Nam thần và mèo của anh ấy

Chương 106: Bầu bạn.
 
Thời gian trôi qua thật nhanh.
 
Cuộc sống gia đình của Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly tạm ổn, vẫn hạnh phúc, cô mới nhận một kịch bản, mà Lục Ly cũng vậy.

 
Vào năm mới, hai người cùng nhau trở về nhà Lục Ly.
 
Vào đầu tháng giêng Nguyễn Nhuyễn còn cố ý đưa Lục Ly đến nhà Lâm Thanh một chuyến, đi chúc tết, cha mẹ Lâm Thanh chiếu cố cô nhiều năm như vậy, khi ra mắt bạn trai cũng nên đưa Lục Ly về nhìn chút.
 
Cha mẹ Lâm Thanh thật ra như người nhà cô vậy.
 
Bọn họ rất tốt với Lục Ly, tuy rằng trước kia nghe lời đồn về hai người, nhưng đến khi nhìn được người thật mới xem như yên tâm.
 
Nhắc nhở dặn dò Lục Ly nhất định phải đối xử thật tốt với Nguyễn Nhuyễn, Lục Ly đồng ý.
 
Sau khi đến nhà Lâm Thanh chúc tết, Nguyễn Nhuyễn còn đi theo Lục Ly đến gặp không ít thân thích của anh.
 
Tuy rằng cô vẫn luôn cảm thấy như vậy có chút không tốt lắm, nhưng không có biện pháp, mẹ Lục nhiệt tình, còn có cả nhà bọn họ đồng ý, đều làm cho cô không thể nào cự tuyệt.
 

Còn Lục Ly càng ước gì đi đâu đều mang theo cô.
 
Theo Lục Ly đi thăm thân thích một vòng, gần như tất cả mọi người đều vô cùng nhiệt tình với hôn sự của hai người, nhiệt tình làm cho Nguyễn Nhuyễn có chút vô lực chống đỡ.
 
Vì trốn các thân thích,  Nguyễn Nhuyễn yên lặng lên lầu cùng Lục Tê, trốn đi.
 
Lục Tê thở dài: “Mỗi lần ăn tết, đều hỏi thành tích, giờ thì khen ngược, trực tiếp hỏi chuyên ngành."
 
Nguyễn Nhuyễn bật cười, cong cong môi nói: “Nhưng như vậy cũng rất tốt, rất ấm áp mà."
 
Đã nhiều năm cô không có cảm giác này, hiện tại tuy rằng chưa thích ứng kịp, nhưng nói thật, cô rất thích, thích sự ấm áp của một đại gia đình.
 
Lục Tê nhìn cô, nghĩ nghĩ hỏi: "Chị không cảm thấy phiền sao?"
 
Nguyễn Nhuyễn ừ một tiếng, hai người nằm ở trên giường nói chuyện: “Sẽ không, nhưng lại có chút chưa thích ứng được."
 
"Đúng thật, thân thích nhà em quá nhiệt tình, mỗi lần ăn tết em đều không chống đỡ được đâu."
 
Nguyễn Nhuyễn cười: “Nhưng lại rất ấm áp."
 
Lục Tê cong cong môi, thấp giọng nói: “Về sau chị cũng sẽ là thành viên trong đại gia đình này."
 
Nghe vậy, Nguyễn Nhuyễn đỏ mặt, ho khan nói: "Còn sớm đấy."
 
Lục Tê nhướng mày: “Một chút cũng không sớm đâu, em xem bộ dáng của anh em, hận không thể nhanh chóng cưới chị về nhà đấy, chỉ tiếc, chị còn chưa tốt nghiệp."
 
Nói đến cái này, Nguyễn Nhuyễn liền cảm thấy có chút thương tâm.
 
Cô sao lại... Còn chưa tốt nghiệp chứ.
 
Ài.
 

Lục Tê bật cười, ghé mắt nhìn cô nói: "Nhanh nhanh tốt nghiệp, cho em một chị dâu nhỏ." Cô nghiêng đầu trêu ghẹo Nguyễn Nhuyễn: “Thuận tiện sinh cho em một cháu gái hoặc cháu trai chơi."
 
Nguyễn Nhuyễn: “……”
 
Sinh bé con ra chỉ để chơi thôi sao?!
 
Cô liếc nhìn Lục Tê, đáp: "Còn sớm đấy."
 
Cho dù kết hôn, Lục Ly chắc cũng sẽ không muốn có con sớm như vậy.
 
Lục Tê nghĩ nghĩ, đúng là có chút sớm thật, dù sao tuổi của Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly chênh lệch cũng khá lớn.
 
Suy nghĩ nửa ngày, từ trong miệng cô thốt ra một câu: "Hy vọng nhanh nhanh chút."
 
Nguyễn Nhuyễn nghẹn nghẹn, hơi bất đắc dĩ.
 
Nhưng cũng không phản bác lời em ấy nói, thật ra cô vẫn hướng tới cuộc sống một gia đình, một cuộc sống có bé con của  mình.
 
Trốn trong phòng với Lục Tê hồi lâu, Lục Ly liền đi lên.
 
“Nguyễn Nhuyễn.”
 
"Dạ?"
 
“Thân thích đi rồi.” Lục Ly nhìn hai người, vào phòng, vươn tay xoa xoa tóc Nguyễn Nhuyễn, thấp giọng hỏi: "Mệt?"
 
Nguyễn Nhuyễn còn chưa kịp trả lời, Lục Tê liền cướp lời: "Hai người trở về phòng mà anh anh em em nhá, em không muốn ăn cẩu lương đâu, càng không muốn như nhân dân cả nước, ăn cẩu lương trong gameshow của hai người còn phải ăn cẩu lương ở hiện thực."
 
Về gameshow của Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly, từ khi phát sóng tới nay, hai người ở trên màn ảnh điên cuồng rải cẩu lương, cho tới bây giờ, sắp kết thúc kỳ hai cũng vẫn luôn không dừng lại.
 
Hiện tại có không ít võng hữu bình luận dưới Weibo của bọn họ, đều mở đầu bằng nhân dân cả nước.
 
Làm cho tất cả mọi người đều có chút dở khóc dở cười, còn Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly, càng bất đắc dĩ, nhưng lại không thể làm gì.
 
Cẩu lương là bọn họ rải ra, cho nên cho dù võng hữu nói thế nào đi nữa...... Cũng chỉ có thể chấp nhận.
 
Cho nên tạo thành bây giờ người chung quanh chỉ cần thấy được hai người liền không nhịn được nói, hai người mà ngược chúng tôi nữa, chúng tôi sẽ để cho nhân dân cả nước biết việc ác hai người làm.
 
Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly dở khóc dở cười.
 
Đối với chuyện này, Nguyễn Nhuyễn chỉ muốn nói, cô cùng Lục Ly cũng không phải cố ý nha.
 
……
 
Hai người cùng nhau trở về phòng, không ở bên kia ngược Lục Tê.
 
Vừa đến phòng, Lục Ly liền hôn hôn cô, hỏi: "Mệt sao?"
 
“Không mệt đâu.” Nguyễn Nhuyễn bật cười, ngước mắt nhìn anh: "Thân thích nhà anh đều rất nhiệt tình."
 
"Ừ, dọa em sợ sao?"
 
“Không có.” Nguyễn Nhuyễn ôm anh, cười nói: "Em rất thích."

 
"Thích thì tốt." Lục Ly rũ mắt nhìn cô, vươn tay nhéo nhéo mặt cô, thấp giọng nói: “Thích thì tốt."
 
Hai người nhìn nhau mà cười.
 
Bầu không khí trong phòng vô cùng ấm áp.
 
*
 
Sau năm mới, Nguyễn Nhuyễn không nghỉ ngơi nhiều, liền cắm rễ vào đoàn phim.
 
Thời gian chậm rãi trôi đi, cô cũng tách ra khỏi Lục Ly, nhưng tình cảm vẫn như cũ.
 
Gần như mỗi một tuần Lục Ly đều sẽ tới đoàn phim gặp cô một lần, có đôi khi thậm chí hai ba ngày liền tới, làm người trong đoàn phim không ngừng kêu hai người quá sến súa.
 
Nhưng hai người ngược lại lại không thấy vậy, cuộc sống vẫn như cũ.
 
Cho đến đầu tháng năm, Nguyễn Nhuyễn nhận được một lời mời trao giải.
 
Thì ra là bởi vì Cố đạo đưa bộ phim < Con mèo cuối cùng > bình thưởng*, mà nữ nhân vật chính là Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly, càng được cư dân mạng bình chọn.
 
*bình thưởng; bình bầu khen thưởng; bình chọn khen thưởng.
 
Cô coi như là một trong những nữ nhân vật chính được hoan nghênh nhất.
 
Buổi tối hôm đó, ánh sao lấp lánh.
 
Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly là người yêu cũng như là nhân vật chính trong bộ phim, cùng nhau tham dự.
 
Lúc người chủ trì lễ trao giải ở trên thảm đỏ đọc đến tên hai người, các fans đang chờ đợi chung quanh đều vô cùng nhiệt tình thét chói tai.
 
【 a a a a a a a a Nguyễn Nhuyễn cố lên! 】
 
【 Lục nam thần hôm nay vẫn soái khí như vậy, hai người thật xứng đôi! 】
 
【 cố lên cố lên. Hôm nay hai người đẹp nhất, vẫn luôn ủng hộ hai người, chờ đêm nay tiếp tục ăn cẩu lương đấy !! Lục nam thần phải cố gắng lên,Nguyễn Nhuyễn đêm nay thật đẹp thật đẹp. 】
 
【 Lục nam thần cố lên, Nguyễn Nhuyễn hôm nay thật đẹp!!! Vì tiểu tỷ tỷ đánh call*. 】
 
*Đánh Call: chỉ sự cổ vũ nhiệt tình.
 
...
 
Người chủ trì cũng bị lây bầu không khí này, nhịn không được nhìn hai người đang đi tới hướng mình, thực hiện cuộc phỏng vấn cơ bản nhất.
 
Người chủ trì hỏi: “Nguyễn Nhuyễn là lần đầu tiên bước trên thảm đỏ phải không, có cảm thụ gì không?"
 
Nghe vậy, Nguyễn Nhuyễn hơi ngẩn ra một chút, ghé mắt nhìn Lục Ly, thật ra không phải lần đầu tiên, ngày này năm trước, Lục Ly ôm cô đi thảm đỏ một lần rồi, lúc ấy tạo thành oanh động, Nguyễn Nhuyễn đến bây giờ còn nhớ rõ.
 
Cô nhoẻn miệng cười, trả lời câu hỏi của người chủ trì: "Rất kích động, vô cùng kích động vô cùng vui vẻ."

 
Người chủ trì cười, hỏi Lục Ly: “Lục nam thần có cảm thụ gì không, năm nay cũng không phải một mình đi thảm đỏ."
 
Lục Ly nhướng mày, ý vị thâm trường liếc nhìn Nguyễn Nhuyễn, cười đáp: "Ừ, cảm giác rất khác biệt, thảm đỏ năm nay là lần vui vẻ nhất của tôi."
 
Lời nói thông qua microphone truyền tới các nơi khác, nháy mắt, tất cả các fans chung quanh đều hét lên.
 
Lục Ly thật là...... Cho dù ngay lúc này, cũng không quên ngược cẩu FA.
 
Hai người tay nắm tay cùng nhau tiến vào bên trong sân khấu, bởi vì quan hệ với Lục Ly, cũng bởi vì giá trị con người của Nguyễn Nhuyễn tăng vọt, hai người đều ngồi ở hàng thứ nhất, ngồi chung một vị trí.
 
Bên kia Nguyễn Nhuyễn là Lý Thiến, cô ngồi xuống, Lý Thiến liền sung sướng chào hỏi với cô.
 
“Nguyễn Nhuyễn.”
 
Nguyễn Nhuyễn cong cong khóe môi: “Chị Thiến, đã lâu không gặp."
 
"Đã lâu không gặp." Lý Thiến liếc nhìn: "Chị vừa rồi thấy được."
 
“Cái gì?”
 
"Hai người lại đi ngược cẩu."
 
Nguyễn Nhuyễn: “……” Lời này nói, vô lực phản bác nha.
 
Hai người cúi đầu trò chuyện, Lục Ly ở một nêm nói chính sự với Cố đọa, cho nên Nguyễn Nhuyễn rất khôn khéo không quấy nhiễu.
 
"Đúng rồi, em lọt vào danh sách nữ diễn viên xuất sắc nhất phải không?"
 
Mặt Nguyễn Nhuyễn ngơ ngác: "Em không biết."
 
Lý Thiến nói nhỏ: "Những người lọt vào danh sách, chị biết đấy."
 
Nguyễn Nhuyễn à một tiếng, thật ra thì cô không quá hiểu biết cái này.
 
Mặc dù trước kia chú ý tới Lục Ly, nhưng với những lễ trao giải này, cô chỉ biết bầu phiếu, còn rốt cuộc tuyển chọn thế nào, cô thật đúng không hiểu biết quá nhiều.
 
"Hy vọng em hôm nay có thể nhận thưởng."
 
Nghe vậy, Nguyễn Nhuyễn bật cười: “Cảm ơn lời chúc của chị."
 
Lý Thiến nói: "Chị xem phim của hai người rồi, rất xuất sắc, hơn nữa biểu hiện của em rất tuyệt, nhất định sẽ không có vấn đề gì nhiều."
 
Nguyễn Nhuyễn ừm ừm đáp: "Cảm ơn chị."
 
Không lâu sau,  lễ trao giải liền chính thức bắt đầu.
 
Nguyễn Nhuyễn xem các tiết mục biểu diễn trên sân khấu không chớp mắt, ngẫu nhiên nói một hai câu với Lý Thiến hoặc Lục Ly.
 
Giải thưởng từng chút từng chút được tuyên bố, Nguyễn Nhuyễn nhìn, không hâm mộ là giả.
 
Trước kia chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy, đi vào lễ trao giải, còn ngồi cùng Lục Ly.
 
Hai người đều nhìn, cho đến các nữ diễn viên xuất sắc nhất, khi Nguyễn Nhuyễn nhìn đến tên mình, ngơ ngẩn một lúc mới nhìn ống kính khẽ mỉm cười, chờ đợi kết quả.
 
Lục Ly cười nhẹ ra tiếng, nắm tay Nguyễn Nhuyễn an ủi: "Đừng quá khẩn trương.”
 
Nguyễn Nhuyễn nắm lại tay anh, thấp giọng nói: “Sao có thể không khẩn trương.”
 
Lục Ly cười cười: “Không nhận được giải thưởng cũng không sao, anh tặng tất cả giải thưởng của anh cho em."
 

Nguyễn Nhuyễn: “…… Được." Tuy rằng biết Lục Ly đang phân giải sự chú ý của mình, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn đáp lời.
 
Thật ra cũng nghĩ kỹ rồi, không nhận được giải thưởng cũng không sao.
 
Nhưng chung quy, vẫn tồn tại một chút mất mát trong lòng.
 
Người trên sân khấu tuyên bố giải thưởng nghệ sĩ này, nhìn chung quanh một vòng, sau đó dừng trên người Nguyễn Nhuyễn, lớn tiếng chúc phúc cô: "Giải nữ nhân vật chính xuất sắc nhất là...... Người mọi người đều yêu thích Nguyễn Nhuyễn, chúc mừng Nguyễn Nhuyễn."
 
Nguyễn Nhuyễn sửng sốt,  ngơ ngác trên mặt bị máy quay ghi lại.
 
Cô chớp chớp mắt, như chưa nghe hiểu, vẫn là Lục Ly đưa tay nhéo nhéo tay cô, cười nhẹ nhắc nhở cô: "Mỉm cười, em đoạt giải rồi."
 
Nguyễn Nhuyễn: “……”
 
Hơi hơi mỉm cười với ống kính, cô còn chưa đứng lên, một vị khách quý trao giải khác liền nói: "Giải vai nam chính xuất sắc nhất mọi người muốn biết là ai không?"
 
Người phía dưới đồng thời đáp: "Muốn."
 
Tiếng vô cùng vang dội.
 
Người nọ khẽ mỉm cười nói: "Lục Ly, chúc mừng Lục Ly.”
 
Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly hai mắt nhìn nhau liền đi lên sân khấu.
 
Đưa cúp tới tay hai người, người chủ trì lập tức tiến lên, phỏng vấn: "Trước chúc mừng Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly, cũng chúc mừng đoàn phim của , đêm nay có thể nói là đại hoạch toàn thắng, bộ phim này, gần như toàn dân đều rất thích...... " Cô nói một ít lời khách sao, ngược lại quay đầu hỏi Nguyễn Nhuyễn: “Nguyễn Nhuyễn có gì muốn nói với giải thưởng đêm nay không?"
 
Nguyễn Nhuyễn khẽ mỉm cười, nhìn xuống mọi người phía dưới, khẩn trương nói không nên lời.
 
Cô ngừng một chút nói: "Rất cảm ơn giải thương ngày hôm nay, nói thật tới bây giờ tôi không nghĩ có thể lấy được giải thưởng, tôi vẫn luôn cảm thấy tôi trước kia không phải là một người may mắn, cho đến khi gặp bạn trai tôi Lục Ly, tiến vào cái vòng này, tôi mới bừng tỉnh, mình có bao nhiêu may mắn, rất cảm ơn những người luôn khích lệ ủng hộ tôi từ khi tôi mới bắt đầu bước vào con đường này, cảm ơn các fans, cảm ơn tán thưởng của Cố đạo, cảm ơn lời mời của biên kịch, cuối cùng tôi muốn cảm ơn một người, đương nhiên là bạn trai của tôi, Lục Ly."
 
Cô ghé mắt nhìn về phía Lục Ly, cong cong khóe môi: “Có thể nói, không có anh ấy, cũng không có tôi ở hiện tại, hay nói cách khác, là không thích hợp với nơi này." Cô cong cong mắt nhìn Lục Ly nói: “Anh cũng nói đôi lời đi.”
 
Lục Ly cười nhẹ, đáp lời cô: "Được."
 
Lục Ly nhìn mọi người một vòng, mọi người đều đang vỗ tay.
 
Anh dừng một chút nói: "Thật ra thì các giải thưởng của tôi, hình như không quá mức kích động, bởi vì mấy năm nay, quả thật nhận không ít, nhưng hôm nay, lại không giống, nhận thưởng cùng bạn gái, còn là bộ phim cùng nhau đóng, cho nên ý nghĩa rất khác, cảm ơn giải thưởng Kim Ngưu đã cho chúng tôi vinh dự này."
 
Lục Ly cười khẽ, mặt mày nhu hòa rất nhiều.
 
“Bởi vì mọi người đều nói chúng tôi thích ngược cẩu, cho nên đêm nay không ngược, cảm ơn mọi người vẫn luôn ủng hộ, tương lai, hy vọng sẽ có tác phẩm càng tốt hơn, dâng lên cho mọi người."
 
Sau khi nói xong, hai người nhìn nhau cười, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Lục Ly đỡ Nguyễn Nhuyễn xuống sân khấu.
 
Mà các fans, không ngừng spam, không ngừng cầu xin hai người tiếp tục ngược cẩu.
 
Sau khi kết thúc hoạt động lễ trao giải, Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly trở lại bên trong xe, chuẩn bị về nhà.
 
Lục Ly nhìn cô: "Cảm giác thế nào?"
 
Nguyễn Nhuyễn trầm ngâm một chút nói: “Cũng không tệ lắm.”
 
Cô ôm cánh tay Lục Ly, ôn nhu nói: “Những chuyện trước kia không dám nghĩ, bây giờ đều đã được thực hiện."
 
"Ừ. Lục Ly cúi đầu hôn hôn môi cô nói: "Chúc mừng bạn gái."
 
Nguyễn Nhuyễn bật cười, ôm cổ anh nói: "Cũng chúc mừng bạn trai."
 
Hai người mỉm cười, cùng nhau đi về nhà.
 
Bọn họ thích nhất vẫn là bầu không khí tràm ngập ấm áp gia đình kia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui