Tô Khinh Ca đắp chăn đàng hoàng cho Ôn Du, chỉnh điều hòa trong phòng đến nhiệt độ thích hợp, sau đó tắt đèn đi ra khỏi phòng ngủ.
Nàng đóng cửa phòng ngủ đi xuống lầu nhìn cháo trong nồi cơm điện, thở dài bấm nút giữ ấm.
Cứ để Ôn Du ngủ một giấc, sau khi tỉnh dậy lại ăn cũng không muộn.
Tô Khinh Ca không có quay lại phòng ngủ, nàng mở cửa phòng làm việc bật đèn ngồi vào bàn đọc sách, từ trong ngăn kéo lấy ra một cuốn album ảnh.
Các góc của cuốn album có chút ố vàng, có vẻ như nó đã khá cũ, Tô Khinh Ca mở album ra nhìn những bức ảnh bên trong, trên môi không khỏi nở một nụ cười nhàn nhạt.
Những bức ảnh này đều có liên quan đến Ôn Du, chỉ có mỗi Ôn Du, cũng có hai người các nàng, một số được chụp lén, một số được chụp quang minh chính đại.
Quyển album thật dày này ghi lại bảy năm nàng cùng Ôn Du học tại trường trung học và đại học.
Đầu ngón tay lướt qua khuôn mặt của Ôn Du trong bức ảnh, các đường nét trên khuôn mặt của Tô Khinh Ca bất giác mềm đi rất nhiều.
Kể từ khi nàng 15 tuổi đến bây giờ, 12 năm thời gian, Ôn Du đã chiếm hết toàn bộ sinh mệnh của nàng.
Liều mạng đóng phim, liều mạng muốn đứng ở chỗ cao, chính là vì Ôn Du rời đi 5 năm, để cho nàng có thể nhìn thấy mình ở mọi lúc mọi nơi.
Nàng tin rằng trước TV nhất định có một cô gái tên là Ôn Du đang nghiêm túc ôn nhu nhìn nàng.
Ôn Du ngủ rất ổn định, sau khi uống thuốc, dạ dày dần dần thoải mái, không có cảm giác khó chịu, cuối cùng cũng bị đói làm cho tỉnh.
Ánh nắng ban mai xuyên qua rèm cửa chậm rãi tiến vào.
Ôn Du ngồi dậy, ánh mắt đầu tiên là hoàn cảnh xa lạ khiến cho nàng sửng sốt, theo sau là nhìn lướt qua chiếc váy nàng vẫn đang mặc, trong lòng nhẹ nhõm thở ra.
Đã lâu nàng không có phóng túng bản thân như vậy, tính tự chủ của nàng chưa bao giờ cho phép xảy ra chuyện như ngày hôm qua, nhưng sau khi nhìn thấy Thẩm Niệm, Ôn Du đã chọn cách làm tê mỏi bản thân bằng rượu.
May mắn thay, ngày hôm qua Tô Khinh Ca đã ở bên người nàng.
Đúng, Tô Khinh Ca!
Đầu óc nguyên bản còn mơ hồ của Ôn Du trong nháy mắt tỉnh lại, dường như đêm hôm qua nàng đã đến nhà của Tô Khinh Ca.
Ôn Du nhìn phong cách trang trí hiện đại đơn giản trước mặt, sau đó nghĩ đến khuôn mặt lạnh đạm của Tô Khinh Ca, không khỏi cong khoé môi lên.
Đúng là có phong cách của Tô Khinh Ca.
Nàng đứng dậy đi đôi dép lê đã được Tô Khinh Ca chuẩn bị sẵn bên giường, mở cửa bước ra khỏi phòng ngủ.
Khu biệt thự lúc sáng sớm còn rất yên tĩnh, dưới lầu truyền đến thanh âm trò chuyện được cố ý hạ thấp.
Ôn Du lặng lẽ bước xuống lầu, liền nhìn thấy Tô Khinh Ca trong bộ quần áo giản dị đứng trước ban công nghe điện thoại.
Áo sơ mi trắng mỏng phối hợp với quần đen ống rộng, thời thượng mà ưu nhã, thanh lãnh tuyệt thế, giống như một đoá hoa cao lãnh nở rộ giữa mùa đông
Nhìn thấy Ôn Du xuống lầu, Tô Khinh Ca liền hướng nàng gật đầu, sau đó lại hướng nói chuyện điện thoại.
"Lâm tỷ, cô ấy dậy rồi, chuyện này em sẽ tìm cách giải quyết, không cần lo lắng." Dứt lời liền cúp điện thoại, đi đến chỗ Ôn Du.
"Tỉnh? Bụng còn khó chịu không? Đầu còn đau không?" Tô Khinh Ca nhìn đánh giá Ôn Du một chút rồi nói.
"Mình không sao." Ôn Du lắc đầu, sau đó liếc nhìn Tô Khinh Ca, mặc dù đã tỉ mỉ trang điểm nhưng trong ánh mắt của nàng vẫn không giấu được vẻ tiều tuỵ vì nghỉ ngơi không tốt.
Trong mắt Ôn Du hiện lên vài phần đau lòng, nếu không phải tối hôm qua nàng tuỳ hứng thì Tô Khinh Ca làm sao có thể tiều tuỵ như vậy.
"Thật xin lỗi, ngày hôm qua mình thất thố, hại cậu nghỉ ngơi không tốt." Ôn Du mở miệng xin lỗi.
Tô Khinh Ca sửng sốt một chút, sau đó nở nụ cười: "Cậu đang nói cái gì vậy, có cần cùng mình xa lạ như vậy không?"
Ôn Du lại muốn giải thích, nhưng Tô Khinh Ca đã lôi kéo nàng lên lầu hai trở về phòng ngủ, nở nụ cười nói: "Được rồi, ngày hôm qua cậu uống nhiều như vậy ngủ thiếp đi không tắm.
Trước tiên đi tắm rửa thay quần áo rồi xuống lầu ăn cơm.
Mình có nấu cháo cho cậu bồi dưỡng dạ dày."
Ôn Du chỉ có thể cười nói: "Được rồi, vất vả cho cậu."
Tô Khinh Ca khẽ cười một tiếng, sau đó đi đến phòng để quần áo lấy ra một bộ đồ mới đưa cho Ôn Du cười nói: "Dáng người của cậu và mình cũng không khác nhau mấy, bộ này mình mới mua không lâu, mình chưa có mặc qua, cậu thử xem sao.
"
Ôn Du tiếp nhận nhìn qua một lượt, đây là một chiếc áo sơ mi chiffon trắng phối hợp với chiếc váy màu vàng nhạt.
Nàng không nhịn được nhếch môi lên cười:" Xem ra mình ở đây cọ ăn, cọ uống, cọ ngủ, cọ mặc."
Tô Khinh Ca cười tủm tỉm nói: "Cậu đi tắm trước đi, mình đi xuống dưới chiên thêm hai quả trứng gà."
"Được." Ôn Du gật đầu theo tiếng.
Tô Khinh Ca xoay người rời đi, sau đó dường như nghĩ tới điều gì đó, liền quay đầu nhìn Ôn Du nói: "A Du.....trong khoảng thời gian này đừng lướt Weibo."
"Hửm? Tại sao?" Ôn Du không khỏi nhíu mày nhìn về phía Tô Khinh Ca: "Chuyện tối hôm qua có ảnh hưởng xấu đến cậu phải không?"
Tô Khinh Ca lắc đầu liền tiến lên ôm đầu vai Ôn Du, nhẹ nhàng nói: "Không cần lo lắng mình sẽ xử lý tốt, cứ giao cho mình, được chứ?"
Đối mặt với cặp mắt kiên định của Tô Khinh Ca, tâm Ôn Du liền mềm dịu xuống, theo sau nói:" Được, nhưng một khi cậu không thể xử lý hết, trực tiếp nói cho mình, mình sẽ đến.
"
Tô Khinh Ca mỉm cười: "Được, cậu mau đi tắm rửa đi."
"Ừm." Ôn Du gật đầu.
Lúc này Tô Khinh Ca mới rời khỏi phòng.
Nhìn theo Tô Khinh Ca rời đi, Ôn Du cầm lấy điện thoại di động vẫn luôn đặt ở đầu giường.
Không biết điện thoại đã biến thành im lặng từ lúc nào, Từ Mẫn vẫn luôn liên tục gọi ba cuộc, phát hiện Ôn Du không thể tiếp, nên đã gửi mười mấy tin nhắn WeChat.
Từ Mẫn: Ôn tổng, đã tỉnh sao?
Từ Mẫn: Ôn tổng, em cùng Tô ảnh hậu rốt cuộc là quan hệ gì?
Từ Mẫn: Ôn tổng, chúng ta có cần làm rõ tin tức trên Weibo không?
Từ Mẫn: Ôn tổng......
......!
Từ Mẫn: Ôn tổng, khi nào tỉnh dậy liền liên hệ tôi!
Sau khi xem hết tất cả tin nhắn, Ôn Du có chút đau đầu, nhưng trước tiên vẫn là gọi điện thoại cho Từ Mẫn.
Ngay sau khi vừa gọi, liền được kết nối ngay lập tức.
Thanh âm của Từ Mẫn không nhẹ không nặng, không rõ hỉ nộ: "Ôn tổng, tối hôm qua em ngủ ngon không?"
Ôn Du có chút chột dạ, ho nhẹ một tiếng nói: "Cũng ổn, mọi chuyện đại khái em đã biết, trước hết mọi người đừng đáp lại, em sẽ lên Weibo xem thử.
"
Từ Mẫn nghe thấy Ôn Du đã có tính toán, nên cũng không hỏi nữa: "Được, em xem đi, đúng rồi, em và Tô ảnh hậu thật sự là bạn học?"
"Hả?" Ôn Du ngẩn người, sau đó liền mỉm cười nói: "Là Khinh Ca nói với chị? Em và cô ấy đúng là bạn học cũ, Khinh Ca là người quen của em, mọi người ở bộ phận quan hệ công chúng đừng làm cô ấy khó xử."
Từ Mẫn bất đắc dĩ nói: "Bà chủ đều đã lên tiếng, chúng tôi còn có thể nói gì nữa? Được rồi, nhanh đi ăn cơm đi.
"
"Ừm.
"Ôn Du cúp điện thoại sau đó bấm vào Weibo, nhìn hot search đầu đề Weibo cùng bình luận.
Nụ cười trên mặt Ôn Du dần dần phai nhạt xuống, cuối cùng đôi môi mỏng hơi mím lại, lông mày khẽ nhăn lại.
Nếu ai quen thuộc với Ôn Du, nhìn thấy dáng vẻ lúc này của Ôn Du, sẽ biết đây là bộ dáng đặc biệt tức giận của nàng.
【 Kính bạo! Đương hồng ảnh hậu gặp gỡ cô gái bí ẩn ngay trong đêm, đêm khuya ôm ấp người tình kim chủ! 】
Entertainment Weekly V: Tối hôm qua, ảnh hậu Tô Khinh Ca tham gia tiệc tối dành cho các nhân vật nổi tiếng, sau bữa tiệc mang theo một cô gái bí ẩn về nhà qua đêm, cử chỉ thân mật khiến cho người ta không khỏi nghi hoặc.
Được biết, cô gái bí ẩn là một thiên kim hàng đầu trong giới kinh doanh, đương hồng ảnh hậu cũng bị bao dưỡng sao?
Tiếp theo là một vài bức ảnh, tất cả đều được chụp lén, góc chụp đặc biệt xảo quyệt.
Ôn Du không có tỏ vẻ gì mà tiếp tục xem xuống phía dưới, trong phần bình luận tràn đầy tiếng mắng.
Bất chấp tất cả: Phi, cái gì mà đương hồng ảnh hậu, không phải là ôm đùi của kim chủ sao? Buồn nôn!
Bắc Trà Tô Điểm: Lầu trên có vấn đề gì phải không? Tô Khinh Ca đi đến được bước này, trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ ràng, người ta phải trả giá bằng sự nỗ lực, bất ai cũng có thể nhìn thấy, tự nhiên từ đâu nhảy ra một chúa hề.
Tô Điểm có chút ngọt: Lầu trên cùng, Khinh Ca của chúng tôi là dạng người gì cần đến bạn phán xét sao? Cô gái kia chắc chắn là bạn của Khinh Ca, blogger này cũng thật là lợi hại, cái gì cũng có thể bịa đặt ra nói bừa, tại hạ bái phục.
Nông dân nước khoáng: Haiz, không hổ là fan não tàn, bạn xem hành động của hai người kia thân mật như vậy, không phải tình nhân đồng tính thì là cái gì? Cái gì mà thủ thân như ngọc, tất cả đều là giả, một đôi giày rách cũng không biết bị mang qua biết bao nhiêu lần! Nghe nói hợp đồng của cô ta với Tinh Vũ sắp hết hạn, tám phần là bắt đầu tìm kiếm ngôi nhà khác!
Tôi yêu Tiểu Tô: Ha ha, miệng lầu trên thật là thối, đồng tính chỉ có thể là tình nhân? Ai cho bạn can đảm để nói lời này? Lương Tĩnh Như sao? Hai năm trước ở quốc gia này đã công nhận hôn nhân đồng tính.
Bạn tưởng rằng bản thân vẫn còn sống trong mơ sao.
Cô gái đó trông rất đẹp, không biết là quan hệ với Tô Tô, nếu là bạn gái nhất định phải thông báo cho chúng tôi biết nha! Tô Điểm chúng tôi vẫn luôn ủng hộ bạn vô điều kiện! @Tô Khinh Ca V.
......
Sau khi đọc bình luận, Ôn Du có chút dở khóc dở cười, phải nói rằng Tô Khinh Ca có một nhóm fans thật đáng yêu, các nàng sẽ luôn ủng hộ Tiểu Tô của các nàng vô điều kiện.
Ôn Du đóng Weibo, gửi hai tin nhắn cho Từ Mẫn trên WeChat, sau đó để điện thoại sang một bên, cầm quần áo đi vào phòng tắm.
Tô Khinh Ca muốn nàng không cần lo, vậy coi như nàng không nhìn thấy, nhưng thái độ của một số người cần phải được chỉnh đốn một chút..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...