Bởi vì bị thương, Lưu Giai bắt đầu ngoan ngoãn ở tại tướng quân phủ. Cái gì gọi là ngoan ngoãn, chính là không hề trộm đi, bởi vì bị thương, hành động không tiện, muốn không ngoan cũng không được. Vừa vặn gặp lúc Lâm Phong ra ngoài làm việc, Lưu Giai cũng liền an tâm ở lại nơi đây.
Hôm nay đã là ngày thứ hai Lưu Giai ở trong tướng quân phủ, buổi chiều nhàm chán, Lưu Giai đang phơi nắng. Bởi vì không có việc gì làm. Ngồi ở không, hắn bắt đầu miên man suy nghĩ.
Hắn không rõ tại sao mình lại đến được nơi này, có lẽ là do một sự ngẫu nhiên nào đó, thật giống như những con thuyền hoặc phi cơ rủi ro biến mất ở Tam giác Bermuda (Tam giác Quỷ), chúng nó biến mất một cách bí ẩn. Mà sau khi biến mất, chúng nó sẽ xuất hiện ở nơi nào, cũng chỉ có đương sự mới biết. Đến nỗi vào thời điểm nào sẽ trở về, hay có thể trở về hay không, có lẽ chỉ có trời mới biết. Tuy rằng muốn sớm một chút trở về, nhưng loại chuyện này lại không thể cưỡng cầu, giống như khi đi vào nơi này không phải do chính mình mong muốn, biết đâu lúc mình chưa chuẩn bị tâm lý lại được trở về cũng nên.
Kỳ thật Lưu Giai cũng có nghĩ tới vào thời điểm có sét đánh sẽ chuồn êm đi ra ngoài, chạy đến vách núi đen cố ý bị sét đánh trúng, nói không chừng là có thể trở về. Nhưng mà, xác suất hình như quá nhỏ.
Trong tính toán của Lưu Giai, bị sét đánh trúng sẽ có một trong 4 kết cục sau:
Thứ nhất, trở lại thế giới ban đầu, đây cũng chính là kết quả hắn mong muốn, nếu thật sự thành công, thì có bị sét đánh vài lần cũng không hề hấn gì, nhưng điều kiện tiên quyết là nhất định phải về nhà được.
Thứ hai, sau khi bị đánh trúng lại xuất hiện một thời không khác, điều này cũng có thể xảy ra, bởi vì lúc trước mình bị đưa đến nơi đây, là nhờ ông thiên lôi ban tặng. Nếu thật như vậy, không chừng sẽ tới một nơi nào khác, kết quả có lẽ so với hiện tại càng thêm tệ hại. Nếu tiếp theo bị đưa tới là kỷ Tam Điệp, thế chẳng phải mình trở thành bữa tối cho khủng long rồi ư?
Thứ ba, chính là bị sét đánh chết. Tin tức như vậy thường xuyên có trên báo chí. Chuyện bị sét đánh chết cũng thật sự xảy ra nhiều lắm, cho dù không lập tức chết ngay, chống đỡ được vài ngày, cuối cùng vẫn khó thoát khỏi vận rủi. Chỉ nghĩ đến việc sống thoi thóp là đã làm người ta không rét mà run.
Thứ bốn, kỳ thật cái này cũng giông giống cái thứ ba thôi, nhưng hơi khác chút xíu. Đó là bị sét đánh thành nửa chết nửa sống, hoặc đứt tay đứt chân, hoặc là bán thân bất toại, hoặc hai mắt mù, hoặc bị bỏng toàn thân, chính là bị biến thành người không giống người, quỷ không giống quỷ. Như vậy cho dù trở về được, cũng là vô dụng.
Mỗi một loại có xác suất là 25%, so với mua xổ số càng dễ dàng trúng giải nhất, nhưng mà nói đến hậu quả, thật đúng là làm người ta sợ hãi. Không trúng giải nhất, nhiều nhất là lãng phí một ít tiền, nhưng nếu bị sét đánh trúng cũng chẳng phải là chuyện đùa.
Càng nghĩ lại càng sợ hãi, cuối cùng biến thành chính mình chỉ là tưởng tượng sét đánh liền sợ hãi, càng đừng nói là đi đưa đầu hứng sét.
Suy tính cẩn thận, Lưu Giai cho rằng, lúc nên đến sẽ đến, lúc nên trở về là sẽ trở về. Nếu đem chính mình biến thành tàn phế trở về, lão mẹ sẽ rất thương tâm. Đến nỗi chuyện của hắn, ví dụ như: Sau khi đi vào nơi này tóc vì sao lại biến dài, quần áo vì sao lại thay đổi…, càng không phải trong phạm vi mà năng lực của mình có thể giải quyết. Thật sự muốn hỏi, chỉ sợ ngay cả hỏi Quỷ Stan, hắn cũng trả lời không được. Cho nên rất nhanh, Lưu Giai liền buông tha cho vấn đề này. Mà con đường sau này phải đi như thế nào, cũng không phải có thể dễ dàng giải quyết ngay. Kỳ thật cứ duy trì tình trạng như bây giờ cũng không có cái gì không tốt, ít nhất cuộc sống hiện tại còn không có cái gì không hài lòng. Vẫn là không cần tự đi tìm phiền não, tục ngữ nói “thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng”. Hơn nữa hiện tại chính mình còn đang bị thương, chờ đến khi lành lặn rồi tính sau vậy. Việc cấp bách là phải thích ứng cuộc sống nơi này, lại còn phải đem giới tính thật của mình nói cho Lâm Phong biết. Mà hiện tại chuyện trọng yếu nhất, đương nhiên là dưỡng thương.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...