Hoắc gia có tiền có thế, nhưng cũng không muốn tùy tiện tiêu xài, Tiêu Trì có thể nhận thua nhanh thế, đương nhiên là chuyện tốt.
Cho nên, Hoắc lão gia tử nói: “Nhóc con, ta vừa rồi có nói, lão gia tử ta cũng không phải người ỷ mạnh hiếp yếu, thích ăn hiếp con nít, nếu cậu đã biết sai, bỏ qua Tiêu gia các cậu, cũng không thành vấn đề, chỉ là, chuyện mà cậu cướp cháu dâu của ta thì?”
“Hoắc lão gia tử, con thừa nhận về cách giải quyết chuyện này con làm không đúng lắm, Tiêu Trì nói: “Nhưng hôn ước sớm đã được định, Vân gia không chịu gả con gái, cũng không chịu dựa theo lời hứa hẹn lúc trước mà làm, như vậy con dùng phương pháp của mình để tạo áp lực cho Vân gia, con không cho rằng điểm này con làm sai.”
“Con cũng không có ý định làm tổn thương đến Vân Khuynh, ngược lại, con rất thích Vân Khuynh, nếu như cô ấy chịu gả cho con, cả đời này cô ấy sẽ trở thành người vợ duy nhất của con, con cam đoan sẽ đối xử thật tốt với cô ấy, chúng con sẽ tôn trọng nhau.”
“Nhưng mà, sau khi con trở về cẩn thận suy nghĩ 1 hồi, sự yêu thích đơn thuần đích thật không phải là tình cảm, một mình quản lý Tiêu gia quá mệt mỏi, con quả thật có nghĩ tới việc lợi dụng cô ấy giúp con gánh vác, hơn nữa sau khi cô ấy và Hoắc tiên sinh lấy xong giấy hôn thú mới đến đưa ra yêu cầu này với cô ấy, không thích hợp lắm...... Nhưng nếu như muốn hủy bỏ hôn ước này, Vân gia làm sao cũng nên cho con một hướng giải quyết chứ?”
Trong một gia tộc lớn, vị hôn phu như anh, cũng là vị hôn phu thực sự, vị hôn thê bị Hoắc gia cướp đi, anh muốn một lời giải thích, cái này cũng không sai.
Vân Đình suy nghĩ, mở miệng: “Vân Khuynh gả cho con, hiển nhiên là chuyện không thể nào, Vân gia chúng tôi cũng không phải người nói không giữ lời, chỉ cần cậu đồng ý không gây phiền phức cho Vân Khuynh nữa, tôi có thể dựa theo hôn ước ban đầu, bồi thường toàn bộ Vân gia cho cậu.”
“Không sai! Hôn ước này là người đời trước sắp đặt, nếu đã được sắp đặt, Vân gia chúng tôi sẽ tôn trọng, không gả con gái sẽ bồi thường Vân gia cho Tiêu gia,” Vân Tư Âm cũng kiên định nói: “Đồng thời, chủ Tiêu gia có thể yên tâm, Vân gia có bao nhiêu tài sản, tôi và Đình ca nhất định sẽ nói thật cho cậu biết, sẽ không giở trò gì trong đó.”
“Ba, mẹ, chuyện này......” Vân Khuynh không ngờ tới, Vân Đình và Vân Tư Âm thật sự sẽ vì hạnh phúc của cô, không chút do dự đem toàn bộ Vân gia ra bồi thường, cô muốn khuyên họ suy nghĩ thử còn cách khác không, nhưng thấy nét mặt nghiêm túc của họ, ánh mắt kiên định, đành im lặng. ----------Nhóm dịch Boss – App iNovel----------
Cho đi, cũng không sao, cô có tay có chân có não, nuôi nổi ba mẹ và em trai em gái.
Tiêu Trì cũng không nghĩ tới Vân Đình thật sự có thể làm thế, kinh ngạc hỏi: “Bác trai, bác gái, hai bác phải rõ, toàn bộ Vân gia không chỉ có số tiền trong sổ của Vân gia mà còn bao gồm các loại bất động sản như công ty, bất động sản, bao gồm luôn chỗ ở của hai bác.”
“Biết.” Mây Đình và Vân Ti Âm nhìn nhau, gật đầu: “Tôi và Âm Âm mấy ngày nữa sẽ trở về kiểm kê, chỉ lấy vài món đồ cá nhân đi, mọi thứ của Vân gia, tôi cũng sẽ mau chóng giao đến tay cậu!”
“Ba, mẹ, tại sao phải giao cho anh ta? Anh ta không phải muốn cưới con gái lớn của Vân gia sao? Con mới là con gái lớn của Vân gia!
Ngoài cổng, truyền tới một giọng nữ ngọt ngào, lại khiến cho Vân Đình đột nhiên đứng dậy: “Điềm...... Điềm Nhi, sao con tới đây!”
Tất cả mọi người đều hướng mắt về cửa.
Người vừa mới đến chính là một người phụ nữ, mái tóc màu vàng kim, ăn mặc thời thượng, rất có khí chất.
Nếu như nói Vân Tình và ân Khuynh giống nhau 80%, vậy thì, người phụ nữ này và Vân Khuynh giống nhau đến 99%.
“Đây...... Đây là......” Vân Tư Âm mở to mắt, bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía Vân Khuynh, sau đó, lại nhanh chóng nhìn về phía Vân Đình: “Anh Đình, đây chuyện gì? Cô ta...... Cô ta là ai? Tại sao cô ta lại giống Vân Khuynh như đúc?”
Nhưng Hoắc Nhất Hàng liền biết người phụ nữ này là ai, cô ta chính là em gái song sinh của Vân Khuynh —— Vân Điềm.
Trước đó anh đã cảm thấy kỳ lạ, lúc sau Vân Tư Âm sinh ra một bào thai long phượng, trước đó bà sinh ra một đôi song sinh nữ, đứa bé mà bị lầm lẫn với Vân Khuynh đã chết rồi, vậy còn đứa còn lại đâu?
Chỉ là, chuyện Vân Khuynh nhận lại người thân còn chưa xác định được, anh cũng dám hỏi đến những chuyện khác.
Không nghĩ tới, Vân Điềm lại xuất hiện lúc này, đồng thời, xem ra, Vân Tư Âm cũng không biết?
“Ba, xin lỗi, nghe nói em gái tìm về rồi, con vui quá, liền trở về sớm hơn, cũng không có nói trước với ba mẹ một tiếng.” Vân Điềm tự nhiên hào phóng đi tới, nói một tiếng với Vân Đình trước, rồi quay qua nhìn Vân Tư Âm: “Mẹ, mẹ còn chưa nhớ ra sao? Con mới là con gái lớn của mẹ, con tên là Vân Điềm, lúc trước ở Vinh Thành con mà mẹ sinh ra là, 2 bé gái song sinh, mẹ nói con gái lớn tên Vân Khuynh, con gái nhỏ tên Vân Điềm, mẹ hi vọng ngày tháng của chị em chúng con sau này đều là trời nắng, thế nhưng bệnh viện bế con ra trước, tính thời gian được sinh ra, con chính là chị cả trong nhà!”
“Vân Điềm? Điềm Nhi?” Vân Tư Âm theo bản năng nhìn về Vân Thiên – Con trai út của mình: “Thiên nhi? Điềm Nhi? Đúng rồi, âm này mới đúng? Anh Đình!” Cô nắm lấy của Vân Đình: “Có phải anh có chuyện giấu diếm em không? Em...... Đau...... Đầu của em đau quá! Đau quá!”
“Âm Âm!” Vân Đình vội ôm lấy Vân Tư Âm, và móc nhanh 1 lọ thuốc nhỏ từ trong túi quần áo ra, đổ ra một viên, muốn đút cho Vân Tư Âm ăn.
Vân Tư Âm lại dùng tay hất viên thuốc ra: “Em không muốn uống thuốc này! Anh Đình, anh nói cho em biết, nó cũng là con gái của em phải không? Đoạn kí ức mà em bị mất không hoàn toàn giống như anh nói vậy, có phải không?”
- ---------Nhóm dịch Boss – App iNovel----------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...