Nam Việt Đế Vương

Ông ta nghĩ vậy nên thở ra một hơi, nhẹ nhàng vung tay, lập tức một dòng Thanh Giang rộng lớn từ trên trời cao xuất hiện, nước sông xanh ngắt một màu, chảy thẳng xuống vị trí mà những người trẻ tuổi đang đứng.

"Đây là thử thách đưa ra. Các ngươi vượt dòng nước mà đi, trong đó có thể vận dụng Khí thuật Linh thuật Bảo khí các loại để công kích đối thủ. Ở đây chia làm năm khu vực, tùy theo cảnh giới của các ngươi mà phân chia."

Ông ta vận Linh lực, lập tức dòng sông chia ra làm năm, mà võ trường bên dưới cũng tách ra làm năm mảnh, phân nhóm người ra năm phần: Khai Huyệt sơ trung, Khai Huyệt hậu kì đỉnh cao, Chuyển Linh nhất chuyển nhị chuyển, Chuyển Linh tam chuyển tứ chuyển, Chuyển Linh ngũ chuyển lục chuyển.

Trần Phong quay sang Quang Đức, đang định chúc gã may mắn thì đột nhiên rùng mình, chỉ chào một tiếng rồi lách mình chạy đi.

"Thật kì quái, cần gì vội vàng như vậy chứ? Ta còn đang định chúc hắn gặp may mắn."

Quang Đức tức giận lẩm bẩm, bản thân cũng chạy đến vị trí của mình.

Trần Phong thấy vậy mới thở nhẹ một hơi, nhìn lên dòng nước cuồn cuộn mà tặc lươi không thôi. Dòng nước này là do Linh thuật hóa ra, trong đó ẩn chứa Linh văn lên đến hàng nghìn thậm chí hàng vạn, trong đó Linh văn cơ sở cấu thành có mấy chục loại, phức tạp cực kì.

"Đây chắc là Thủy Lưu tu đến mức độ cao nhất."

Hắn lẩm bẩm, sau đó nhảy vào trong dòng nước. Nước sông mạnh mẽ ép xuống, tựa như mấy trăm cây đè lên vai, hơn nữa còn là liên tục không dứt.

"Khảo nghiệm ý chí, tâm tính, cường độ thân thể, trí tuệ, Cương khí - Linh lực?"

Trần Phong thầm nghĩ, đồng thời rảo bước đi, nước sông chảy qua nhưng với hắn lại chẳng có chút áp lực.

Bàn tay hắn mở ra, bốn Linh văn cơ bản của Thủy Lưu xuất hiện, theo đó áp lực xung quanh giảm đi một chút.

"Ra là vậy."

Trần Phong cười cười, đột nhiên sau gáy lạnh toát, khiến hắn phải cúi người tránh né. Nhìn lại ra là một tên Chuyển Linh nhất chuyển, tuy nhiên cũng không quá mạnh, ngưng luyện ra bốn cái Linh văn cơ sở.

"Muốn ăn đòn sao?" Trần Phong thản nhiên nói, ngón tay điểm ta một chỉ. Lập tức một viên đạn khí từ tay hắn bay ra, tốc độ nhanh đến mức khó tin, đem Cương Khí hộ thể của tên kia nghiền nát, đánh bay gã khỏi vị trí hiện tại, theo dòng nước mà trôi về võ đài.

Lúc trước hắn còn là Khai Huyệt đỉnh cao đã có thể so đấu được với Chuyển Linh Ngũ Chuyển, nay hắn tu đến Chuyển Linh nhất chuyển, lại ngưng tụ ra bốn mươi bốn đạo Linh văn, thực lực bành trướng gấp bội, gặp Chuyển Linh thất chuyển cũng đánh không thua! Tên này là Chuyển Linh nhất chuyển, làm gì so được với hắn?

"Quá yếu."

Trần Phong lắc đầu cảm thán, lại rảo bước tiến lên. Lúc này số người đã giảm đi không ít, vốn có khoảng trăm người này còn lại sáu bảy chục người mà thôi.


Những tên kia đang gian nan đối kháng áp lực từ dòng nước truyền đến, lại thấy Trần Phong đi ngang qua thì không khỏi ngẩn ngơ, nghĩ thầm:

"Quái thai nơi nào, sao lại có thể đi trong dòng nước này thoải mái như vậy."

Trần Phong cũng chẳng quan tâm bọn hắn, thẳng tiến lên.

"Phía trước hình như có một cái đài cao?"

Trần Phong chăm chú nhìn, quả thật nơi đó có một cái đài, trên đó có bảy tám người đang đứng nghỉ ngơi lấy sức. Hắn thấy vậy thì hồ hởi, nhanh chóng chạy lên.

Ầm!

Đột nhiên một đạo Khí thuật từ đó bắn xuống, hóa thành một thanh Đao Khí dài cỡ ba mét, thân rộng một mét, ầm ầm chém tới.

"Ra là chặn đường!"

Trần Phong cười lạnh, năm ngón tay mở ra, đem Đao Khí nghiền nát, đồng thời búng ra năm luồng Kiếm khí, ngược dòng mà lên.

A!

Một tên trên đó kêu thảm, ngã khụy xuống, đồng bạn của hắn thấy vậy cũng hoảng hốt, lập tức đánh ra Khí thuật chặn đứng Trần Phong.

"Phá!"

Đỉnh đầu Trần Phong ngưng tụ Kim Long đỉnh, sau đó úp ngược nó, tạo thành vòng bảo vệ quanh thân. Từng đạo Khí thuật công kích va chạm vào Kim Long đỉnh liền bị chặn lại, một chút cũng không thể tiến lên.

Trần Phong lại đánh ra một quyền, hóa thành Kim Long giương nanh múa vuốt, phá vỡ tất cả những Khí thuật trên. Tay trái hắn khẽ cong lại, sau đó ấn về phía trước, theo đó năm cái Long trảo thủ hiện ra, đánh thẳng về phía trước.

"Gặp cao thủ! Mau đi!"

Một tên hoảng hốt, lập tức quay người chạy trốn, chỉ thấy Long thủ đã vồ tới, đánh gã hộc máu, bị dòng nước cuốn đi.

"Tất cả, cùng nhau hợp lực đối kháng!"


Bốn tên còn lại gào thét, Cương khí chụm vào nhau hóa ra một bức tường, nhưng bị bốn cái Long thủ chộp lên thì lập tức vỡ nát, mà bọn chúng cũng kêu thảm, liên tục ngã xuống.

"Dám chặn đường ta? Sợ sống hơi lâu sao?"

Trần Phong bước lên trên đài, khẽ nở một nụ cười.

"Mẹ nó, đen thật!"

"Ngươi chờ đấy, đại ca sẽ báo..."

Trần Phong không cho chúng nói hết câu liền tung cước đá bay ra khỏi đài.

Nơi đây là nơi nghỉ chân cho bọn họ để tiếp tục chặng tiếp theo. Tuy nhiên năm tên kia lại tự ý làm loạn, chặn giữa đường. Đáng tiếc bọn hắn còn chưa kịp thành công đã gặp Trần Phong, liền bị hắn quét ngang.

Lúc này ở nơi cao nhất, Hỏa Long tướng quân cũng phân ra một tia chú ý lên Trần Phong, theo dõi hành động của hắn.

"Thực lực mạnh, Khí thuật cao cấp. Tên nhóc này là đệ tử quý tông sao?"

Gã quay sang hỏi người bên cạnh. Tên kia nhìn Trần Phong thì nhún vai, đáp:

"Có lẽ vậy. Nhưng ta cũng không biết hắn, chắc là một đệ tử tầm thường mà thôi. Sao, hắn có hành động gì đáng chú ý sao?"

"Có một chút."

Hỏa Long Tướng Quân gật đầu, nhìn Trần Phong một lần nữa.

"Ta cứ nghĩ ở cảnh giới đó chỉ có năm người kia là đáng chú ý, không ngờ vẫn có người để Tướng quân quan tâm sao?"

Gã dõi theo Trần Phong, chỉ thấy hắn đi trong dòng nước không quá mức chật vật thì ừm một tiếng, nói:

"Có thể ở vùng thứ hai thể hiện như vậy chứng tỏ hắn ta không hề tầm thường đâu. Quái lạ, sao ta chưa từng nghe tên hắn?"


"Có lẽ lại là một đầu ngựa đen."

Hỏa Long Tướng Quân đáp, chuyển dời sự chú ý đi nơi khác.

Lúc này, Trần Phong đang di chuyển trong khu vực thứ hai, trên trán dần xuất hiện từng giọt mồ hôi nhỏ. Áp lực nơi đây rất khổng lồ, mỗi lần sóng đập đều như cả sáu bảy trăm cân nện tới, áp cho cơ bắp hắn co lại, cốt cách rung rung, Cương khí cũng bị nén cho thu lại quanh thân chừng một ngón tay.

Hắn lại nhìn lên, lúc này chỉ còn lại hơn mười mấy người, ai nấy đều lộ ra vẻ nghiêm túc, đôi người còn lộ ta vẻ thống khổ.

"Trần Phong, ngươi có thể mượn dòng nước này ma luyện Khí thuật cùng cách khổng chế Khí!"

Nghe Khoai nói thì hắn lập tức bừng tỉnh, quanh thân hiện ra Kim Long, lập tức Kim Long nhận lấy áp chế gắt gao, cấu trúc Cương khí chậm rãi bị đè sập, đánh vỡ ra. Trần Phong vì thế mà phải tập trung, cố gắng khống chế từng chút một Cương khí, tránh cho nó bị thất thoát quá nhiều.

"Ngươi cái gì cũng được, chỉ có khả năng khống chế năng lượng còn quá kém. So với con bé kia thì ngươi kém xa. Vậy nên tận dụng cơ hội này rèn luyện đi."

Trần Phong cũng không phủ nhận việc mình khống chế Cương khí không được tốt. Từ trước đến nay hắn hầu hết đến dùng Cương khí cực kì hùng hậu của mình để đè đánh đối phương. Nhưng khi gặp những cao thủ có khả năng khống chế Cương khí tốt như Ngọc linh thì ăn thiệt thòi. Cô nàng chỉ cần một tia kiếm tơ để xuyên phá phòng ngự của hắn, tính hiệu quả cực cao.

Trần Phong hai mắt nhắm nghiền, chìm đắm trong việc này. Cương Khí hắn theo thười gian ngày càng vững chắc, tính kết nối cao hơn, Khí thuật cũng vì vậy mà uy lực tăng lên một mảng lớn.

Hắn cứ vậy mà đi, không biết rằng một số kẻ xung quanh ánh mắt lập lòe, sẵn sàng ra tay với hắn. Không biết thực lực Trần Phong như thế nào, nhưng bớt đi một đối thủ là gia tăng thêm một cơ hội cho mình, tội gì không làm?

Một tên rốt cục không nhịn được, nâng chân tung một cước, lập tức một mảnh Cương Khí dài hẹp bắn ra, cắt dòng nước mà đi, đánh thẳng về phía Trần Phong.

Oành!

Khí thuật đánh lên người Trần Phong liền tan vỡ, hóa thành một đám Khí trôi theo dòng nước. Tên kia ngẩn ngơ, không hiểu sao một chiêu của mình lại chẳng có chút hiệu quả.

"Ngươi biết không? Ở trong dòng nước này, bất kì Khí thuật nào cũng nhận lấy áp chế lớn lao. Giờ đây công kích của ngươi chỉ ngang bằng Khai Huyệt sơ kì, vậy mà muốn ta bị thương? Nực cười."

Trần Phong mở hai mắt, Cương khí bùng nổ, đẩy dòng nước ra bán kính một mét quanh thân hắn. Sau lưng hắn ngưng tụ ra một Kim Long, Kim Long hóa Ngũ trảo, ầm một tiếng vọt về phía những tên kia.

"Ngươi muốn chết sao, dám ra tay với tất cả chúng ta?"

"Đánh cho hắn trôi về hạ lưu, cho hắn biết thế nào là lễ độ!"

Cả đám người nhao nhao lên, không ngờ lấy ra từng đám Bảo Khí, Cương Khí truyền vào khiến chúng phát ra từng trận ánh sáng rực rỡ, tựa như ngôi sao trên trời cao. Trần Phong thấy vậy thì thần thái lộ ra sự nghiêm túc, đỉnh đầu ngưng tụ Kim Long đỉnh, trong tay hóa ra Long Trụ Trấn Hải, quanh thân được Kim Long bảo vệ.

Long Trụ Trấn Hải, Trấn!


Trần Phong gầm lên, cột trụ cắm xuống, lập tức dòng nước quanh thân hắn chảy chậm vô số lần, áp lực cũng vì vậy mà mất đi phân nữa.

"Đến đây!"

Một tên nghe hắn khiêu khích như vậy thì bừng bừng lửa giận, vung đao chém tới, vạch ra một vết hở giữa dòng nước. Thanh Đao va chạm với Kim Long đỉnh thì vang lên tiếng chát chúa, tựa như kim loại va chạm lẫn nhau. Tên này nghiêm nghị quát lên một tiếng, Đao khí bùng nổ, liên tục va chạm với Kim Long đỉnh

Tam điệp Đao khí!

Gã rung rung cổ tay, theo đó thanh Đao rung lên liên hồi, hóa ra ba tầng hư ảnh, tựa như ba thanh đao cùng trùng điệp chém xuống. Cũng vì vậy mà trên Kim đỉnh xuất hiện một vết rách nhỏ, tuy nhiên cũng chỉ là vết rách mà thôi.

Long thủ!

Kim Long sau lưng Trần Phong giương vuốt ra, chụp đến người nọ. Tên kia thấy vậy thì vươn tay trái ra, ngưng tụ ra một mặt khiên, ầm ầm chống lại Kim Long thủ.

"Mạnh vậy?"

Trần Phong kinh ngạc, hắn cứ nghĩ sẽ dễ dàng giải quyết đám người này, không ngờ lại đánh mãi không xong.

"Ngươi tên gì?" Trần Phong lộ ra vẻ hứng thú, dò hỏi.

"Lê Hoàng tộc chi mạch, Lê Khánh Hiệp."

Gã thản nhiên đáp, lại vung đao chém bay Kim Long thủ, nói:

"Ngươi cũng cực mạnh. Không biết là vị thiên tài nào của Thanh Long Giang tông? Có thể cho ta biết tên hay không?"

"Trần Phong, một đệ tử bình thường mà thôi."

Trần Phong cười đáp, liếc nhìn ra xung quanh. ở nơi đây hắn cảm thấy bốn cỗ khí tức khác, xét về độ uy hiếp tuyệt đối ngang với Lê Khánh Hiệp này!

"Chúng ta vốn tưởng lần này không có ai khác tranh đoạt, hóa ra vẫn có một đầu ngựa ô. Hơn nữa con ngựa ô này có vẻ mạnh thái quá. Xin lỗi ngươi."

Khánh Điệp cúi đầu, nói, sau đó vung đao lên, Đao khí bay múa đầy trời, thậm chí trong đó còn thấy trong đó Đao quang, là do Linh lực biến thành!

Mà lúc này bốn tên kia cũng đồng thời công tới, khí thế ngút trời.

"Mới thế mà đã phải dốc toàn lực rồi." Trần Phong lẩm bẩm, trong cơ thể từng đám Linh văn cơ sở hiện lên, theo đó Cương khí hắn thẳng tắp kéo lên, khí thế khủng bố đến cực hạn!

Hết chương 237


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui