Toà nhà này thật quá rộng lớn, diện tích cũng tới mấy trăm mét vuông, lại còn cao đến mười tầng. Bọn hắn được Vũ Hiếu sắp xếp ở tầng thứ bảy, trong hai căn phòng nhìn hướng ra đường. Căn phòng cũng tương đối lớn, đầy đủ tiện nghi.
"Ngọc Linh, Vũ gia nhà cô làm về mảng nào thế? Trông không giống buôn bán."
"Đúng thế, Vũ gia nhà tôi chuyên về diệt trừ yêu ma quỷ quái, đồng thời chế tác các loại vật liệu cùng xây dựng trận pháp."
Ngọc Linh ngả lưng lên giường, thở ra một hơi:
"Như tầng thứ nhất đến thứ bốn là nơi tinh luyện Hồn Ngọc. Tầng thứ năm, sáu thì là gia công vật liệu. Còn lại là để ở."
Trần Phong lắng tai nghe, nhờ đó có thể nghe được từng tiếng gõ chát chúa, cùng với tiếng ma quái kêu gào.
"Thảo nào những Hung địa kia không bị hủy diệt. Rõ ràng chỉ cần một vị Dung Linh cảnh thì có thể phá hủy một tòa Hung địa cấp ba, nhưng bọn hắn không làm vậy. Hung địa tuy có uy hiếp nhưng đồng thời đem lại không ít lợi ích."
Trần Phong lấy ra những Hồn ngọc trong Nhẫn không gian rồi ném cho Ngọc Linh:
"Cậu nhìn xem những Hồn Ngọc này bán với giá thế nào?"
Ngọc Linh tiếp lấy Hồn Ngọc, nhìn một lúc lâu rồi kinh ngạc nói:
"Đây là cậu luyện sao? Chất lượng cao thật đấy, so với sản phẩm của Vũ gia bọn tôi cũng không kém đâu."
Trần Phong nghe vậy thì cười hắc hắc, đáp:
"Không phải...à cũng có thể xem là tôi luyện ra. Thế nào, từng đấy đổi được bao nhiêu tài nguyên."
"Cụ thể thì tôi không rõ lắm, cái này phải hỏi chú Hiếu."
Ngọc Linh nghĩ ngợi một chút rồi cười ma mị, tiến sát lại Trần Phong mà nói:
"Thế này đi, tôi giảm giá năm mươi phần trăm cho cậu, đổi lại cậu sẽ cho tôi biết làm sao tinh luyện những thứ này, được chứ.
Hai mắt cô nàng như thu thủy, dáng vẻ cực kì hấp dẫn, cơ thể lại tản ra từng trận hương thơm. Trần Phong thấy vậy thì ho khan, đáp:
"Không được. Cái này là bí mật gia truyền."
Ngọc Linh bĩu môi không nói gì, lại cầm đám Hồn Ngọc của Trần Phong rồi rời đi. Lúc này hắn mới có thể thở phào nhẹ nhõm, ngả lưng nằm ngủ một giấc.
"Cuối cùng cũng được nghỉ ngơi một chút."
Hắn hai mắt nặng trĩu, dần chìm vào giấc ngủ. Ngày hôm nay hắn chiến đấu quá nhiều, bị thương quá nhiều, dù là tinh thần bằng sắt thép đi nữa cũng sẽ mỏi mệt.
Cùng thời điểm này, Thanh Long Giang tông.
"Trần Phong vẫn chưa về sao?"
Ánh Nguyệt cực kì lo lắng, bởi khảo sát định kì của Thanh Long Giang tông đã bắt đầu, tuy nhiên Trần Phong lại biến mất. Tuy trước khi đi hắn đã dặn dò qua nhưng cô nàng cũng không tránh được lo lắng/
Lúc này ở nơi trung tâm của thành Nghi An, trong Thanh Long Tôn giả xuất hiện, chân thân của ông ta cực kì khủng bố, mỗi chiếc Long lân thôi cũng to đến không thể tưởng tượng nổi, Long uy như thác nước trút xuống xung quanh. Mà phía dưới mấy trăm đệ tử Thanh Long Giang tông đang cố gắng đứng vững, nhận lấy Long uy rèn luyện.
Trong đó phải kể đến hai mươi người, bọn họ đứng cách Thanh Long Tôn giả chỉ tầm vài chục mét, chứng tỏ thực lực cùng thiên phú cao tuyệt.
Mà ở bên cạnh hồ lúc này có một tòa tế đàn thật lớn, bên trên lúc này có tám cái ghế trống. Mỗi một đệ tử Thanh Long Giang tông khi nhìn vào đây thì ánh mắt đều lộ vẻ kính sợ từ trong tâm, bởi vì nơi đó là chỗ ngồi của các vị Nguyên Lão, cũng là các vị Tôn Linh cảnh Linh giả của Thanh Long Giang tông!
Ầm!
Một cột sáng từ trên trời cao hạ xuống, tiếp theo đó là cột sáng thứ hai, thứ ba, cho đến cột thứ sáu thì thiên địa Linh khí đã dao động dữ dội, liên tục bị hút vào trong những cột sáng đó, tạo thành một cơn lốc khổng lồ trên trời cao
"Sáu vị Nguyên Lão!"
Một tên đệ tử kêu lên hoảng sợ, lắp ba lắp bắp nói:
"Trời ơi, cả sáu vị Nguyên Lão đều xuất hiện, chuyện gì đây? Mọi năm chỉ có một hai vị Nguyên Lão chủ trì thôi mà?"
"Chẳng lẽ có biến? Hay là nơi đây có thiên tài tuyệt thế nên họ định tranh cướp?"
...
Các đệ tử nhao nhao bàn luận, mà lúc này sáu cột sáng tản đi, để lộ ra sáu vị cường giả, sáu vị Nguyên lão của Thanh Long Giang tông.
Thanh Long Giang tông Tông chủ.
Thanh Long Giang tông Giang giới Giới chủ.
Thanh Long Giang tông Quân vệ giới hai vị Giới chủ.
Thanh Long Giang tông Linh văn giới Giới chủ.
Thanh Long Giang tông Ma pháp giới Giới chủ!
Tôn giả khí tức tựa như ngưng tụ thành thực chất, ép cho không gian hơi chút cong lại. Lúc này Thanh Long Tôn giả cũng thu đi uy áp, bay về phía tế đàn rồi ngồi vào một ghế.
Thanh Long Giang tông Long Giới Giới chủ.
Thanh Long Tông chủ thấy mọi người cuồng nhiệt như vậy thì cũng vui mừng, mỉm cười nói:
"Mọi người, yên lặng."
Ông ta nói rất nhẹ nhàng nhưng lại tràn đầy khí thế, khiến mọi người đều im lặng, không gian chìm vào sự tĩnh lặng đến kì lạ.
"Hôm nay là ngày Ngoại tông khảo sát, chúng ta thân là cao tầng của Thanh Long Giang tông muốn xem các ngươi như thế nào, thuận tiện lựa chọn đệ tử."
"Thứ hai, có một việc quan trọng không kém. Nam Việt quốc Việt Vương, ngày hôm nay sẽ đến thăm Tông ta. Đó là sự vinh hạnh khó gì kể hết."
"Bởi vậy ta mong các ngươi đừng làm mất thể diện bản tông. Rõ chưa?"
Nói đến từ cuối thì ông ta vận dụng sức mạnh, tiếng nói tựa như thiên lôi đánh xuống, lại giống như tiếng trống trận nơi sa trường, lại giống tiếng chuông nơi cửa phật. Mỗi đệ tử nghe qua đều cảm thấy khí huyết chạy dọc, tinh thần hưng phấn đến lạ thường.
"Bây giờ....cung nghênh Việt Vương đến thăm Thanh Long Giang tông ta!"
Không gian trên bầu trời xuất hiện từng đạo vết rách dữ dội, theo đó Kim quang phun trào, rồi từng cái đầu rồng khổng lồ từ trong lỗ hổng không gian thò ra. Sau đó là Chín con Kim Long thân hình khổng lồ xuất hiện, thật không ngờ chín con Kim Long này đều là Long tộc thật sự, tất cả đều còn sống! Hơn nữa xét theo Long khí cuồn cuộn do chúng phát ra thì mỗi con đều không kém hơn Tông Linh cảnh Linh giả!
Chín con Kim Long kéo theo một cỗ xe khổng lồ, che khuất một phần trời cao. Cỗ xe này là một tòa cung điện màu vàng kim, trên đó khắc đầy những Long hình, kèm theo là từng khỏa từng khỏa Long ngọc, cột điện cũng khắc từng con Kim Long.
"Bệ hạ giá lâm!"
Từ trong cung điện có một tốp người bay ra, nhìn quần áo thì đều là tướng lĩnh quân đội, vẻ mặt nghiêm túc, khí tức sát phạt nặng nề, tựa hồ ngưng tụ thành thực chất. Thực lực những người này cũng cực kì cường đại, trong đó không ngờ có hai vị Tôn giả, năm vị Tông Linh cảnh, đội hình cực kì xa xỉ.
"Việt Vương."
Thanh Long tông chủ mỉm cười, khẽ khom lưng cúi chào. Mà theo đó thì một thanh âm hùng hồn bá đạo từ trong cung điện vang lên:
"Tông chủ quá mức rồi. Mời đứng lên."
Cửa điện mở ra,từ bên trong một vị Đế vương bước ra, đầu đội Đế quan, thân mặc Đế bào, sau ót quần Long ngưng tụ, thiên tinh chiếu rọi, quả thật là Đế vương. Mỗi bước đi của hắn tựa như long hành hổ bộ, vừa uy nghi lại vừa thần thánh. Lúc đi đến bên Thanh Long tông chủ thì Đế Vương uy thế mới dần dần thu lại, tuy nhiên mọi người nơi đây vẫn cảm thấy một cỗ áp lực vô hình.
Bởi Việt Vương không đơn giản là Vương của Nam Việt quốc thời điểm này, mà còn là một vị Linh Vương cảnh cực kì cường đại, trong Nam Việt Quốc các tồn tại Linh Vương cảnh thì cũng phải xếp nhóm đầu! Nhớ lại năm đó Việt Vương giữa loạn thế quật khởi, nhận được sự đồng tình của hai đại Thánh địa của Nam Việt quốc từ đó trấn áp quần hùng, bước lên Đế Vương bảo tọa. Hắn tại vị trăm năm không có kẻ nổi loạn, giặc cướp bị trấn áp, giặc ngoại xâm cũng không dám tùy tiện xâm lược.
Đế Vương cung theo bước Việt Vương mà hạ xuống, rơi vào bên ngoài thành Nghi An. Sau đó là từng đám từng đám người chậm rãi tiến vào, nhìn vào là biết con cháu hoàng tộc.
Nguyễn Vương Gia Phủ
Lê Vương Gia Phủ
Linh giả của hai Phủ Vương gia này cũng không tầm thường, đều có một vị Tôn giả dẫn đầu, hai vị Tông Linh cảnh hộ pháp, còn lại là thiếu niên thiên tài của các Vương Phủ.
Thanh Long Tông chủ thấy bọn hắn thì hiểu ra, bèn cười một tiếng, nói:
"Các thiếu niên của hai Vương Phủ quả nhiên không tầm thường, đều là thiếu niên thiên tài. Thanh Long Giang tông ta không được giỏi như vậy, chỉ có vài người thế này mà thôi, khó mà so được với Hoàng tộc."
"Ha ha, Thanh Long Tông chủ quá mức khách khí rồi. Thân là một trong mười đại thế lực Nam Việt Quốc ta, thế hệ trẻ quý tông thật sự rất đáng chú ý đấy."
Việt Vương chỉ về một thiếu niên rồi nói:
"Ví như người này, thể chất Lôi hệ, hơn nữa còn tìm hiểu ra Thế, trong Hoàng tộc ta có lẽ cũng xếp vào thập cường rồi."
Việt Vương lại chỉ về một người khác, nói:
"Thiếu niên kia chắc là Nguyễn Đức Hải, thiên tài nổi danh gần đây của Thanh Long Giang tông, một mình đánh bại thiên tài của chín Tôn cấp thế lực ở Phủ Nghệ?"
"Mà con gái Tông chủ nghe đồn là Quang Minh thể chất hiếm thấy? Nghe đồn Thiên Thánh Giáo Giáo chủ đã từng tìm đến đây mong thu được con bé làm đệ tử?"
Thanh Long tông chủ gật đầu, đáp:
"Thật có chuyện như vậy. Hà My được Bệ hạ biết tới, thật vinh hạnh biết bao. Tuy nhiên Thanh Long lão tổ rất ưa thích con bé, bởi vậy Thiên Thánh Giáo chủ đành phải trở về."
Hai người cùng cười lên, tuy nhiên mỗi người đều có một tâm tư riêng. Việt Vương hơn mười lăm năm không quản chuyện đất nước, bởi vậy lần này muốn một lần nữa lập uy, để cho Nam Việt quốc vững bền. Còn Thanh Long tông chủ cũng biết rõ điều đó, bởi vậy tương kế tựu kế, bày ra mặt cường đại nhất của Thanh Long Giang tông ra cho Việt Vương xem. Đầu tiên là bảy vị Nguyên Lão, bảy tồn tại Tôn giả, đó là thực lực đỉnh cao của Thanh Long Giang tông. Sau đó tất cả các đệ tử thiên tài đều xuất hiện, hơn nữa còn bộc lộ ra thực lực của mình cốt là cho thấy Thanh Long Giang tông tre già măng mọc, tầng tầng lớp lớp sinh ra mãi không dứt, không sợ đoạn tuyệt truyền thừa.
Hơn nữa ông ta còn đưa ra Thanh Long lão tổ, đây mới là thứ thật sự chấn nhiếp Việt Vương. Dù sao Thanh Long lão tổ là Linh Vương cảnh lâu năm, thành danh đến nay đã được mấy trăm năm, còn Việt Vương mới tu thành Linh Vương cảnh giới ở bốn năm mươi năm trước mà thôi.
"Vậy sao. Thanh Long lão tổ thần long thấy đầu không thấy đuôi, ta cũng không gặp ngài ấy khá lâu rồi." Việt Vương đáp.
"Lão tổ giờ đã đúc Kim thân, nhận lấy đệ tử Thanh Long Giang tông cúng tế, bản thân Linh hồn lại du đãng Lục trọng hư không, dù là ta cũng phải mất cả mấy năm mới được gặp ngài một lần."
"Đã đúc Kim thân, lại còn Linh hồn tiến vào Lục trọng hư không?" Khóe mắt Việt Vương nhảy lên liên hồi, thở ra một hơi.
"Quý tông Thanh Long lão tổ...chúc mừng." Việt Vương nở một nụ cười, trong lòng thì càng trầm trọng. Những kẻ khác không biết đúc Kim thân, Linh hồn tiến vào Lục trọng hư không có ý nghĩa gì, nhưng hắn ta thân là Linh Vương cảnh, tất nhiên biết về điều này. Bởi hắn cũng chỉ mới đạt đến cảnh giới đúc Kim thân, còn muốn Linh hồn tiến vào Lục trọng hư không thì còn rất rất xa!
Hết chương 231
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...