Chu Cẩn Nghiêu động eo, cố gắng ma sát hoa huyệt non mềm, mỗi lần đều đâm vào các vách thịt bên trong, quy đầu chạm đến điểm G.
Không lâu sau, tiểu huyệt đã bắt co rút, Hạ Mạt cau mày lại, đầu óc trống rỗng.
Biết cô sắp ra nên người đàn ông không cố ý đâm vào điểm G nữa mà ra vào càng lúc càng nhanh hơn.
“A!.
.
A!.
.
”Toàn bộ giác quan dường như đều đang tập trung lại phía dưới thân, Hạ Mạt đưa tay ra muốn nắm lấy cái gì đó nhưng không được, ngay sau đó bàn tay nhỏ bé của cô bị anh nắm lấy, kéo đến chỗ hai người đang giao hoan, để ngón tay cô sờ lên đó.
“A! !.
A! !.
.
”, Hạ Mạt khàn giọng kêu, hạ thân chảy ra mật dịch.
Dòng nước ấm chảy ra dính vào côn thịt thô cứng của người đàn ông, Chu Cẩn Nghiêu rên lên một tiếng, anh kiềm chế không bắn, kéo Hạ Mạt đứng dậy.
Đột nhiên bị kéo lên khiến cho cơ thể Hạ Mạt không có điểm tựa, cô sợ hãi ôm chặt lấy lưng người đàn ông, đôi gò bồng mềm mại cọ vào lồng ngực nóng rực của anh.
Hạ thân vẫn còn đang cùng anh giao hoan, Hạ Mạt không dám buông tay, tiếng kêu mềm mại của cô rơi vào tai của Chu Cẩn Nghiêu, kích thích côn thịt anh lại trướng to ra.
Cảm nhận được thứ thô dài trong cơ thể lại lớn hơn, Hạ Mạt không ngừng cầu xin, “Không muốn! !.
A!.
.
Không! Tôi không muốn làm nữa”Chu Cẩn Nghiêu dùng một tay ôm chặt lấy lưng cô, tay kia đẩy cửa phòng tắm ra, cảm thấy cánh tay đang ôm sau lưng mình đã rời đi, Hạ Mạt có chút sợ ngã, cô ôm chặt vai người đàn ông, nhưng do bên trên dùng lực nên tiểu huyệt cũng theo đó mà căng chặt, ra sức hút lấy côn thịt của anh.
Chu Cẩn Nghiêu mở vòi hoa sen, đè Hạ Mạt lên tường, vừa thở dốc vừa hung hăng đâm vào.
Sau cơn cao trào lúc nãy, bây giờ lối vào huyệt đạo vừa trơn vừa ướt, phần thịt mềm sâu bên trong bị quy đầu làm cho không ngừng co rút, Chu Cẩn Nghiêu nắm lấy cặp mông tròn trịa của Hạ Mạt và dùng lực thao cô.
Hạ Mạt muốn kêu cũng không được, sau lưng là bức tường lạnh băng, phía trước lại là lồng ngực nóng bỏng của người đàn ông, cô bị làm đến mức cái đầu nhỏ lắc lơ không ngừng.
Những giọt nước từ vòi hoa sen chảy xuống bắn tung tóe lên cơ thể trắng nõn của Hạ Mạt, sắc mặt cô ửng đỏ, hơi nhíu mày lại.
Hơi thở của Chu Cẩn Nghiêu ngày càng dồn dập, điên cuồng đâm vào hoa huyệt mấy chục cái sau đó bắn ra.
Tinh dịch nóng bỏng bắn thẳng vào trong hoa huyệt, không chịu được kích thích lớn như vậy, xuân thủy mãnh liệt trào ra.
Chu Cẩn Nghiêu lấy lại tinh thần, phát hiện Hạ Mạt trong ngực đã bất tỉnh, anh đưa tay ra kiểm tra hơi thở cô, thấy cô chỉ là vì choáng váng nên mới ngất đi, anh liền rút côn thịt ra khỏi cơ thể cô, lấy vòi hoa sen tắm qua cho Hạ Mạt, rồi ôm cô trở lại giường.
----------------Lúc Hạ Mạt tỉnh dậy thì trời đã tối.
Cô nhìn người đàn ông đang nằm cạnh mình, tất cả những kí ức lại bắt đầu ùa về.
Mọi thứ xung quanh đều đang nói với cô, đây là sự thật, không phải mơ.
Cô bị bắt cóc và bán đến một nơi xa lạ, cách nhà và trường học rất xa, còn bị một người đàn ông xa lạ chiếm lấy cơ thể.
Hạ Mạt thử cử động, nhưng cơ thể cô vừa mỏi vừa đau giống như bị xe đâm dính.
Cô chịu đựng sự khó chịu, nhẹ nhàng đứng dậy, đôi chân đau nhức khiến cô suýt chút nữa thì ngã, may mà cô nhanh tay nắm vào mép giường mới miễn cưỡng chống đỡ được cơ thể.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...