Nam thần và mèo của anh ấy

Chương 88: Bầu bạn.
 
Đề tài trên bảng, vô cùng bắt mắt.
 
#Dang tính của nữ chính con mèo cuối cùng#

 
#Quan hệ của nữ chính con mèo cuối cùng cùng Lục Ly#
 
Vân vân mây mây một loạt các loại, gần như toàn dân đều đang suy đoán, nữ chính con mèo cuối cùng rốt cuộc có thân phận gì.
 
Từ bóng lưng, đến chiều cao, cùng với các nơi khác, tất cả đều được mọi người phân tích.
 
Nguyễn Nhuyễn ngước mắt nhìn mắt Lục Ly, vươn tay chỉ chỉ nói: "Cái này làm sao bây giờ?”
 
Lục Ly cúi đầu vừa thấy, cười khẽ: "Cho mọi người suy đoán đi."
 
Anh dừng một chút nói: “Đến lúc đó tuyên truyền, mọi người sẽ biết."
 
Nghe vậy, Nguyễn Nhuyễn cho anh một ánh mắt xem thường.
 

Vậy không phải vô nghĩa sao, lúc tuyên truyền khẳng định biết.
 
Nhưng mà lướt tin tức của mình, Nguyễn Nhuyễn vẫn cảm thấy rất thú vị, cầm di động xem say mê.
 
Lục Ly cúi đầu nhìn Nguyễn Nhuyễn một hồi, nhưng lại không quấy rầy hứng thú của cô, anh xem phòng làm việc của mình thanh minh, hướng gió bình luận phía dưới quả nhiên toàn bộ đã chuyển tới trên người nữ diễn viên, Lục Ly có chút đau đầu xoa xoa mi tâm, cũng không biết nên giải thích thế nào.
 
Tại đây nơi đầu sóng ngọn gió, anh không có khả năng đẩy Nguyễn Nhuyễn ra.
 
Nhưng cũng không muốn fans chờ đợi, chỉ có thể dùng một phương thức khác đi đối mặt.
 
Không bao lâu, Lục Ly liền đăng weibo.
 
Lục Ly: Làm một công dân tuân thủ luật pháp, là không thể nào làm chuyện phạm pháp, hy vọng những người ái mộ cũng giống vậy, đi ngủ sớm một chút , ngủ ngon. 【 hình ảnh 】.
 
Lúc Nguyễn Nhuyễn xem đến weibo Lục Ly, nghẹn nghẹn, nếu như cô vẫn là fans Lục Ly mà nói, nhất định sẽ an ủi thần tượng của mình.
 
Nhưng bây giờ, coi như đã biết  tất cả mọi chuyện, Nguyễn Nhuyễn biết Lục Ly đang tránh nặng tìm nhẹ, chuyện liên quan đến nữ diễn viên một câu cũng không nói.
 
Còn cố ý đăng ảnh mình khá an tĩnh lên, Nguyễn Nhuyễn nhìn, xì cười ra tiếng: "Lục Ly, anh xem bình luận dưới weibo anh kìa."
 
"Ừ."
 
Weibo vừa đăng lên không bao lâu, bình luận đã hơn mấy ngàn, gần mười ngàn rồi, fans Lục Ly đều chú ý tới chuyện này, cho nên khi anh đăng weibo lên, liền không khống chế được tích cực spam bình luận phía dưới.
 
【 Cho dù Lục Ly không có khả năng làm chuyện xấu, cũng không hiểu mấy người không có não đó rốt cuộc thu được bao nhiêu tiền, ngay cả lời nói cũng giống nhau như đúc, một chút cũng không có đạo đức nghề nghiệp. 】
 
【 Nam thần tốt nhất, vẫn luôn ủng hộ anh, nhưng em muốn biết chuyện nữ diễn viên là thế nào, thật sự tất cả đều là Cố đạo nhờ mới giúp sao? 】
 
【 Tôi cảm thấy đúng vậy, nữ diễn viên chắc bởi vì Cố đạo kính nhờ đấy, mọi người đều biết Lục Ly rất nhiệt tình, huống chi chuyện Cố đạo nhờ cậy, khẳng định không chút do dự đáp ứng, dù sao bất kể nói thế nào, nam thần coi như có bạn gái, thì cũng bình thường thôi, cũng 28 xuân xanh rồi, mọi người cũng có thể thương anh chút đi. 】
 
【 Trên lầu nói đúng, đồng ý nam thần tìm bạn gái, nhưng đừng tìm đồ đê tiện yêu diễm là được. 】
 
【 Em không quan tâm nữ diễn viên, em chỉ muốn biết, nam thần anh khi nào thì khoe mèo vậy, em đã rất lâu không thấy ảnh Nhuyễn Nhuyễ. 】
 
【 Ủng hộ nam thần, antifan tránh ra. 】
 
...
 
Xem một hồi, Lục Ly nhìn chằm chằm bình luận muốn khoe mèo kia thật lâu, mới cúi đầu cười.
 
“Nguyễn Nhuyễn.”

 
"Hả?" Nguyễn Nhuyễn ngước mắt nhìn anh: "Làm sao vậy?”
 
“Fans hỏi anh, khi nào tiếp tục khoe mèo." Lục Ly tới gần Nguyễn Nhuyễn, cười nhẹ nói: "Em chừng nào thì cho anh khoe em?"
 
Nguyễn Nhuyễn nghẹn nghẹn, ho khan: "Em đồng ý cho anh đêm nay khoe."
 
Lục Ly bật cười, đưa tay nhéo nhéo chóp mũi cô, "Đêm nay luyến tiếc."
 
Đêm nay làm sao bỏ được chứ, Lục Ly cúi đầu hôn hôn khóe môi cô, đè thấp giọng nói: "Nguyễn Nhuyễn."
 
"Ừ?" Nguyễn Nhuyễn cười nhìn anh, vươn tay ôm lấy cổ Lục Ly, trêu ghẹo nói: “Còn có chuyện gì?”
 
Lục Ly cười khẽ, ôm cô nói: "Ừ, anh muốn nói, cho anh hôn một chút."
 
Nguyễn Nhuyễn cười, tiến lên hôn anh: "Ừm, cho anh hôn."
 
Đèn trong phòng sáng trưng, hai người nhu tình mật ngữ hôn hôn ôm ôm.
 
Hồi lâu sau, Nguyễn Nhuyễn giảo hoạt cười, nhìn về phía Lục Ly: "Hôn đủ rồi sao?"
 
Lục Ly cúi đầu, nhẹ mổ khóe môi cô nói: "Chưa."
 
"Vậy... Tiếp tục?”
 
"Được."
 
...
 
Chờ tới lúc Nguyễn Nhuyễn được buông ra, đã không biết qua đã bao lâu.
 
Chắc bởi vì mới đêm trước, Lục Ly cũng không dám làm bậy, ôm người vào phòng tắm, để cho Nguyễn Nhuyễn tắm rửa trước liền đi ra ngoài.
 
Nguyễn Nhuyễn sau khi tắm, không chút do dự nằm ở trên giường, gần như một giây liền chìm vào giấc ngủ.
 
Lục Ly lúc đi ra, liền thấy Nguyễn Nhuyễn đã ngủ, khẽ cười một tiếng, Lục Ly cầm lấy di động một bên, gọi điện cho Trần Bân.
 
Sau khi cúp, Lục Ly mới lên giường, ôm người ngủ.
 
Một đêm ngủ ngon.
 
*
 
Sáng sớm hôm sau, nhiệt độ trên weibo dần dần hạ xuống, nhưng đối với thân phận của nữ diễn viên thần bí, vẫn có đông đảo người tò mò.
 
Đương nhiên, cho dù tò mò cũng không có người đi ra giải thích, không bao lâu thì nhiệt độ này cũng giảm.
 
Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly đã dậy từ sớm, chuẩn bị đi tập đoàn Cảnh Thức ký hợp đồng, Lục Ly cùng đi với cô, đương nhiên còn có Trần Bân, ba người từ tầng hầm trực tiếp đi thang máy lên tầng cao nhất.
 
Lúc Cảnh Việt nhìn đến Nguyễn Nhuyễn, nói thật có chút nho nhỏ kinh ngạc, sao Lục Ly lại thích kiểu người... Như vậy??
 
Lục Ly liếc nhìn hắn, Cảnh Việt phục hồi tinh thần lại, khụ hai tiếng nói: “Ngồi đi.”
 
Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly ngồi xuống, Cảnh Việt nhìn về phía Nguyễn Nhuyễn: "Muốn uống chút gì không?"
 
"Như thường ngày." Lục Ly vươn tay chỉ chỉ Nguyễn Nhuyễn: "Cô ấy cũng giống tôi."
 
Cảnh Việt nghẹn nghẹn, gọi thư ký một bên nói.
 
Hai người muốn đều là nước sôi để nguội, Nguyễn Nhuyễn uống một ngụm, bị Cảnh Việt hỏi mấy vấn đề, không bao lâu, Nguyễn Nhuyễn còn chưa kịp phản ứng cũng đã ký hợp đồng rồi.
 
Cô cúi đầu nhìn hợp đồng  trước mắt, nhìn một lúc, liền không chút chần chờ ký.
 

Chẳng qua, sau khi ký xong, Nguyễn Nhuyễn còn có một vấn đề: "Vì sao...Đãi ngộ tốt như vậy?”
 
Theo cô hiểu biết, người mới ký hợp đồng mà nói, công ty quản lý ít nhất phải chiếm một tỉ lệ lớn, từ phương diện thu vào mà nói, không có khả năng sẽ tồn tại 5:5, hoặc 2:8, hoặc 3:7, ngay cả 4:6 đã ít lại càng ít, mà công ty Cảnh Thức lớn như vậy, lại nguyện ý chia 5:5 với Nguyễn Nhuyễn.
 
Cảnh Việt nhướng mày, nhìn người cái gì cũng không biết kia, cười nhạt: "Không có việc gì, chúng tôi nhìn trúng chính là năng lực của cô, hiệp ước ký một năm, một năm sau nếu cô cảm thấy công ty cũng không tệ lắm có thể tiếp tục ký, dù sao chuyện một năm sau, cũng không ai có thể đoán được."
 
Nguyễn Nhuyễn gật gật đầu, nhìn Lục Ly, thật ra có thể là bởi vì quan hệ với Lục Ly, cô cong môi cười nhạt: “Cảm ơn, đã làm phiền rồi."
 
Nếu Lục Ly sắp xếp như vậy, vậy nhất định có đạo lý của anh, Nguyễn Nhuyễn cũng liền tiếp nhận.
 
Cảnh Việt gật gật đầu, nhìn về phía Lục Ly nói: "Còn có một người đại diện, đợi lát nữa sẽ đi lên. "Mới vừa nói xong, liền nghe được tiếng gõ cửa bên ngoài."
 
Cảnh Việt cười, nói: "Vào đi."
 
Một người phụ nữ ước chừng khoảng ba mươi tuổi, vừa vào hai mắt Nguyễn Nhuyễn liền sáng lên, đây là...
 
Cảnh Việt giới thiệu cho Nguyễn Nhuyễn: "Đây là Thẩm Tích, về sau cũng sẽ là người đại diện của Nguyễn Nhuyễn." Hắn giới thiệu cho hai người.
 
"Biết sao?"
 
Nguyễn Nhuyễn gật đầu liên tục không ngừng: "Từng nghe tên."
 
Đại danh Thẩm Tích, nổi dang trong giới giải trí, nếu nói Trần Bân đào tạo Lục Ly ra, vậy Thẩm Tích đào tạo vô số nghệ sĩ ra, chẳng qua vẫn luôn không đưa đến cuối, nghệ sĩ của Thẩm Tích vẫn luôn do công ty phân phối, đối với việc đào tạo nghệ sĩ, Thẩm Tích có năng lực nhất định, chẳng qua bởi vì năng lực xuất chúng, rất nhiều lúc, sau khi nghệ sĩ có danh tiếng, cô liền chuyển tay ra ngoài.
 
Vì để cô có thể đào tạo nhiều nghệ sĩ ưu tú, mà Nguyễn Nhuyễn sở dĩ biết, là bởi vì có một lần nghệ sĩ Thẩm Tích đào tạo xảy ra chuyện, lúc ấy ồn ào rất lớn, gần như tất cả mọi người đều cảm thấy không có biện pháp, chắc nghệ sĩ kia cứ như vậy phế đi, nhưng sau đó vị nghệ sĩ kia không chỉ không phế, ngược lại phát triển càng ngày càng tốt.
 
Lúc đó mới tuôn ra nói là bởi vì nhờ quan hệ của người đại diện.
 
Mà Nguyễn Nhuyễn, cũng là lúc ấy biết Thẩm Tích.
 
Lúc này nhìn thấy người thật, còn có chút kinh hỉ cùng kinh ngạc.
 
"Chào chị Thẩm Tích."
 
Thẩm Tích nhướng mày, có chút kinh ngạc nhìn cô gái trước mắt: "Em chính là Nguyễn Nhuyễn?"
 
“Đúng vậy.”
 
Thẩm Tích nhíu mày nghĩ nghĩ, nói: “Nữ chính bộ phim mới của Cố đạo?"
 
"Vâng."
 
Thẩm Tích nhoẻn miệng cười: “Là vai chính của đề tài hot nhất tối qua, không tồi không tồi."
 
Nguyễn Nhuyễn: “……”
 
Thẩm Tích cười cười, đưa tay ra với cô: "Sau này xin nhiều chỉ giáo."
 
"Không dám ạ." Nguyễn Nhuyễn vội vàng đáp lời, khẩn trương nói không nên lời.
 
Thẩm Tích cười nhẹ, nhướng mày nhìn cô gái trước mắt: "Không cần khẩn trương, chị không ăn thịt người."
 
Nguyễn Nhuyễn nghẹn nghẹn, vẻ mặt cứng ngắc gật đầu: "Vâng ạ."
 
Cảnh Việt nhìn về phía Thẩm Tích nói: “Về sau cô ấy liền giao cho cô chiếu cố."
 
"Được." Ban đầu Thẩm Tích nhận được thông báo của ông chủ nói muốn cô mang một người mới, nói thật không phải quá nguyện ý, năng lực hiện giờ của Thẩm Tích, cùng với địa vị ở công ty, hoàn toàn không tới phiên mang người mới.
 
Nhưng Cảnh Việt lại nói là nữ chính trong phim mới của Cố đạo, hơn nữa Lục Ly cũng muốn cô dẫn dắt người.

 
Thẩm Tích à, không yêu thích gì, cố tình còn là fans của Lục Ly, ban đầu cũng muốn dẫn dắt Lục Ly, nề hà lại đến tay Trần Bân, mà Lục Ly cũng bày tỏ, người đại diện là nam khá thuận tiện.
 
Cho nên khi nghe được dẫn dắt Nguyễn Nhuyễn là Lục Ly đề nghị, cô lúc ấy không do dự chút nào đáp ứng, lúc này thấy Lục Ly ngồi bên cạnh, khóe miệng Thẩm Tích giương lên, chỉ hai người nói: "Tình nhân nhỏ?"
 
Lục Ly mỉm cười gật gật đầu, kêu: "Chị Thẩm Tích đã lâu không gặp."
 
"Đúng rất lâu không gặp, lúc nào thì có bạn gái?"
 
“Trước đó không lâu.”
 
Thẩm Tích nhìn Nguyễn Nhuyễn, cười cười nói: “Tôi nói sao mà tin tức tối qua, gì mà Cố đạo sắp xếp, Cố đạo mới không tham dự loại chuyện này đâu."
 
Lục Ly nghẹn nghẹn, bất đắc dĩ lắc đầu: “Ừ, tạm thời chưa nên lộ ra ngoài."
 
Thẩm Tích hiểu rõ, vỗ vỗ bả vai Nguyễn Nhuyễn nói: "Được rồi, xem em là bạn gái của nam thần chị, chị nhất định sẽ chiếu cố em thật tốt."
 
Nguyễn Nhuyễn: “……”
 
Không cần nói trắng ra như vậy chứ.
 
Cô hơi trầm mặc, nhỏ giọng nói: "Ừm, Lục Ly cũng là nam thần của em."
 
Nháy mắt, toàn bộ người trong văn phòng  đều cười.
 
Lục Ly càng cong môi, ý vị thâm trường nhìn Nguyễn Nhuyễn đỏ mặt, vươn tay xoa xoa tóc cô, trêu ghẹo: “Thật đáng yêu.”
 
*
 
Sau khi kết thúc ký hợp đồng, Nguyễn Nhuyễn liền đi theo Thẩm Tích.
 
Lục Ly còn ở lại phòng làm việc Cảnh Việt, chắc có chuyện cần nói.
 
Nguyễn Nhuyễn đi theo Thẩm Tích vào một gian phòng nghỉ ngơi, Thẩm Tích chỉ vào nói: “Nơi này chắc là phòng làm việc sau này, không lớn nhưng coi như là không tệ."
 
Nguyễn Nhuyễn nhìn xung quanh một vòng gật gật đầu: "Cảm ơn chị Thẩm Tích."
 
Thẩm Tích nhoẻn miệng cười: “Không cần khách khí, em là nghệ sĩ của chị, về sau nhất định phải cùng nhau phối hợp mới có thể đi xa hơn."
 
Nguyễn Nhuyễn cười đáp ứng. Đây cũng là sự thật, quan hệ của nghệ sĩ cùng người đại diện nhất định phải tốt, rất nhiều người trong vòng sau khi trở mặt với người đại diện, xảy ra không biết bao nhiêu chuyện bừa bộn.
 
Nhưng Nguyễn Nhuyễn vẫn khá yên tâm với Thẩm Tích, dù sao người đại diện Lục Ly tìm cho cô, chắc chắn sẽ không kém.
 
"Nhìn xem có gì thiếu sót không, nếu có thì nói với chị một tiếng, chị chuẩn bị." Thẩm Tích nói, dừng một chút nói: “Em cũng không có trợ lý phải không?”
 
Nguyễn Nhuyễn ừ một tiếng: “Em tạm thời không cần trợ lý đâu nhỉ?" Cô cảm thấy mình là đủ rồi, thật ra nếu không phải mấy người Cố đạo kiến nghị nói, Nguyễn Nhuyễn càng thích một mình hơn.
 
Thẩm Tích đáp: "Được rồi, hiện tại thật ra cũng không có công việc gì nhiều, về sau chị chính là người đại diện của em, có chuyện gì chị sẽ sắp xếp."
 
Nguyễn Nhuyễn đáp lời, cười nói: “Vâng, làm phiền chị Thẩm Tích."
 
“Không cần khách khí, chuyện nên làm thôi."
 
Hai người ở trong phòng nghỉ nói chuyện, trao đổi phương thức liên hệ, thêm tài khoản có thể liên lạc với nhau, lưu lại.
 
Thẩm Tích nói chút chuyện, nhìn về phía Nguyễn Nhuyễn: “Hiện tại có nhận kịch bản nào khác không?"
 
“Không có.” Nguyễn Nhuyễn nghĩ nghĩ nói chuyện kịch bản Cố Y tìm mình quay kia.
 
Nghe vậy, trong mắt Thẩm Tích thoáng qua vẻ kinh ngạc: "Biên kịch muốn em nhận vai nữ chính?"
 
“Đúng vậy.” Nguyễn Nhuyễn cười: "Nhưng vẫn còn đang suy xét, cũng không biết tình huống phía sau thế nào."
 
Thẩm Tích trầm ngâm giây lát nói: “Bộ phim truyền hình này chị biết một chút tin tức, chắc sẽ khởi động máy không lâu sau đó, nhưng vai nam nữ chính vẫn luôn chưa có, đầu tư rất lớn, cho nên tuyển chọn rất cẩn thận, nhưng biên kịch đề cử em đi thử, em nhất định là có chỗ hơn người."
 
Nói thật, lúc trước Thẩm Tích không ôm hy vọng quá lớn, mặc dù là nghệ sĩ Lục Ly đề cử, nhưng Nguyễn Nhuyễn không có một chút nhân khí, cũng không có thứ gì khác, cô trước kia cũng chưa xem phim Nguyễn Nhuyễn đóng, đối với cô mà nói rất mơ hồ.
 
Nhưng bây giờ, nghe được biên kịch đề cử, vậy khẳng định kỹ thuật diễn xuất qua cửa, nếu không biên kịch cũng không hy vọng kịch bản của mình bị diễn viên phá hủy.
 
Nghĩ nghĩ, cô nói: "Bên này chị sẽ đi hỏi thăm một chút tin tức cho em, em muốn nhận phim truyền hình này không?
 
Nguyễn Nhuyễn nghĩ nghĩ, nói thẳng: “Muốn."

 
Cô thích câu truyện Cố Y viết này, rất thích rất thích, lúc ấy cũng không bao lâu, Nguyễn Nhuyễn liền xem xong kịch bản Cố Y đưa cho mình, xem thêm vài lần, nói thật cô có lòng tin sẽ diễn tốt nhân vật bên trong, chẳng qua bên trong có quá nhiều cảnh thân mật, có một chút lo lắng.
 
Thẩm Tích quan sát vẻ mặt của cô một chút, liền biết Nguyễn Nhuyễn đang lo lắng cái gì.
 
"Em sợ Lục Ly không đáp ứng?”
 
Nguyễn Nhuyễn lắc đầu: “Lục Ly đáp ứng, là trong lòng em có một điểm không qua được."
 
Thẩm Tích nhướng mày: “Cảnh thân mật?"
 
“Đúng vậy.” Nguyễn Nhuyễn nói ra cũng cảm thấy có chút mất mặt, làm một sinh viên học chuyên ngành diễn xuất, lại có chướng ngại tâm lý với cảnh thân mật.
 
Cô suy nghĩ một chút, đối với chuyện có người khác sẽ hôn mình, chỉ nghĩ thôi liền có chút không thể tiếp thu được.
 
"Rất nhiều cảnh thân mật?"
 
Nguyễn Nhuyễn cười, "Rất nhiều."
 
Nghe vậy, Thẩm Tích nhướng mày: “Em hỏi Lục Ly thế nào."
 
Nguyễn Nhuyễn nói mình lúc ấy chỉ thuận miệng hỏi, sau khi nghe xong, Thẩm Tích vỗ vỗ vai cô, thần bí cười nói: “Yên tâm nhận kịch bản này đi, cơ hội rất tốt, phim truyền hình là cơ hội tốt nhất để tiến ra thị trường, ít nhất em sẽ được nhiều người biết đến."
 
Nguyễn Nhuyễn ừm một tiếng: "Vậy em suy nghĩ một chút nữa."
 
"Được, nếu như bên này muốn báo danh thử sức, chị sẽ thông báo cho em."
 
"Được."
 
Trò chuyện một hồi với Thẩm Tích, Lục Ly liền tới.
 
Nhìn về phía hai người nói: “Nguyễn Nhuyễn về nhà thôi.”
 
"Vâng."
 
Hai người nói một câu với Thẩm Tích, liền chuẩn bị về nhà.
 
Thẩm Tích nhìn hai người đi song song, lắc lắc đầu, ai có thể nghĩ đến, Lục Ly tìm bạn gái là một tiểu bạch thỏ chứ, đây chắc là chuyện mọi người không thể tưởng được.
 
Cô cười khẽ, đối với Lục Ly, tuy rằng vẫn luôn là nam thần, nhưng cũng giới hạn trong fan chị gái.
 
Tất cả chuyện yêu đương, Thẩm Tích vẫn tán đồng.
 
……
 
Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly cùng nhau về nhà, Trần Bân có việc không đi cùng hai người.
 
Hôm nay thời tiết rất tốt, ánh nắng chói chang, tiến vào mùa thu, đã dần dần mát mẻ.
 
Nguyễn Nhuyễn nằm ở trên cửa nhìn ra ngoài nói: "Lục Ly."
 
“Làm sao vậy?”
 
Nguyễn Nhuyễn cười nhạt, vươn tay chỉ chỉ ngoài cửa sổ nói: "Muốn đi phơi nắng."
 
Sau khi nói xong, cô lại lại bổ sung một câu: "Muốn anh đi một mình phơi nắng. Sau đó để cho fans phát hiện."
 
Lục Ly: “……” Nhướng mày, bất đắc dĩ nói: "Anh làm gì chọc em giận sao?"
 
Nguyễn Nhuyễn cười: "Không có đâu, chỉ muốn nhìn một chút mà thôi."
 
Lục Ly chậc một tiếng, đưa tay nhéo nhéo mặt cô, bất đắc dĩ nói: "Bị làm hư rồi."
 
Nguyễn Nhuyễn lắc đầu, ôm cánh tay Lục Ly làm nũng nói: "Lục Ly, em muốn trở về trường học một chuyến."
 
Nghe vậy, Lục Ly hơi giật mình, cúi đầu cười nói: “Vậy anh cùng đi với em?"
 
Hai mắt Nguyễn Nhuyễn sáng lên, nghĩ nghĩ nói: “Ban ngày không thể đi.”
 
“Buổi tối đi thôi.” Lục Ly cong môi cười: “Buổi tối cùng em về trường hẹn hò."
 
Nguyễn Nhuyễn: “……”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui