Nam Việt Đế Vương


"Có người vậy mà đạt đến mức độ này!"
Bên ngoài Thanh Long tháp, có mấy kẻ kinh hô, mà những người khác ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Trên thân tháp, có hai cái điểm sáng cực đại từ tầng hai chuyển lên tầng ba, hai điểm sáng này đại diện cho hai tên đệ tử Thanh Long Giang tông, mà dựa vào cường độ, kẻ này chắc chắn phải có tiềm chất Lục Tinh, tương đương tư chất Vương cấp!
"Lần này lại ra hai tên đệ tử tư chất Vương cấp, tông ta thật có phúc!"
Mấy vị Đường chủ, trưởng lão lộ ra vẻ vui mừng, mà chúng đệ tử cũng cực kì hâm mộ.

Tư chất Vương cấp, ngày sau thành Nguyên lão là sự tình ván đã đóng thuyền, thành Vương giả cũng là sự tình hoàn toàn có thể xảy ra.
Tầng thứ ba.
Trần Phong vừa bước đi vừa cảm nhận một cỗ áp lực cực đại, tựa như thiên địa ghét bỏ hắn, trùng trùng điệp điệp đè xuống, áp lực có thể sánh bốn năm lần trọng lực, hơn nữa còn đang tăng thêm.
Hắn nhìn thẳng ra xa xa, chỉ thấy đây là một con đường dài như vô tận, không thấy điểm cuối, mà mỗi bước tiến lên thì áp lực lại mạnh hơn một chút.
Hắn đã đi ra được tầm chín mươi bước, áp lực cũng gấp chín lần trọng lực bình thường, nhưng thân thể hắn hoàn toàn có thể chống lại, bởi hắn đã mở ra huyết mạch, tu thành Âu Lạc Thần Thể, thể chất thậm chí còn vượt lên Linh lực một đoạn dài.
Trăm bước!
Gấp mười lần trọng lực!
Trần Phong hít sâu một hơi, gấp mười lần trọng lực dần khiến hắn cảm nhận được chút áp lực, dù sao giờ xương cốt phải chịu lấy áp lực là mấy ngàn cân.
Đừng nhìn thân thể hắn trông chỉ hơn mét tám, nhưng mà thực chất mỗi tấc da thịt đều ẩn chứa lấy vô cùng năng lượng, hơn nữa hắn còn từng hấp thu Kim hệ nguyên tố, khiến nhìn qua tưởng chừng hắn chỉ bảy tám mươi cân, nhưng thực tế hắn đã tới gần trăm rưỡi cân.
Gấp mười lần trọng lực, chính là ngàn cân có lẻ.
Mười lăm...hai mươi lần trọng lực!
Trần Phong trên trán dần đổ ra mồ hôi, hai mươi lần trọng lực không phải chuyện đùa, mỗi bước đi đều hằn rõ vết chân của hắn trên mặt đường.
Kì thực Linh giả cũng không có chuyên tu thân thể, so với Ma pháp sư thì tốt hơn một đoạn, nhưng so Nguyên đạo Nguyên giả kém một mảng lớn, mà so với thời Thượng Cổ các tộc thì còn kém hơn nữa.

Trần Phong mở ra Âu Lạc Thần Thể, thể chất tăng lên một đoạn dài, không cần dùng Linh lực cũng có thể đạt được phòng ngự cấp bậc Chân Linh cảnh, nếu kích hoạt huyết mạch lực thì còn vượt lên nữa, phỏng chừng Chân Linh đỉnh cao cũng khó có thể đánh hắn trọng thương.
Gấp ba mươi lần trọng lực!
Trần Phong bước ra một bước cuối cùng, chỉ thấy thân thể nhẹ bỗng, không ngờ đã đi đến cuối con đường, cảnh vật cũng dần đổi thay, hóa thành một mảnh đầm lầy rộng lớn, mà Trần Phong hai chân đang dần dần lún xuống.
"Trước đó khảo nghiệm là khả năng chịu đựng áp lực, bây giờ hẳn là khả năng bền dẻo cùng thể lực."
Trần Phong hít sâu một hơi, nâng bàn chân lên, từng thớ cơ theo ý chí của hắn mà chuyển động, lực lượng điều tiết trong cơ thể dần dần có quy luật hơn.
"Linh giả, chỉ tập trung tu Linh Hồn, dùng Linh Hồn lớn mạnh Linh lực, đánh ra Linh Thuật tuy rằng cường đại, nhưng thân thể cùng Linh hồn đều quan trọng.

Thân thể suy yếu tựa như đại thụ thối rễ, sớm muộn sẽ chỉ còn lại cái thân khô."
Hắn vừa đi vừa tự nghĩ, chỉ thấy thân thể càng ngày càng mệt mỏi, đầm lầy này thực sự quá nặng nề, mỗi lần đặt chân xuống thì lún đến ngang hông, thể lực cũng vì thế suy giảm nghiêm trọng.
Trần Phong đứng yên không di chuyển nữa, bắt đầu cảm nhận lấy lực lượng lưu chuyển trong cơ thể.

Hắn cần phải điều chỉnh mỗi sợi gân, mỗi sợi cơ, mỗi cơ quan thống nhất, hạn chế hết mức có thể lực lượng phân tán, có như vậy mới có thể vượt qua cái đầm lầy này.
Thể chất của hắn rốt cục đã đạt đến cực hạn, nếu muốn tiếp tục đi tiếp chỉ có thể vận dụng tới Âu Lạc Thần thể, lúc đó thì thể chất hắn sẽ tăng lên gấp nhiều lần, dư sức vượt qua đầm lầy.
"Thân thể, lục tinh."
Hả?
Trần Phong nhướng mày, hắn không ngờ vậy mà bản thân thân thể cũng đạt Lục tinh?
Hắn cũng không biết rằng, bản thân đã đi cực xa, thể chất đạt được Lục tinh cũng là hợp tình hợp lí.

Đổi lại những người khác đã sớm dừng lại, tiếp tục leo lên tầng tiếp theo.
Lão Long lại hiện ra, vẻ mặt lộ ra vẻ vô cùng hài lòng.


Lão ta thân là Long tộc, đương nhiên sẽ yêu thích các thiên tài có thân thể mạnh mẽ, mà Trần Phong lại còn mang huyết mạch Long tộc, để lão ta cảm giác như là con cháu trong tộc, mười phần yêu thích.
"Tiếp theo sẽ là tầng thứ tư, các ngươi sẽ được gặp lại nhau.

Lúc đó, khảo nghiệm ngộ tính của tầng thứ tư sẽ mở ra."
Lão phất tay, tức thì Trần Phong bị một cỗ lực lượng kéo đi, đến khi nhìn lại chỉ thấy xung quanh đã nhiều thêm một đám người, vẻ mặt đủ loại màu sắc.
Có kẻ thì mừng rỡ, bởi không ngờ tới bản thân đi đến một bước này.

Có kẻ ủ rũ, những tầng trước hắn biểu hiện vô cùng yếu kém, thậm chí có nguy cơ bị đào thải.
Có kẻ lại lộ ra vẻ thản nhiên, bọn hắn đều là thiên tài ngũ tinh trở lên, vượt qua những tầng trước tự nhiên là dễ dàng.
Trần Phong nhìn quanh, cuối cùng cũng nhìn thấy Ngọc Linh, lập tức phi thân tiến lại, chỉ thấy có nàng sắc mặt lộ rõ vẻ vui mừng, liền hỏi:
"Ngươi khảo nghiệm rất tốt sao?"
"Đương nhiên!"
Nàng nở một nụ cười yêu mị, đáp lại:
"Linh lực của ta, đạt đến Lục tinh!"
Tốt.
Trần Phong gật gù, làm bộ tán thưởng, mà Ngọc Linh lại hỏi:
"Còn ngươi, hẳn cũng không kém đúng không? Ba tầng trước ngươi đạt đến mấy tinh?"
"Đúng vậy."
Trần Phong mỉm cười, vươn ra sáu ngón tay, khiến sắc mặt Ngọc Linh không khỏi hơi biến đổi, mãi mới nói:

"Ngươi đúng là quái vật."
Ba tầng đều đạt Lục tinh, tư chất này đã là Vương cấp rồi.
Tư chất Vương cấp, trăm năm nay Thanh Long Giang tông cũng chỉ có bốn người, mà bọn hắn có hai cái đã sớm chết, một cái khác thì chính là tông chủ hiện tại của Thanh Long Giang tông, mà còn sót lại một cái....chính là Nguyễn Giang Long.
Nay lại thêm một tên tư chất Vương cấp, tự nhiên là chuyện tình rất tốt.

Tư chất Vương cấp không chắc chắn sẽ tu thành Linh Vương, nhưng tu thành Tôn Linh cảnh cường giả là chuyện hiển nhiên.
Đó là nàng còn không có biết, tư chất Trần Phong còn vượt qua Vương cấp.
Xa xa, Nguyễn Đức Hải chắp tay mà đứng, nhìn thấy Trần Phong thì chiến ý hừng hực.

Hắn một đường vượt qua ba tầng, đều đạt đến Lục tinh, chiến lực tự nhiên cực kì khủng bố.
Còn có Nguyễn Lâm, trong ba người gã kém hơn một đoạn, tuy nhiên bản thân lại là Lôi hệ Linh thể, tương lai tu đến Huyền Linh cảnh, nắm giữa huyền diệu trong Linh lực, lúc đó thực lực hắn sẽ không kém chút nào.
Vũ Văn Kiệt thì chắp tay thản nhiên, hắn quả thật so thể chất thì kém hơn đám người Trần Phong, nhưng hắn đã ngâm ở Huyễn Linh đỉnh cao một thời gian rất dài, mà Trần Phong, Nguyễn Lâm đều mới chỉ tu đến Huyễn Linh thất bát tinh, thực lực tự nhiên kém hơn một đoạn.
Còn có một đám thiên tài khác, đã sớm tu đến Huyễn Linh đỉnh cao, phân biệt là ba nam hai nữ, tuổi đời thì so với nhóm Trần Phong nhiều hơn hai ba tuổi, tiếp qua một năm nếu bọn họ còn không đột phá Chân Linh thì sẽ không kịp.
Nhưng đặc biệt nhất, hắn phát hiện một người quen.
Lý Tuyết Tâm.
Sao có thể?
Trần Phong ngạc nhiên vô cùng, thiếu nữ này trước đây cũng chỉ tu đến Chuyển Linh, bước vào Tế Linh Điện.

Thời gian từ lúc đó đến nay chỉ mới một năm có lẻ, vậy mà giờ cô nàng đã là Huyễn Linh thất tinh, gần như bằng bọn hắn!
Lý Tuyết Tâm từ xa hiển nhiên cũng phát hiện Trần Phong, liền đạp không bước lại, nhẹ nhàng nói:
"Quả nhiên sẽ gặp được ngươi ở đây."
Bên cạnh Ngọc Linh lộ ra vẻ ngạc nhiên, thì thầm:
"Ngươi trêu chọc thiếu nữ nhà lành từ hôm nào?"
Nói rồi nàng lại nhìn Lý Tuyết Tâm một lượt, thiếu nữ này cũng là một mỹ nữ, thân mặc lấy một bộ váy dài đen tuyền, trông rất kì bí, lại có chút huyền diệu, để người ta không khỏi tò mò.

"Ta thật bất ngờ khi gặp cô ở đây đấy."
Trần Phong nhàn nhạt đáp lại.
"Chỉ là đạt được một ít cơ duyên, may mắn tu đến cảnh giới này mà thôi."
Cô nàng khẽ cười đáp lại, tựa hồ có chút yêu mị.
"Nhìn sắc mặt cô như vậy, hẳn là mấy tầng trước thành tích rất tốt?"
"Cũng vừa đủ mà thôi, so với hai người thì còn kém một đoạn."
Nghe nàng ta đáp vậy Trần Phong cũng không khỏi đau đầu, cô nàng trả lời rất tùy tiện, luôn tự hạ thấp bản thân.
"Cùng đi được chứ?"
Nàng ta nghiêng đầu dò hỏi, lại liếc nhìn sang Ngọc Linh.
"Được!"
Trần Phong gật đầu, dù sao cô nàng cũng không có địch ý, tốt nhất là nên tôn trọng một chút.
Xa xa lại có một thanh niên bước tới, cũng là người quen năm xưa.
Trần Quân.
Người này áp chế tu vi để có thể lần nữa gia nhập Tế Linh điện, nhờ vậy mà bước tới hơn sáu trăm bước, đạt được khen thưởng, tu vi từ đó tăng bão táp, nay cũng đã là Huyễn Linh bát tinh, tương đương Trần Phong.
Hắn ta chắp tay chào một cái, lúc này mới nói:
"Ta có thể tham gia đoàn đội chứ?"
Trần Phong cũng không có bài xích hắn, bởi vậy liền đồng ý.
Lục đục có mấy người nhóm lại thành từng đoàn, đại biểu cho mối quan hệ của từng người.
Nhìn qua, Nguyễn Đức Hải uy danh cao nhất, quanh hắn có tới mấy chục người đi cùng, mà năm tên thiên tài Huyễn Linh cảnh kia cũng đồng thời có được nhân sự của riêng bản thân.
Vũ Văn Kiệt cũng không kém, bên cạnh có không ít cao thủ, mà đối lập với hắn Lê Giang thế gia Lê Trường Phúc.
Người này tư chất thượng giai, chính là một trong năm thiên tài Huyễn Linh đỉnh cao, hắn vốn có thể đột phá Chân Linh, nhưng vẫn cố đợi thêm nữa năm.
Bản thân hắn cũng được đánh giá cực cao, so ra cũng không kém Lê Thiên Hương là bao, trong Thanh Long Giang tông cực kì có danh tiếng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận