Nàng Công Chúa Thỏ Của Tay Thợ Săn Xoàng
A Âm cũng không cảm thấy có gì bất thường, ánh mắt chuyên chú nhìn công chúa thỏ trong lòng bàn tay, vừa vỗ về bộ lông trắng mềm mượt của nó, vừa nhẹ nhàng đi về phía trước, khóe mắt trông thấy bóng dáng cao lớn kia không sánh bước cùng nên quay đầu hiếu kỳ nhìn sang.
A Âm giật mình phát hiện nước trong thùng vơi đi một nửa, lại nhìn thấy giày và ống quần sũng nước của hắn, khẽ giọng cười: "Ngươi cũng gánh nước bao năm thế rồi, sao lại vẩy ra như thế chứ?"
Thợ săn lớn cúi đầu, như thể đang nhìn xuống mặt đất, trông vào chỗ nước vẩy ra kia.
Nhưng ánh mắt kia mờ mịt quá, không có vẻ là thế.
Chỉ thấy mắt hắn hấp háy, bờ môi mím chặt lại, bỗng nhiên mở miệng hỏi: "Sao ngươi biết Minh Hạo?"
"Một trong tứ đại thiên tướng, Tinh Thần Hạo Hãn, thủ hạ của Cảnh nguyên soái Lôi Đình quân, ngươi chưa từng nghe nói đến sao?" Lâm Uyển Âm cảm thấy Lôi Đình quân nổi tiếng thiên hạ, không phải chuyện gì bí mật đi.
Thợ săn lần nữa dừng bước chân lại, rồi nhanh chóng đuổi theo, cùng nàng sóng vai đi về phía trước: "Từng nghe nói đến Lôi Đình Quân, nhưng không biết Tinh Thần Hạo Hãn, vậy ngươi nói thử xem Minh Hạo này là ngươi thế nào?".
Ch.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...