Nàng Chỉ Được Phép Yêu Ta
Hoàng hậu Hoàng Vân bước đến gần án thư quay xuống nhìn Thiên An rồi quay nhìn hoàng thượng Minh Long.
"Nàng nghĩ xem, phạm thượng đến công chúa điện hạ của đất nước thì nên trị tội như thế nào đây!?"-Người hỏi thê tử của mình.
Hoàng hậu Hoàng Vân hơi ngạc nhiên rồi khẽ mỉm cười dịu dàng-"Sao chàng không để hà nhi của chúng ta quyết định!?"
" Cũng được"-ngài cảm thấy chí lí nên ra lệnh với hầu cận bên cạnh-"cho Minh Vy công chúa tới gặp ta"
Người hầu cận cúi đầu rồi bước ra ngoài.
Vài khắc sau, Minh Vy xuất hiện, đi tới án thư nhìn Thiên An, cười có vẻ gian xảo. Thiên An mặt vẫn lạnh lùng, khẽ nhếch mép-"Đồ con nít ranh!!!"
Minh Vy cứng đơ người, mặt bắt đầu mếu máo-"Phụ hoàng!!"
"Ngươi to gan! Dám vô lễ với công chúa điện hạ sao?!"-Hoàng thượng Minh Long tức giận, đập tay xuống bàn án.
"Con nít ranh thì là con nít ranh. Tôi nói có sai đâu!"- Thiên An không những không sợ sệt gì mà còn cứng rắn hơn-"Bây giờ, con gái đi học làm cao được rồi! Lạc hậu!!!"
Kể cả hoàng thượng, hoàng hậu với công chúa Minh Vy không thể nào nói được gì.
"Ngươi... Ngươi dám..."- hoàng thượng giận đến đỏ mặt. Không ngờ lại có người dám gan cùng mình mà đối đầu với hoàng đế nhà Đường.
" Ta...ngươi...làm tì nữ cho ta!!!!"- Minh Vy điện hạ tức giận, hét lên.
Im lặng. Im lặng.
" Không!!!!"- Thiên An nói gọn, lạnh lùng vẫn hoàn lạnh lùng.
"Phụ hoàng!!!!"
"Ta không biết!""- hoàng thượng Minh Long day day thái dương ra hiệu cho Minh Vy lẫn Thiên An ra ngoài.
"Con ghét phụ hoàng!!"- mếu khóc.
Thiên An thở dài trước cô công chúa quá ư là trẻ con này. Cái gì cũng phụ hoàng.
"Vậy mà không phải con nít ranh sao!?"- dòm ngó Minh Vy.
"Ngươi... Ta không có phải là con nít ranh mà!!!"
"Vậy thì ngưng khóc và xin lỗi phụ hoàng của cô đi!! Người lớn có ai làm vậy không hả?!"- Thiên An nhìn Minh Vy rồi nhìn hoàng thượng.
"Ta..."- nhất thời Minh Vy không thể nói gì, đành ngậm ngùi nghe lời Thiên An mà xin lỗi hoàng thượng-"Hà nhi xin lỗi phụ hoàng!"
Hoàng thượng lẫn hoàng hậu ngạc nhiên. Minh Vy nổi tiếng cứng đầu hiếm khi nghe lời ai. Vậy mà giờ đây lại nghe lời một dân nữ không quen biết.
Toan bước ra ngoài thì hoàng thượng lên tiếng.
"Khoan đã! Xưng danh của nhà ngươi cho ta!"
"Trần Thiên An, đại ca của thành phố X. Do vài sự cố nên ở đây. Sau 1 ngày xem xét thì mới biết là bị xuyên không."-Thiên An nói sự thật cho hoàng thượng.
Sắc mặt ngài trở nên kinh ngạc-"Xuyên không?! Tồn tại thế giới khác sao?!"
"Tôi cũng nghĩ như vậy!"
"Vậy tạm thời ngươi ở đây với Minh Vy điện hạ! Tìm được cách về rồi tính! Nhưng ta hi vọng ngươi có thể giúp ta 1việc"
"Hở!????"- Thiên An mặt trở nên ngu ngốc. Nhờ việc 1đứa không quen sao?
~~~~~~~~~~~~
"AaAaaaaaaaaaaa... TẠI SAO...!!!??????????"- Giọng hét vang trời của chị đại thành phố X bị xuyên không tới thế giới "quái đản"
"Ngươi được làm nô tỳ cho ta là phúc ba đời rồi còn than thân trách phận là sao hả?"- Minh Vy cầm cây vải đánh đánh vào vai Thiên An.
( Giải thích "cây vải": là khúc vải lớn được quấn quanh cái cây. Đánh cũng đủ bầm tím "nhẹ nhẹ" thôi à~^^~)
"Phúc cái con khỉ"Thiên An la lên
" Ngươi có thể chăm sóc con bé được không,đã từ lâu rồi con bé mới thực sự quan tâm tới ai đó. Ngươi thấy đấy, ta đây còn phải cai trị một đất nước, không thể dành thời gian cho nó được, ta muốn nó có bạn để tâm sự, để cùng vui đùa, ngươi sẽ giúp ta chứ?"Hoàng Thượng dịu dàng hỉu Thiên An, cô trầm mặc một lúc, suy nghĩ nếu mình có thể sống trong hoàng cung thì cũng tốt, không còn cảnh phải ngủ trong rừng nữa nhưng phải làm nô tỳ cho đứa con nít kia thì danh dự của cô để đâu
Dẹp lòng tự trọng qua một bên, cô quyết định rồi, cô sẽ trở thành nô tỳ của con nhóc kia vì cô vốn không giỏi chịu cảnh đói khát
"Thôi được, tôi đồng ý với điều kiện con nhóc kia không sai tôi làm việc gì quá đáng và tôi có thể làm bất cứ thứ gì tôi muốn, thế thôi"
" Được, ngươi có thể ra vào bất cứ nơi nào và có quyền sai khiến nô tỳ và thái giám nhưng không được sử dụng binh lính và thư phòng tuyệt đối không được bước vào, đồng ý chứ?"
" Đồng ý" Thiên An kiên quyết gật đầu, Minh Vy điện hạ đứng gần đó nhảy cẫng lên vui sướng" Hoan hô phụ hoàng"
" Hà nhi vui là ta vui rồi, người đâu, dẫn Thiên An và công chúa điện hạ về phòng và chuẩn bị cho cô ta mọi thứ để có thể hầu hạ công chúa thật tốt"
Hoàng thượng vừa dứt lời xuất hiện một tên thái giám và một người nô tỳ, họ đều cúi chào khi Công Chúa và Thiên An đi ngang qua. Bắt đầu từ giây phút này cô sẽ trở thành nô tỳ của Công chúa Minh Vy
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...