Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang

Trở mình lặp đi lặp lại n lần, bạn cùng phòng “bốp” một tiếng mở đèn lên.

“Cố Du, vẫn vì chuyện hot boy Thẩm Đại tỏ tình với cậu không ngủ được sao? Vậy hay là, mấy chị em trò chuyện chung với cậu?” Bạn cùng phòng Phương Phương đề nghị.

“Cái này được đấy! Cố Du, nghe nói cậu từ chối hot boy của trường? Trời, lòng can đảm lớn biết bao, tớ vô cùng vô cùng tò mò, nếu như cậu đồng ý chấp nhận cuộc phỏng vấn của tớ với cậu, hôm nay cùng cậu trò chuyện thâu đêm cũng được!” Bạn cùng phòng Đào Tử nói.

Tiểu Mộng tiếp lời, “Đúng rồi, Cố Du, cậu không phải vẫn luôn yêu thầm hot bot Thẩm Đại sao? Tớ đi cùng cậu gặp ngẫu nhiên cậu ấy mấy lần, lúc đó trong mắt cậu nhìn thấy hot boy Thẩm Đại đều là tình yêu thương! Nói thật đi, cậu tại sao lại từ chối hot boy Thẩm Đại chứ?

Đáng tiếc tớ ra ngoài rồi, không nhìn thấy cảnh mà hot boy Thẩm Đại tỏ tình với cậu……Cố Du, cậu mau nói tớ nghe, rốt cuộc là ai cho can đảm cậu để cậu từ chối hot boy Thẩm Đại? Cậu bây giờ không ngủ được, có phải hối hận rồi?”

Cố Du lắc lắc đầu, dứt khoát ôm lấy gối ngồi dậy, “Các cậu nói không sai, tớ ngày xưa thích Thẩm Mặc Bạch đến thế, nhưng sau khi cậu ấy tỏ tình với tớ xong, tớ lại đột nhiên phát hiện kiểu thích ấy, không phải đến mức độ phải đến bên nhau, tớ từng vô số lần thấy nam thần xuất hiện trong mơ, thật ra cũng chỉ là mến mộ và ngưỡng mộ của tuổi thanh xuân.”

“Mến mộ và ngưỡng mộ?” Phương Phương có chút không tin, “Đây chính là lý do cậu từ chối Thẩm Mặc Bạch? Vậy……Giang thiếu thì sao?”


“Giang thiếu? Ai thế?” Tiểu Mộng hỏi.

“Vinh Thành chúng mình, còn có Giang thiếu nào nữa?” Phương Phương nói, “Chính là quý thiếu của Giang gia, Giang Mạc Thần!”

“Chị em ơi, không giấu các cậu, mấy ngày nay, Giang thiếu ngày nào cũng đến dưới lầu kí túc xá của chúng mình, tớ vẫn chưa nhận ra anh ấy, có lẽ là vì anh ấy luôn là đại nhân vật thần thám, làm sao có thể chạy đến dưới lầu kí túc xá nữ sinh theo đuổi nữ sinh chứ?

Tớ nhìn thấy Cố Du không mấy quan tâm anh ấy, còn muốn nhờ Cố Du giới thiệu cho tớ, tớ đi theo đuổi đấy, đúng là anh chàng siêu đẹp trai mà!

Nhưng lúc tớ biết được, anh ấy không ngờ là Giang Mạc Thần, tớ lại không dám có tâm tư này nữa, người thích Giang thiếu, không có một nghìn, cũng có tám trăm, tớ sợ bị mấy người phụ nữ đó ám chết……

Chỉ là, Cố Du, cậu và Giang thiếu là chuyện gì thế? Tớ nghe nói Giang thiếu đứng trước mặt hot boy Thẩm Đại nói cậu là vợ anh ấy?”

“Cái gì? Vợ! Wow wow! Cố Du, cậu lợi hại thật, Giang thiếu kia tuy rằng hoa danh ở bên ngoài, nhưng rất hiếm quý công tử biết giữ mình như thế, chưa từng nghe qua anh ấy có chuyện lá cải gì với ai, không ngờ lại nói cậu là vợ anh ấy? Thật hay giả vậy?”

“Thật đấy.” Cố Du quyết định thành thật, mối quan hệ giữa cô và bạn cùng phòng vẫn luôn tốt, cũng không phải là con người giấu giấu giếm giếm, lúc này, lại vừa đúng lúc cần mọi người giải đáp hoang mang của cô.

“Chỉ là, tớ bây giờ không phải là vợ anh ấy, chúng tớ vẫn chưa đăng kí kết hôn, nhưng, đã gặp qua phụ huynh hai bên rồi, bọn họ đều rất hài lòng hôn sự của tớ và anh ấy.”

“Vị hôn thê!” Đào Tử như là phát hiện ra tin tức quan trọng vậy, “Đầu bảng tin, tuyệt đối là đầu bảng tin! Cố Du, bản thiết kế tốt nghiệp của chúng ta vẫn chưa làm xong, hay là, tin tức kết hôn của cậu và Giang thiếu là bản thiết kế tốt nghiệp cho tớ đi!”

“Đúng rồi đúng rồi, tin tức Giang thiếu kết hôn, đối tượng còn là bạn cùng phòng của chúng ta, tớ gần như nhìn thấy cái ngày kí túc xá của chúng ta ánh sáng chói chang!” Tiểu Mộng cũng sáng mắt lên.


“Chỉ là vì bản thiết kế tốt nghiệp đấy.” Cố Du muốn khóc không xong, “Các cậu cũng biết sự kiện thuyền vượt biên, tớ lúc đó chẳng phải bị cứu rồi sao? Thật ra sự thật là như thế---Lúc đó, tớ ở trên thuyền gặp được chị Vân Khuynh, chính là chị Vân Khuynh vì vụ án ly hôn trước đó với ông chồng cặn bã cũ làm sôi sục cả lên, lại ở bên Hoắc tiên sinh, người thu hoạch được tình yêu đích thật đó.

Lúc đó, là tên phạm nhân Dương Liễu bắt cóc chị ấy, nhưng cũng vì chị ấy đang ở trên thuyền, tin tức sau khi lan truyền ra, Hoắc tiên sinh liền bất chấp tất cả cứu chị ấy, Giang thiếu vẫn luôn xem Hoắc tiên sinh là huynh trưởng, cho nên cùng nhau đến cảng C cứu người, sau đó, tớ cũng đã được cứu.”

“Trời ạ, thì ra sự kiện thuyền vượt biên lại có nhiều thông tin nội mật như thế!” Trong mắt Phương Phương toàn là hứng thú, “Cố Du, vậy Giang thiếu chẳng phải là ân nhân cứu mạng của cậu sao?”

“Đúng rồi! Giang thiếu cứu cậu từ trên thuyền vượt biên, vậy khẳng định gọi là ân nhân cứu mạng của cậu rồi.” Đào Tử nói, “Tớ nghe nói ân nhân cứu mạng cái gì đó, rất dễ dàng rung động tình cảm, Cố Du, cậu có phải như thế thích Giang thiếu rồi?”

“Chuyện này……” Cảm xúc trên mặt Cố Du có chút không tự nhiên, “Sự thật là, không hề đơn giản như thế, lúc đó, Giang Mạc Thần cứu tớ và những người trên thuyền, tớ lại tưởng rằng anh ấy là tên bắt cóc chưa bị tiêu diệt, liền lấy một cái chén, ném vào đầu anh ấy.”

“Hả? Cố Du, cậu ném vào đầu Giang thiếu đến chảy máu đầu?” Phương Phương trố to mắt, vẻ mặt “cậu quả là có can đảm thật.”

“Cũng không có……chảy máu đầu khoa trương như vậy.” Cố Du nói, “Lúc đó, anh ấy chỉ có chảy một ít máu, sau đó tớ biết tớ hiểu lầm anh ấy xong, tớ cũng đã xin lỗi anh ấy, còn xử lý vết thương cho anh ấy, nhưng ai biết được anh ấy thù dai như thế, quyết bám lấy tớ!”

“Các cậu biết anh ấy đáng ghét biết bao? Mỗi ngày như cái bóng vậy, mỗi phút mỗi giây đều tồn tại, mỗi lần đều nói chuyện chọc ghẹo tớ, tớ không đắc tội nổi, tớ lẩn tránh được chứ? Ai biết được, tớ trăm phương nghìn kế muốn lẩn tránh anh ấy, nhưng anh ấy lại không sĩ diện đuổi theo qua, tớ chính là không muốn khuất phục dưới dâm uy của anh ấy, nhưng anh ấy trong lúc nóng giận, lấy đi sự trong sạch của tớ!”


“Anh ấy chính là tên bạo quân bá đạo, vô liêm sĩ, ngang ngược, biến thái, lúc đó chính là ở bãi đỗ xe đó, bất cứ lúc nào cũng có người dừng ở bãi đỗ xe, anh ấy với tớ……

Tớ phản kháng, anh ấy liền lấy đối phó ba mẹ và Cố gia uy hiếp tớ, tớ hơi biểu hiện không đồng ý một chút, chiếc xe đang lái trên đường, chính là trên con đường lớn người này qua lại, anh ấy liền cho tài xế dừng xe, lại làm chuyện ấy……với tớ.

May là lúc đó trời mưa, hơn nữa, là đất nước quê người ai cũng không quen biết tớ, nếu không tớ muốn một đầu đập vào tường chết đi cho xong, rồi sau đó, anh lại……khụ khụ.”

Tại vì nói gấp quá, Cố Du ho mạnh vài tiếng.

Tiểu Mộng liền nhịn không được hối thúc, “Lại sao nữa? Cố Du, cậu mau nói cậu mau nói đi!”

Cố Du ngẩng cao đầu, lền nhìn thấy ba cặp mặt vô cùng kích động và vô cùng hưng phấn, hoàn hoàn toàn toàn là tư thế đang coi bộ phim hay!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui