh hưởng đến công việc, mà ba theo em thấy chắc sẽ không đồng ý để Tú ở nhà sinh con đâu, em cũng có quen biết với mẹ của Hùng, bác ấy thương con cháu lắm, sẽ không bạc đãi con Tú đâu, huống hồ cái thai đích thị của anh ta, nếu mà Tú không chịu về thì há gì thừa nhận chúng ta sợ, chúng ta lừa gạt..
Tôi lại nghĩ khác:
- - nhưng tên đó trăng hoa như vậy, Tú lại đang mang thai, sợ tâm lý không ổn định rồi ảnh hưởng đến sức khỏe và em bé, nên suy xét cho kỹ. Thời buổi giờ mẹ đơn thân cũng rất nhiều, đừng vì dư luận mà khổ một đời, chị thấy Tú không nên qua đó thì tốt hơn.
Cá Linh một mực đốc vô:
- - tại chị Hiền không biết gia đình Hùng nên mới nói vậy, nhà cậu ấy rất rất là giàu, nên chuyện cậu ấy quen hai ba cô một lúc cũng chẳng lấy gì làm lạ, biết đâu giờ có con rồi cậu ấy sẽ thay đổi, chú tâm làm ăn, Tú mà làm cậu ấy thay đổi thì cái tài sản đó sớm muộn cũng sẽ được bác gái giao lại, họ chỉ có một mình Hùng là con trai mà.. Tài sanh kếch xù đấy nhé..
Nhìn qua gương chiếu hậu tôi thấy vẻ mặt mẹ chồng khá là đắn đo:
- - Giàu mức độ nào hả Linh?
- - Giàu lắm mẹ ạ, có chuỗi nhà hàng thức ăn nhanh, rồi đất đai rải rác cho các công ty thuê mướn, còn biệt thự cũng năm ba cái, muốn ở đâu thì ở, giàu dữ lắm.. Mẹ cứ để Tú qua đó, đừng có lo, bác gái theo đạo Phật, chắc không khó dễ gì đâu. Rồi rảnh rỗi con lại sang chơi với nó cho đỡ buồn..(nó nắm tay Tú bà, ra vẻ thân tình lắm) mày đừng có nghĩ nhiều, không sao đâu.
Tôi với Tuấn có khuyên thế nào mẹ chồng cũng quyết định cho Tú sang đó trước, bà tin Tú bà sẽ thay đổi được tên Hùng sở khanh kia. Tôi nghe mà lắc đầu ngao ngán.
Đêm đấy không hiểu bà nói kiểu gì mà ba chồng cũng không có ý kiến, chỉ lặng lẽ đi làm sớm, không ăn sáng như mọi khi, nhìn ông buồn lắm.
Tuấn thì ghét Hùng nên cắp cặp đi làm không chịu đưa Tú đi qua đấy, tôi với mẹ cùng cá Linh đưa nó sang đấy bằng taxi,mà số con Tú đúng xui, Hùng đi đâu từ đêm qua đến giờ chưa về, chỉ có mẹ hắn ta ở nhà, cũng chẳng buồn tiếp đãi chúng tôi gì cả, dặn dò mấy câu rồi chúng tôi đi về,quay lại thấy con Tú đứng một mình cũng tội tội.
Chap sau có biến nhé.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...