Những giọt nước mắt lớn lăn dài trên khóe mắt Diệp Hiểu Khê: ""Minh Thành, em biết bản thân mình có một quá khứ rất đáng xấu hổ.
Lúc còn trẻ do thiếu hiểu biết đã yêu đương rất nhiều lần.
Em của lúc đó không hiểu về tình yêu cũng không hiểu về tự ái, em chỉ biết có người theo đuổi mình, em chấp nhận người đó thì làm chuyện nam nữ là việc đương nhiên"
"Cho đến khi gặp anh, em mới bắt đầu hối hận, vì anh đã khiến em hiểu được tình yêu là gì, nếu biết trước em sẽ yêu một người đàn ông đến như vậy thì trước khi gặp anh, em nhất định sẽ trân trọng bản thân , sẽ không làm ra những chuyện khiến mình ân hận cả đời.
"
"Minh Thành, anh không biết là em muốn dâng hiến thân hình sạch sẽ của mình cho anh đến như nào đâu, nhưng trước khi gặp anh em đã không còn trong sạch nữa rồi, em sợ anh sẽ ghét bỏ mình, vì vậy trong năm năm qua em đều không dám nói quá khứ của mình cho anh biết, Minh Thành em thực sự yêu anh, rất yêu anh, anh đừng ghét bỏ em có được không? "
"Em biết anh chê em bẩn, anh lần này đến lần khác hoài nghi người phụ nữ cứu anh năm năm trước không phải em, anh là không cam tâm mình lại lên giường với một người phụ nữ từng có thai với đàn ông khác có phải không! Minh Thành, thân thể em có thể không sạch sẽ, nhưng trong lòng em lại rất sạch, ở nơi này, nơi trái tim em chỉ có anh mà thôi! "
"Minh Thành, em thê, trong lòng mình chỉ có anh, sau khi gặp được anh em chưa từng bao giờ trao thân cho người đàn ông khác!"
Lục Minh Thành kiên định nhìn Diệp Hiểu Khê, đột nhiên anh nhếch môi lên để lộ ra nụ cười chua chát tự giễu cợt chính mình, đúng vậy, anh liên tục nghi ngờ người phụ nữ đêm đó không phải là Diệp Hiểu Khê, vậy anh đang muốn chứng minh điều gì? Chứng minh rằng người phụ nữ đêm đó là Uyển Dư? ! Trong khi rõ ràng biết không thể nào là cô ấy? Ị Lục Minh Thành nghe cấp dưới báo cáo lại răng, sáng sớm đêm thứ hai ở khách sạn lúc nhìn thấy Diệp Hiểu Khê thì trên khăn trải giường có vết máu, anh cứ nghĩ vết máu trên khăn trải giường là biểu tượng cho lần đầu tiên của phụ nữ.
Bây giờ xem ra vết máu đó chính là do việc sảy thai của Diệp Hiểu Khê.
"Minh Thành, em biết anh không thích em, em cũng không câu xin anh yêu em, nhưng anh đừng có luôn đẩy em ra xa như vậy có được không?"
Diệp Hiểu Khê đáng thương dán chặt lên cánh tay của Lục Minh Thành, cô ta vân chưa đụng đến lồng ngực của Lục Minh Thành đã bị anh hất ra: "Cút ngay!"
Bị Lục Minh Thành đẩy ra không thương tiếc, sắc mặt của Diệp Hiểu Khê có chút khó coi, cô ta biết Lục Minh Thành lạnh nhạt với cô như vậy là bởi vì trong lòng anh đã có Uyển Dư.
Diệp Hiểu Khê điên cuồng siết chặt lòng bàn tay của mình, Lục Minh Thành bây giờ đã xem Uyển Dư như là bảo bối, cô ta muốn xem xem chút nữa nếu anh nhìn thấy hình ảnh xấu xí đó của Uyển Dư, anh có còn nâng niu Uyển Dư trong tay hay không! Nhìn thấy có người lại tới hành lang, Diệp Hiểu Khê không muốn người khác nhìn thấy cảnh mình bị Lục Minh Thành chán ghét, vì vậy cô ta lau nước mắt, bước nhanh ra khỏi hành lang.
Diệp Hiểu Khê bước ra khỏi hành lang không lâu thì Lục Minh Thành cũng bước ra ngoài.
Diệp Hiểu Khê giả vờ lo lắng chạy tới "Minh Thành, anh có nhìn thấy A Uyển không? Vừa rồi có người nói rằng nhìn thấy A Uyển và Ngô Hiểu Minh ở cùng nhau.
Danh tiếng của Ngô Hiểu Minh em ấy cũng không phải không biết, sao lại có thể ở cùng với Ngô Hiểu Minh chứt "
Lục Minh Thành không muốn để ý đến Diệp Hiểu Khê, nhưng chuyện này liên quan đến Uyển Dư, anh bất giác quan tâm đến: "Ngô Hiếu Minh?"
"Ừm!"
Diệp Hiểu Khê gật đầu lia lịa: "Nếu như Uyển Dư thực sự thiếu tiền có thể tìm em mà, hoặc là về nhà tìm bố cũng được mài! Em ấy sao lại đi câu dẫn Ngô Hiểu Minh chứ!"
Diệp Hiểu Khê nói cả nữa ngày vẫn không nói đến trọng điểm, Lục Minh Thành không khỏi có chút nóng nảy: "Ngô Hiểu Minh là ai?!"
"Ngô Hiểu Minh rất nổi tiếng trong giới chúng ta.
Anh ta về phương diện quan hệ nam nữ có khẩu vị đặc biệt mạnh.
Anh ta từng chơi chết nhiều người phụ nữ, nếu A Uyển ở cùng Ngô Hiểu Minh! chỉ sợ A Uyển sẽ chịu tổn thương!"
"Diệp Hiểu Khê, cô lại làm cái quái gì vậy ?!"
Nghĩ đến việc Diệp Hiểu Khê làm hại đến Uyển Dư mấy lần khiến vẻ mặt của Lục Minh Thành khó coi đến cực điểm, giọng nói lạnh lùng của anh như nước đóng băng.
Diệp Hiểu Khê ấm ức chớp chớp mắt: "
Minh Thành, em thực sự không làm gì cả! Em chỉ nghe nói A Uyển đang ở cùng với Ngô Hiểu Minh, em đang lo lắng cho em ấy!"
"Minh Thành, anh có thể giúp em tìm A Uyển Dược không? Em thực sự lo lắng cho em ấy! "
"Hiểu Khê, không hay rồi!"
Diệp Hiểu Khê chưa nói xong thì Dương Tuyết đã gấp gáp tột độ chạy tới.
Cô ta nhìn thấy Lục Minh Thành đang ở đây, giọng nói thậm chí còn cao lên vài độ, vẻ mặt giả bộ lo lắng, nhưng sự hả hê trong mắt thế nào cũng không thể che đậy.
"Có người nhìn thấy Uyển Dư và Ngô Hiểu Minh, bọn họ đã đi lên một phòng ở trên lâu! Bây giờ, bọn họ đã ở trong đó gân một tiếng đồng hồ rôi, chỉ sợ Uyển Dư đã bị Ngô Hiểu Minh làm! "
"Cô nói cái gì?!"
Diệp Hiểu Khê không khỏi phát lên giọng điệu kinh ngạc: "Bọn họ thật sự đã lên phòng trên lâu?!"
"Ừ.
!"
Dương Tuyết gật đầu lia lịa "Còn tệ hơn nữa, tôi không biết ai đã đi tìm phóng viên, nói rằng chính Ngô Hiểu Minh đã hại cô gái nhỏ trong buổi tiệc từ thiện.
Bây giờ các phóng viên đều tập trung đông đúc trên tầng hai rồi! Tiếng tăm của Ngô Hiểu Minh vốn dĩ là bốc mùi rôi, anh ta sẽ không sao cả, nhưng nếu như Uyển Dư bị phóng biên chụp lại được đoạn video cùng Ngô Hiểu Minh làm cái chuyện đó, chỉ sợ danh tiếng của cô ấy sau này sẽ hoàn toàn bị hủy hoại!"
Dương Tuyết chưa kịp nói xong thì bóng dáng của Lục Minh Thành đã biến mất khỏi cầu thang.
Dương Tuyết với Diệp Hiếu Khê nhìn nhau rồi vội vã chạy theo lên tầng hai.
Cả Uyển Dư và Ngô Hiểu Minh đều bị hạ thuốc nặng, cô nam quả nữ gặp nhau không khác gì củi khô gặp lửa lớn.
Với loại thuốc đó, phụ nữ có thuần khiết đến mấy cũng phải thay đổi!
Mọi phản kháng sẽ không tôn tại, nam nữ ở gần nhau chỉ còn lại bản năng.
Diệp Hiểu Khê đi giày cao gót vẫn cố chạy thật nhanh, cô ta nóng lòng muốn nhìn bộ dạng đau khổ của Uyển Dư bị Ngô Hiểu Minh hành hạ! Lục Minh Thành bây giờ đối với Uyển Dư rất có tình cảm, đàn ông ít nhiêu cũng thích phụ nữ sạch sẽ chút, đặc biệt là một người quá ưu tú như Lục Minh Thành, đợi đến khi anh thấy được Uyển Dư bị Ngô Hiểu Minh chơi đến bộ dạng không thể tả nổi, anh nhất định sẽ xem Uyển Dư như ruồi nhặng.
! Hơn nữa Lục gia, không cách nào chấp nhận một người phụ nữ mang tiếng xấu như thế được! Uyển Dư cả đời này đừng mong nghĩ đến việc bước chân vào nhà họ Lục! Không ít người trong hội trường cũng nghe thấy chuyện Uyển Dư đang câu dẫn Ngô Hiểu Minh, bọn họ cũng nhanh chóng chạy đến xem náo nhiệt, hành lang tầng hai đông nghịt người, Diệp Hiểu Khê phải mất rất nhiều sức mới có thể chen lên đứng trước.
Cánh cửa bị khóa từ bên trong, các phóng viên không thể nào mở ra được ,, nhân viên bảo vệ đi đến đá vào cánh cửa nhiều lần nó mới mở tung ra.
Khi tấm cửa bị đá văng ra, bên trong phòng, hơi thở nặng nề của nam nữ và tiếng rên rỉ ân ái đan xen nghe rõ từng chút một.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...