Nằm Vùng - Hãy Tin Tưởng Anh


“Ưm!.

.

a! ! ” Hạ Mạt phát ra những tiếng rên rỉ thỏa mãn, cô không biết tại sao cơ thể mình lại có cảm giác kỳ lạ như vậy, cô cảm thấy rất xấu hổ nhưng cơ thể lại thấy thoải mái, chỉ muốn ngón tay kia vào sâu thêm chút nữa.

Bụng dưới như đang chứa đầy những cơn sóng mãnh liệt, chúng đang gào thét và điên cuồng muốn chảy ra.

Nhưng cô vẫn còn sót lại lý trí, Hạ Mạt vừa thở dốc vừa tiếp tục cầu xin, “Chu, Chu tiên sinh, xin anh hãy tha cho tôi!.

.

”Đầu ngón tay anh vẫn tiếp tục ra vào, cho đến khi chạm vào tấm màng mỏng kia.


Hạ Mạt cảm thấy dưới thân đau nhức, lập tức kẹp chặt lại hai chân.

Tay của Chu Cẩn Nghiêu bị kẹp lại giữa hai chân cô, anh ngẩng đầu lên nhìn Hạ Mạt.

Đôi mắt của cô đỏ hoe, trên trán còn có một tầng mồ hôi mỏng, đôi lông mày xinh đẹp đang nhíu lại, còn miệng nhỏ thì đang thở dốc.

Đột nhiên, phần thân dưới của anh lại sưng to lên, anh rút ngón tay ở giữa chân Hạ Mạt ra, đứng dậy cởi quần và thả cây gậy thịt đã cứng từ lâu ra.

Hạ Mạt bị dọa sợ khi nhìn thấy côn thịt thô to màu đỏ tím kia.

Cô dùng khuỷu tay chống đỡ cơ thể và sợ hãi lùi lại sau giường.

Nhưng Chu Cẩn Nghiêu rất nhanh đã cởi xong quần áo trên người mình, anh đưa tay ra nắm lấy mắt cá chân cô và kéo cô lại, dễ dàng tách hai chân cô sang hai bên.

Tư thế này quả thật là quá xấu hổ, hoa huyệt phấn nộn của Hạ Mạt hoàn toàn lộ ra trước mặt anh.

Ánh mắt nóng rực của Chu Cẩn Nghiêu nhìn vào hoa huyệt cô, trên đó còn dính ít dịch ái ban nãy, Hạ Mạt bị ánh mắt nóng bỏng của anh làm cho sợ hãi, tiểu huyệt bất giác co thắt lại, chảy ra một dòng nước trong suốt.

Chu Cẩn Nghiêu nhìn chằm chằm vào sau đó đưa tay ra đặt lên tiểu huyệt, dùng ngón tay thăm dò từ trên xuống dưới, chậm rãi tách hai cánh hoa do dịch ái mà bị dính vào nhau ra, ngón tay thô ráp sờ lên hạt đậu nhỏ đang cứng, Hạ Mạt không chịu được mà rên lên một tiếng.

“Ưm!.

”Nghe thấy tiếng thở dốc của Hạ Mạt, Chu Cẩn Nghiêu khép hai ngón tay lại và cắm vào bên trong, bắt đầu giúp cô nới lỏng.


Hạ Mạt cảm thấy bụng dưới trướng đau, cô mơ màng nhìn xuống, nhưng chỉ cảm nhận được hơi thở nóng bỏng đặc trưng của anh đang phả vào mặt mình, sau đó, chưa kịp tránh thì lưỡi của cô đã bị người đàn ông ngậm lấy, anh mạnh mẽ chiếm lấy cái lưỡi thơm mềm và ngọt ngào của cô, ma sát lên đó khiến lưỡi của hai người quấn vào nhau, phát ra những âm thanh xấu hổ.

Hạ Mạt động tình, tiểu huyệt chật hẹp bắt đầu co rút ép chặt ngón tay của Chu Cẩn Nghiêu, da đầu của Chu Cẩn Nghiêu tê dại, anh cử động ngón tay bắt đầu chậm rãi ma sát vào vách thịt mềm mại bên trong của thiếu nữ.

“A!.

.

Đừng làm vậy mà!.

”Hai ngón tay đang ở trong cơ thể Hạ Mạt hơi cong lên, cọ trái cọ phải, kích thích mãnh mẽ như vậy khiến Hạ Mạt cong lưng lên, bộ ngực trắng nõn mềm mại chủ động áp vào cơ thể nóng bỏng của người đàn ông.

Chu Cẩn Nghiêu vất vả kiềm chế, gân xanh trên trán giật giật.

Tiểu huyệt của Hạ Mạt quá chặt, khi anh vừa cho ngón tay vào đã cảm nhận được sự chật hẹp đó, vậy nên anh mới kiên nhẫn giúp cô nới lỏng tiểu huyệt.

Nhưng côn thịt thô to của anh sớm đã không nhịn nổi nữa, nó kêu gào muốn cắm vào trong tiểu huyệt mềm mại kia.


Chu Cẩn Nghiêu rút tay ra, cơ thể hơi ngả về phía trước, tách hai chân của Hạ Mạt ra to hơn, anh nắm lấy côn thịt cọ lên tiểu huyệt ướt đẫm, sau đó đẩy một cái, đem quy đầu to lớn đâm vào.

“A! Đau quá!”Hạ thân giống như bị xé rách, Hạ Mạt cắn chặt hàm răng, hai bàn tay tùy ý đặt lên bụng dưới của người đàn ông, muốn đẩy côn thịt thô cứng kia ra ngoài.

“Ha! !.

”Quá chặt, Chu Cẩn Nghiêu cũng đau, tiểu huyệt của Hạ Mạt giống như cái miệng nhỏ chật hẹp ấm áp, mút chặt lấy phần thân dưới của anh, Chu Cẩn Nghiêu cúi đầu nhìn, chỉ mới vào được phần đầu, phần còn lại của côn thịt vẫn đang ở bên ngoài, nhưng hoa huyệt phấn nộn đã bị kéo căng và đang chậm rãi co rút, giống như muốn nói với anh rằng tiểu huyệt đã cố hết sức để nuốt côn thịt kia vào rồi.

Hạ Mạt đau đến mức khóc lên, nước mắt chảy ra từ khóe mắt.

“Đừng, dừng lại đi, đau quá!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận