Uyển Dư không nói nên lời, cô bị thương ở chân mà, cũng không phải là ở tay, ăn cơm cũng không có ảnh hưởng gì cả.
Ngay khi Uyển Dư định phản bác, thì Lục Minh Thành đã rất chu đáo gắp thức ăn đưa vào miệng cô, Uyển Dư há miệng bị nhồi thức ăn vào, dù không muốn ăn cũng phải nuốt xuống.
Giang Tuấn Thành vừa lao xuống câu thang, vừa hay anh ta lại nhìn thấy một màn Lục Minh Thành đang cẩn thận gắp xương cá ra, rôi lại cho một miếng cá vào miệng Uyển Dư, khiến miệng anh ta kinh ngạc đến mức há to.
Đây thực sự là Lục Cửu lạnh lùng kiêu ngạo, bất cân mà anh ta biết sao? Lục Cửu mà anh ta biết đối với phụ nữ tươi cười cũng đều là việc xa xỉ, càng tuyệt đối không thể nào bón phụ nữ ăn cơm! Bởi vì quá sốc, Giang Tuấn Thành trong tức khắc quên việc tiếp tục mắng chửi Lục Minh Thành.
Anh ta đặt mông ngồi trước mặt Uyển Dư cùng Lục Minh Thành, muốn xem rõ ràng đây có phải là bộ dạng của con quỷ quái nào biến thành Lục Minh Thành hay không, nếu không sự thay đổi của Lục Cửu không thể lớn như vậy! Lục Minh Thành đang bón cho người phụ nữ của mình ăn một cách vô cùng thích thú, thì đột nhiên một bóng đèn phá đám lớn ngồi trước mặt, trong lòng anh tự nhiên rất khó chịu.
Anh đặt đũa xuống, dùng ánh mắt lạnh lùng mà nhìn chằm chằm Giang Tuấn Thành: "Còn chưa đi? Thế nào, còn muốn tôi bón cơm cho anh?!"
Lục Cửu bón cơm cho anh ta!
Trái tim nhỏ bé của Giang Tuấn Thành run lên mạnh mẽ, khẩu vị này, anh ta không có chịu nổi.
Nhìn thấy Giang Tuấn Thành lắc đầu mạnh, ánh mắt Lục Minh Thành trở nên lạnh hơn: "Không muốn thì cút!"
Trái tim nhỏ bé của Giang Tuấn Thành tiếp tục run lên, Lục Cửu quá đáng sợ rồi, anh ta có linh cảm nếu bản thân tiếp tục ở lại đây, nhất định sẽ bị Lục Cửu đánh đến chết! Nghĩ đến đây, Giang Tuấn Thành liên nhanh chóng rút lui.
Sau khi vội vàng gấp gáp rời khỏi Thiển Thủy Loan, Giang Tuấn Thành mới nhận thức được anh ta hôm nay đến là vì muốn cứu A Uyển tiểu tiên nữ của mình, sao lại cuối cùng anh ta không những không giành lại được tiểu tiên nữ, mà còn bị Lục Cửu dọa sợ một trận chứ.
A Uyển tiểu tiên nữ nhất định sẽ khinh thường anh ta mài Không được, anh ta tuyệt đối không thể bị A Uyển tiểu tiên nữ khinh! Nghĩ đến đây, Giang Tuấn Thành liên nghiến răng liều chết quay trở lại, vừa vào phòng khách, anh ta đã hùng hổ hét vào mặt Lục Minh Thành: "Lục Cửu, buông tiểu tiên nữ của tôi ra!"
Lập tức, anh ta vươn tay, dương ánh mắt trìu mến với Uyển Dư: "A Uyển tiểu tiên nữ, đi theo tôi có được không? Tôi đảm bảo tôi sẽ chỉ đối tốt với một mình cô!"
Nghĩ đến những chiến tích đào hoa vẻ vang trước đây của bản thân, Giang Tuấn Thành rất sợ Uyển Dư sẽ cảm thấy anh ta là đồ lợn, không nguyện ý đi cùng anh ta, vì vậy anh ta liền vội vàng biểu hiện lòng thành của mình với Uyển Dư: "
A Uyển tiểu tiên nữ, tôi thừa nhận tôi của trước đây đúng là có chút trăng hoa, nhưng tôi xin thề với trời, trong tim tôi bây giờ chỉ có duy nhất mình cô thôi, tôi sẵn sàng đoạn tuyệt với tất cả những người phụ nữ ngoài kia, từ đây trở về sau chỉ cần duy nhất mình côi"
Đôi mắt Lục Minh Thành bất giác nheo lại, cái tên Giang Nhị này vậy mà dám ở trước mặt anh hớt tay trên, ừm, anh vừa rồi đúng ra nên đánh gãy chân anh tai Cánh tay anh bất giác siết chặt, mặc dù Lục Minh Thành không lên tiếng nhưng trong lòng anh vốn đã bùng lên cảm giác đầy nguy hiểm.
Anh vẫn luôn không thể nắm bắt được suy nghĩ của người phụ nữ nhỏ bé này, nếu cô thực sự muốn đi cùng với Giang Nhi!
Cô mà dám đi cùng Giang Nhị, anh sẽ đánh sưng mông côi Uyển Dư ngẩng mặt lên, liên bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo đến thấu xương của Lục Minh Thành, từ đôi mắt của anh, cô có thế đọc rõ được ý nghĩ đe dọa.
Ánh mắt anh như muốn nói rằng nếu cô dám nắm tay Giang Tuấn Thành, anh sẽ phân cô thành tám khúc! Trái tim nhỏ bé của Uyển Dư co rúm lại, cậu trẻ thật ác độc mà, cô mới không muốn bị anh phân thành tám khúc đâu! Uyển Dư ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc nói với Giang Tuấn Thành: "Giang thiếu, tôi không đi cùng anh đâu.
"
Lại lần nữa bị Uyển Dư từ chối, Giang Tuấn Thành thật sự tổn thương mà, anh ta không dám tin nhìn Uyển Dư: "A Uyển tiểu tiên nữ, tại sao cô lại không tình nguyện đi theo tôi chứ?"
Đối mặt với lời tố cáo của Giang Tuấn Thành, Uyển Dư thật sự không nói nên lời: "Tôi không hề thân thiết với anh, tại sao tôi phải đi cùng anh?"
Bị lời nói của Uyển Dư chặn miệng, Giang Tuấn Thành tức thời không thốt lên được gì, ngược lại khuôn mặt tuấn tú đây mây đen kia của Lục Minh Thành lại tức khắc trở nên tươi sáng.
Không thân? Ừm, anh thích thế này.
Bình ổn lại một lúc, Giang Tuấn Thành mới khôi phục giọng nói của chính mình: "A Uyển tiểu tiên nữ, cho dù cô không thân với tôi thì cô cũng không thể tiếp tục ở lại đây bị Lục Cửu làm tổn thương được! Tên Lục Cửu này hành hạ cô, ngược đãi cô, còn ép cô cùng anh ta chơi trò S, chẳng lẽ cô lại thích cùng anh ta chơi trò đó sao"
Sau khi nghe Giang Tuấn Thành nói, Uyển Dư thực sự muốn tát anh ta một cái.
Cái gì mà cô cũng thích cùng cậu trẻ chơi trò đó chứ? Khẩu vị của cô không có nặng như vậy! Không muốn tiếp tục bị người khác hiểu lâm, Uyển Dư thở dài một hơi mới từ từ thanh minh: "Giang thiếu, anh hiểu lầm rồi, cậu trẻ không hê hành hạ tôi, anh ấy cũng không hề làm cái trò! cái trò đó với tôi!"
"Hiểu lầm? Làm sao có thể chứ! Vết thương trên người cô chính là do tên Lục Cửu này hành hạ mà ra, cô cô của tôi đã nói hết với tôi rôi!"
Uyển Dư bất lực trợn mắt: "Giang thiếu, trăm nghe không bằng một thấy, con mắt nào của anh nhìn thấy vết thương trên người tôi là do cậu trẻ hành hạ mà ra vậy? Tôi là gặp phải kẻ xấu, chính cậu trẻ đã cứu tôi.
"
"Làm sao có thể chứ?"
Giang Tuấn Thành hoài nghi nhìn Uyển Dư, anh ta vẫn cảm thấy Lục Minh Thành chính là ác ma ức hiếp con gái nhà lành, vậy mà bây giờ tính thế lại đảo ngược, ác ma lại biến thành anh hùng cứu mỹ nhân?! Lúc Giang Tuấn Thành vẫn chưa hoàn hồn sau cú sốc, thì giọng nói lạnh lùng của Lục Minh Thành vang lên không không khí: "Cô ấy sẽ không đi cùng anh, vậy anh có thể biến đi được rồi!"
Uyển Dư cũng quay mặt lại, cô nhìn Giang Tuấn Thành nói: "Giang thiếu, tạm biệt.
"
Uyển Dư mặc dù không muốn ở một mình với Lục Minh Thành, nhưng với vị Giang thiếu phiền hà này, cô càng không chịu nổi Giang Tuấn Thành đây đáng thương, với tâm huyết muốn cứu lấy cô gái đáng thương Uyển Dư đang bị bạo hành, cuối cùng lại để lại ấn tượng với Uyển Dư là một người phiên hà, đào hoa, nếu như anh ta biết Uyển Dư nghĩ về mình như vậy, khẳng định anh ta sẽ sụp đổ đến ói máu.
Lục Minh Thành cùng Uyển Dư đều cùng có ý muốn tiễn khách, khiến Giang Tuấn Thành dù da mặt có dày đến cỡ nào cũng không thể tiếp tục ở lại đây.
Bị Uyển Dư từ chối, anh ta thực sự rất đau lòng, nhưng nghĩ lại, Lục Cửu đáng sợ thế này, đến cả anh ta còn sợ, một người con gái như Uyển Dư có thể không sợ Lục Cửu sao
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...