Một lát sau lại dùng giọng điệu như ông cụ non chỉ giáo cho Tống Nhan: “Mẹ cố lên a, hãy luôn tin rằng bản thân mình có thể làm được!”
Tống Nhan nhìn con của mình, trong lòng chợt cảm thấy ấm áp, mọi ủy khuất đều được xóa sạch. Cô đưa tay lấy quyển sách trên đầu giường: “Mẹ đọc truyện cổ tích cho con nghe, đọc xong mình đi ngủ nhé, được không?”
Tiểu Hi ngoan ngoãn gật đầu, truyện kể được một nửa, Tống Hi đã ngủ ngon lành, cô sửa lại mền gối cho Tống Hi, cũng không định rời đi, liền ngủ ở trên ghế sôpha
Tống Nhan không ngờ rằng, hiệp ước làm ăn với Phong Đằng lại tới nhanh như vậy. Sáng hôm sau, cô cùng với Tiểu Hi làm một loạt các kiểm tra, Đỗ Vân Nam đã gọi tới, mời cô đến Phong Đằng ký kết hợp đồng hợp tác làm ăn. Sau khi nói xong cô dặn dò Tiểu Hi, cô nhanh chóng quay lại JIK, cùng trở lý Tiểu Tôn đến Phong Đằng.
Tập đoàn Phong Đằng, phòng họp.
Đỗ Vân Nam nhìn thấy cô, nở nụ cười đưa tay ra bắt tay với cô, cười nói: “Sau khi bàn luận kỹ lưỡng, công ty chúng tôi quyết định ký hợp đồng hợp tác với JIK.”
Tống Nhan bất ngờ lão hồ ly trước mặt sao bữa nay lại dễ chịu sảng khoái đến vậy, cô còn chưa kịp phản ứng, liền nhanh chóng đưa tay bắt tay với Đỗ Vân Nam: “Cám ơn Đỗ tổng, JIK nhất định không làm ông thất vọng.”
Sau khi ký tên, hoàn tất giấy tờ, trong phòng họp vang lên tiếng vỗ tay.
“Tối nay tôi mở tiệc ăn mừng, mời Đỗ tổng và các anh chị nhân viên đến dự, xem như là lời cảm ơn của công ty chúng tôi đến Phong Đằng, không biết ý Đỗ tổng thế nào?” Sau khi Tống Nhan đưa hợp đồng cho trợ lý, quay lại mỉm cười cung kính với Đỗ Vân Nam.
“Tống tổng đã mời, Đỗ mỗ tôi đây không có thời gian cũng phải cố gắng đến dự.”
“Vậy tốt quá, tôi không làm phiền Đỗ tổng nữa, tối nay gặp.”
“Được!” Nhìn bóng lưng Tống Nhan rời đi, khóe miệng Đỗ Vân Nam nhếch lên: “Tống Nhan này đúng là phúc tinh của tôi a, nếu không nhờ cô sao tôi có thể dễ dàng đạt được 5 năm liền hợp tác với Vân thị.”
Không thể không nói Tống Tây Hoa rất yêu chiều người vợ trước này, nếu không sao có thể bao dung đem chuyện làm ăn đưa cho công ty đối thủ, còn nửa đêm canh ba gọi điện thoại bàn điều kiện để Phong Đằng hợp tác với JIK.
- ----- Nhóm dịch: Boss – App: Inovel ------
Tống Nhan và Tiểu Tôn đi đến đại sảnh của Đỗ thị, ghé sát tai của Tống Nhan nói nhỏ: “Đỗ tổng đó mới hôm qua còn dò xét suy nghĩ, hôm nay sao có thể sảng khoái đồng ý nhanh như vậy, chắc tôi phải đi mua tờ vé số, biết đâu vận may tìm đến.”
Đột nhiên Tống Nhan dừng bước, quay lại nhìn Tiểu Tôn, dọa Tiểu Tôn giật bắn người, còn tưởng mình nói gì sai, Tống Nhan mỉm cười: “Nếu trúng nhớ chia cho tôi.”
Dọa đến Tiểu Tôn thất hồn bạt vía, anh bình tĩnh lại, cười hì hì nói: “Thà không chia chứ chia thì đương nhiên phải chia nhiều rồi.”
Tống Nhan nhìn người trợ lý đã theo mình mấy năm, cười nói: “Tốt, lúc đó đừng có ôm tiền bỏ trốn là được.”
Tống Nhan quay đầu, tiếp tục bước đi, trong đầu không ngừng xuất hiện những câu nói lúc trước của Tống Tây Hoa,, cô nghĩ thầm: “Đột nhiên Đỗ Vân Nam thay đổi nhanh như vậy, chắc chắc có liên quan đến anh ta.”
Vừa đi ra khỏi tòa nhà của Đỗ thị, nụ cười trên môi Tống Nhan chợt tắt, khuôn mặt cứng đờ, nhìn Tống Tây Hoa đang mặc âu phục màu đen, tay cầm bó bông hồng kiều diễm, dựa vào chiếc xe đời mới nhất, trong mắt người khác đây là cảnh tượng cực kỳ đẹp, nhưng trong mắt Tống Nhan chỉ thấy rất chướng mắt.
Sắc mặt của cô âm trầm, vội quay người đi về hướng khác, vừa đi được vài bước dã bị Tống Tây Hoa giữ lại.
Tống Nhan lập tức hung dữ nói: “Tống Tây Hoa, anh lại muốn làm gì? Buông ra!”
Tiểu Tôn thấy vậy định đi tới giúp Tống Nhan, bị Tống Tây Hoa hung dữ trừng một cái, dọa cả người Tiểu Tôn đều cứng đơ, bất giác đi lùi về sau mấy bước.
Có lẽ Tống Tây Hoa cũng thấy khó chịu vì sự khinh ghét của Tống Nhan, sắc mặt cũng không dễ coi chút nào, anh đưa tay ôm Tống Nhan vào ngực mình, giọng cảnh cáo: “Nếu em không muốn anh làm gì em trước mặt mọi người thì nên bình tĩnh đi theo anh!”
Vì bị Tống Tây Hoa ôm chặt nên khoảng cách giữa mặt cô với mặt Tống Tây Hoa rất gần nhau, cô trừng anh bằng ánh mắt hung dữ, nghiến răng nghiến lợi nói với anh: “Anh buông tôi ra, nếu không tôi báo cảnh sát, kiện anh quấy rối.”
Nghe nói vậy, sắc mặt Tống Tây Hoa dịu đi, trên miệng khẽ cười.
“Kiện anh quấy rối? Thật ngại quá, Tống phu nhân, không lẽ cảnh sát sẽ xử lý vụ án chồng ôm vợ hay sao?”
Nói xong, anh không hề kiêng kỵ mà cúi xuống hôn vào môi cô.
- ----- Nhóm dịch: Boss – App: Inovel -----
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...