Nằm Vùng - Hãy Tin Tưởng Anh


Anh nhìn thấy tai cô có mấy sợi lông tơ nhỏ đáng yêu giống như trẻ con, giọng anh có chút khàn, “Muốn ăn em”“! !.

”Hô hấp của Hạ Mạt dường như ngưng lại, tim cô đập nhanh giống như tiếng trống.

Chu Cẩn Nghiêu thấy tai cô đỏ bừng, liền mở miệng ngậm lấy nó.

“Ưm!.

.

”Hạ Mạt run lên một cái, bàn tay bé nhỏ của cô chống lên bờ ngực rắn chắc của anh.

Bàn tay của Chu Cẩn Nghiêu chui vào dưới váy cô, một tay nắm lấy hai đôi gò bồng mềm mại của cô.

Tay còn lại thì thăm dò xuống phía dưới.

Chu Cẩn Nghiêu liếm tai của cô, âm thanh phát ra ngày càng to.


Hạ Mạt không chịu nổi, cô cảm thấy phía dưới có chút đau, có một dòng nước ấm ở bụng dưới đang điên cuồng gào thét muốn “lao” ra khỏi cơ thể cô.

“! !.

.

Ưm! !.

.

Đừng”Hạ Mạt đưa tay ra chặn lại bàn tay đang muốn tiến vào cơ thể cô.

Chu Cẩn Nghiêu vừa chạm vào hoa huyệt cô, anh liền cảm thấy quần mình có chút ướt.

Anh rời khỏi đôi tai mềm mại của cô, cúi đầu xuống hơi vén váy Hạ Mạt lên.

“Ha! !.

”, Chu Cẩn Nghiêu khẽ cười một tiếng.

Hạ Mạt nhìn theo ánh mắt của anh cùng nhìn xuống dưới, cô xấu hổ đến mức ước gì có thể lập tức che mắt anh lại.

Trên quần của Chu Cẩn Nghiêu dính vệt nước.

Chu Cẩn Nghiêu dùng một tay kéo cửa sổ xe lên, tay kia cởi áo khoác của Hạ Mạt vứt sang một bên.

Dây váy ngủ của Hạ Mạt bị anh kéo xuống, tuột khỏi đôi vai mềm mại và trắng nõn của cô.

Bàn tay to lớn của Chu Cẩn Nghiêu dùng một chút lực ấn vào xương bướm* của cô, bộ ngực trắng như tuyết của Hạ Mạt lập tức dựng đứng lên trước mặt anh.

*xương lưng cánh bướmAnh cúi đầu xuống, dùng chiếc lưỡi ướt và ấm nóng liếm lên bộ ngực phấn nộn trắng nõn của cô.

"Ưm! ! ! a"Hạ Mạt siết chặt vạt áo trước ngực của người đàn ông, run rẩy muốn trốn đi.


Nhưng Chu Cẩn Nghiêu sớm đã nhận ra ý đồ của cô, anh hơi dùng lực và nhẹ nhàng cắn lên nhũ hoa phấn nộn của cô“Đau…! !.

”Kiểu liếm láp có chút trừng phạt này khiến Hạ Mạt không dám trốn nữa.

Chu Cẩn Nghiêu nắm lấy đôi tay nhỏ của cô, và đặt cô nằm dưới thân anh, dẫn dụ cô vuốt ve phần đang cương cứng của anh.

Hạ Mạt không dám cử động, sau khi bàn tay mềm mại của cô chạm vào “chỗ đó” của anh thì cô cũng nằm im không cử động nữa.

Người đàn ông hôn lên khóe môi Hạ Mạt, anh dùng giọng nói khàn khàn như giấy nhám nói với cô, “cởi ra đi”Tay Hạ Mạt run run, cởi quần anh ra.

Chu Cẩn Nghiêu thật sự là không đợi được nữa rồi, anh trêu trọc chiếc lưỡi non mềm của cô, sau đó anh kéo tay cô chạm vào côn thịt nóng bỏng của anh.

“Ngoan, sờ nó đi”Có thể do sự dịu dàng quá mức của người đàn ông đã khiến cô không chống cự nữa, Hạ Mạt thử nắm lấy cộn thịt đỏ sẫm kia.

Chu Cẩn Nghiêu cảm thấy rất thoải mái, anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, rồi hướng dẫn cô “sờ” nó.

Hạ Mạt cảm thấy hạ thân mình đang có một dòng nước ấm chảy ra, bởi vì động tình mà hoa huyệt mở ra, cọ vào chiếc quần có chút thô ráp của anh, khiến cô không chịu được mà muốn hét lên.

“Muốn sao?”Chu Cẩn Nghiêu nhẹ nhàng hỏi cô.

Câu nói này khiến Hạ Mạt tỉnh táo và khôi phục lại lý trí, cô hơi nghiêng đầu, “Đừng!.

.


ở bên ngoài.

”Dường như đây không phải là câu trả lời mà người đàn ông muốn, anh hôn lên môi Hạ Mạt, hơi dùng lực cắn cô một cái.

Tay của anh lại tiếp tục thâm nhập vào trong váy Hạ Mạt, tìm đến hạt đậu sớm đã dựng đứng lên giữ hai chân cô, và bắt đầu nhào lặn, chà xát nó.

Chu Cẩn Nghiêu khép hai ngón tay lại, chạm vào miệng hoa huyệt ẩm ướt, nhưng anh không đi vào mà chỉ trêu đùa bên ngoài.

Hạ Mạt có chút khó chịu, cô có thể cảm nhận được mỗi lần người đàn ông này không cẩn thận để ngón tay tiến vào trong tiểu huyệt, hoa huyệt đều cắn chặt lại, dường như muốn nuốt chửng ngón tay anh.

Đương nhiên Chu Cẩn Nghiêu cũng nhận ra.

Anh dừng lại, cảm nhận được sự ấm nóng và căng cứng của tiểu huyệt đang mút chặt tay anh.

“Hạ Mạt, nó cũng đói”“! !.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận