- Nam Thiên Lang thu lấy ba bình đan dược từ Nam Thiên Hổ và nói : "ta cảm ơn phụ thân ạ"."Hắn tự nhủ trong lòng có một vị phụ thân rất ư là ngầu, tùy tiện cũng có thể lấy ra được ba bình đan dược tam phẩm.
Được biết, phẩm chất đan dược từ tam phẩm trở lên đều là đan dược đắt tiền, mấy vạn kim thạch sơ cấp một viên."- Sau khi nghe Nam Thiên Lang cảm ơn mình, Nam Thiên Hổ vui vẻ nói:" ngươi không cần khách khí với ta như vậy đâu, mọi thứ của ta sao này sẽ là của ngươi mà.
Ngươi chỉ việc nghỉ ngơi cho tốt để hồi phục nhanh hơn, đừng nghĩ ngợi nhiều nữa.
Giờ cũng đã trễ rồi ta với Bình Nhi cũng về nghỉ ngơi đây, mấy tháng qua ta vì lo lắng cho ngươi không ngày nào ngủ được ngon giấc.
Ngươi đã tỉnh lại ta cảm thấy im tâm hơn và có thể ngủ ngon rồi."- Giọng nói ngọt ngào và dịu dàng của Lý Bình Nhi lúc này nàng nói với Nam Thiên Lang :"con tỉnh lại làm ta vui lắm, con nghỉ ngơi đi, cần gì, thì con cứ việc kêu Phi Yến gọi ta tiếng.
Phi yến, ngươi ở lại chăm sóc, thiếu chủ cho tốt nhé ."- Phi yến nói :dạ! Đại phu nhân, nô tì hiểu rõ rồi ạ !"- Nam Thiên Lang đáp lời: "phụ thân, mẫu thân hai người về nghỉ ngơi cho tốt đi, có đan dược của phụ thân đưa cho, ta sẽ nhanh chóng hồi phục lại như trước thôi."Một lát sau căn phòng trở nên yên ắng, mọi người đều đã đi hết, trong phòng hiện giờ chỉ còn lại Phi Yến Và Nam Thiên Lang đang đứng nhìn nhau.- Hắn nhìn vào vẻ mặt ngây thơ của Phi Yến chầm chầm và nói :"Phi Yến, nàng cũng đi về phòng để nghỉ ngơi đi, nàng đã chăm sóc cho ta những ngày qua đã vất vả với nàng nhiều rồi, nàng cũng về phòng của mình để nghỉ ngơi xíu đi, với lại ta giờ có thể tự sinh hoạt được rồi.Và hiện giờ, ta cần muốn ở một mình làm một số việc riêng của ta.
Không có lệnh ta gọi thì nàng cũng đừng có làm phiền ta." Phi Yến thấy Nam Thiên Lang nhìn mình chằm chằm như thế, làm cho khuôn mặt Phi Yến trở nên hồng hào hơn.
Trong lòng Phi Yến hiện giờ cảm thấy quý trọng đối với Nam Thiên Lang vì đã lo lắng cho nàng, dù nàng chỉ có thân phận là người hầu cận của Nam Thiên Lang.-Phi Yến nói :" dạ nô tì cảm ơn thiếu chủ nhiều ạ.
Được chăm sóc cho người đó là niềm vinh dự đối với ta.Sau khi nói xong Phi Yến xin phép cáo lui đối với Nam Thiên Lang.
Sau đó nàng quay lưng bước đi nhẹ nhàng, ra khỏi phòng của Nam Thiên Lang, đi về hướng của phòng nàng.- Nhìn theo bóng lưng của Phi Yến Nam Thiên Lang nói: " người gì vừa thanh tú, vừa ngoan ngoãn, lại còn chu đáo và rất ư là dễ thương.
Nếu ở tinh cầu, thì rất khó kiếm được người có vẻ đẹp như nàng.
Tính tình nàng lại ôn nhu, dễ bảo, biết lắng nghe, biết quan tâm đến người khác.
Lúc còn ở tinh cầu ta mà gặp được người giống nàng, thì ta chắc chắn sẽ lấy ngay về làm vợ ngay ."Nhưng ở thế giới này ,nàng ta có thân phận chỉ là người hầu cận của ta.
Nếu ngày nào đó, ta muốn tìm một cô vợ, thì sẽ kiếm người giống như nàng.- Hắn nở nụ cười tà mị, nói tiếp :" thế giới này con gái thật đẹp, ta phải lấy vài cô về làm vợ mới được.Hắn biết nơi đây, nam nhân tam thê bảy thiếp là chuyện bình thường.
Thậm chí nhiều mỹ nhân, còn được đem đi đấu giá, cho các võ giả làm lô đỉnh song tu nữa. Ngoài ra ở nơi đây còn có thể mua, bán nô lệ ở các khu chợ lớn trong Đại Lục.
Những người có xuất thân không tốt, những người đang bị gán nợ.
Và những tù binh của các cuộc chiến, tranh giành địa bàn.
Bọn họ sẽ bị bán cho các thương nhân sau đó trở thành nô lệ. Những nô lệ, sau khi được người khác mua về.
Bọn họ sẽ gọi người mua mình là chủ nhân, và phục tùng toàn bộ mệnh lệnh mà chủ nhân đã đưa ra, không được phép làm trái với mệnh lệnh đó.
Vì trong lúc bán thân họ đã ký khế ước làm nô lệ.Chủ nhân là người nắm trong tay bản khế ước nô lệ.
Nếu những nô lệ này không được chủ nhân của mình giải trừ khế ước, thì bọn họ sẽ không được tự do cho đến khi chết thì thôi."Hắn may mắn là khi xuyên không đến nơi đây, được làm thiếu chủ của chi nhánh thứ mười sáu của gia tộc Nam Thiên.
Không phải bị bắt làm nô lệ cho người khác, sống cuộc đời của kẻ trôi sông lạc chợ, sống một cuộc sống bần hèn.Vì từ nhỏ tới lớn, hắn luôn có cuộc sống sung sướng, chưa từng trải qua cuộc sống của kẻ nghèo khổ, và đến nơi đây cũng vậy.Trong căn phòng hiện giờ chỉ có Nam Thiên Lang, đang nằm trên giường trông rất thảnh thơ .- Bỗng nhớ đến những chuyện xảy ra với hắn, thoáng chốc suy nghĩ:" lúc ở tinh cầu, mình từng đọc nhiều tiểu thuyết tiên hiệp, của tác giả Tiểu Tiên Gia.
Có nhắc đến là khi xuyên không vào thế giới nào đó, thì phải có hệ thống, hay vật phẩm gì đó, để chỉ dẫn tu luyện, chứ mà như này thì biết bắt đầu từ đâu bây giờ.
"Hết chương 8: !.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...