Editer: Nho Mỹ
Thật sự là Bách Minh Nguyệt không nghĩ tới, đích thân mình sang đây một chuyến thế nhưng lại thấy "con trai" của mình ở chung với một người đàn ông khác, điều này có chút ngoài sức tưởng tượng của bà.
Nếu như Diệp Sơ Dương thật sự là con trai, chắc hẳn bây giờ Bách Minh Nguyệt sẽ rất vui vẻ. Nếu Diệp Sơ Dương có thể hòa hoãn quan hệ với Diệp Tu Bạch, chuyện này không còn gì tốt hơn.
Chỉ là bây giờ...
Trầm tư một lúc, rốt cuộc Bách Minh Nguyệt cũng mở miệng: "Tiểu Cửu, con vẫn là một cô gái. Tuy nhiên mẹ vẫn vui khi con với chú út có quan hệ tốt, nhưng mà...."
Nghe được lời này, dù Bách Minh Nguyệt nói vẫn chưa trọn vẹn, nhưng Diệp Sơ Dương cũng không phải đứa ngốc, tự nhiên vài phút sau liền nghe hiểu ý tứ trong đó.
Cô cười với bà: "Mẹ không cần lo lắng, con sẽ bảo vệ tốt bản thân mình, chú út cũng không biết con là con gái đâu. Mẹ yên tâm."
"Nếu vậy thì không còn gì tốt hơn."
Nghe Diệp Sơ Dương đảm bảo, Bách Minh Nguyệt theo ý thức ánh mắt nhìn trên người Diệp Sơ Dương hai vòng, đang nhìn đối phương bình tĩnh đến sâu sắc, về sau trong mơ hồ mang theo vài phần đắc ý, bà liền đoán được Diệp Sơ Dương cũng không lừa gạt mình.
Mà sự thật chứng minh, lời nói lúc nãy của Diệp Sơ Dương cũng là lời thật.
Cô khẽ cười cười với Bách Minh Nguyệt, cuối cùng cũng thả lỏng thân dưới, ngón tay trắng nõn tinh tế sờ một chút trên chén trà, cuối cùng vẫn là cười nói: "Nếu như con đoán không sai, hôm nay mẹ tới đây có lẽ không chỉ là đến xem con?"
Mặc dù Bách Minh Nguyệt biết Diệp Sơ Dương không ngốc, nhưng cũng không nghĩ tới nha đầu kia lại nói ra rõ ràng như vậy.
Bà nhìn thiếu niên, lúc chú ý tới nụ cười nhẹ nhàng cùng đôi mắt hoa đào của đối phương, đến cùng vẫn là kéo khóe miệng, sau đó đem lời đã đặt ở ngoài miệng mà nói.
"Con nói đúng, hôm nay mẹ tới đây đúng là có một số việc."
Dứt lời, Bách Minh Nguyệt cũng không có chần chừ, mở miệng nói tiếp: "Gần đây mẹ muốn tiến quân vào ngành giải trí, đã hợp tác quan hệ với tập đoàn Ôn thị."
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương gật đầu: "Con biết chuyện này, hôm qua con uống rượu với Ôn Phi Vũ, việc này anh ta đã nói cho con rồi."
Diệp Sơ Dương không để ý chút nào đem hết chuyện đêm qua gặp Ôn Phi Vũ, hơn nữa còn thảo luận sự việc với anh ta mà nói hết trước mặt người phụ nữ này. Giống như hôm qua cô cùng Ôn Phi Vũ nói chuyện, nếu cô không nói, Bách Minh Nguyệt cũng vẫn sẽ biết.
Nếu không cô cũng không ở riêng trước mặt bà mà đề cập đến chuyện cô hợp tác với Ôn Phi Vũ.
Đang nghe đến đoạn sau của lời Diệp Sơ Dương nói, trên mặt Bách Minh Nguyệt tươi cười thâm thúy vài phần. Bà đi đến, ngồi xuống bên cạnh Diệp Sơ Dương, rồi đặt một bàn tay trên vai đối phương, nhìn qua giống như là ôm lấy bả vai Diệp Sơ Dương, cực kì thân mật.
Nhưng rốt cuộc là có thân mật hay không, trong lòng hai người đều hiểu rõ là được.
"Lại nói tiếp, mẹ có lẽ nên cảm ơn con có quan hệ tốt với người CEO chấp hành Ôn thi. Nói vậy, nếu không phải vì con nói, Ôn Phi Vũ cũng sẽ không đáp ứng hợp tác với mẹ."
Về điểm này, Bách Minh Nguyệt vẫn rõ ràng.
Ngay ngày đầu tiên bọn họ tìm Ôn Phi Vũ nói chuyện về vấn đề hợp tác, thái độ của Ôn Phi Vũ vẫn luôn lập lờ nước đôi.
Cho đến hôm qua sau khi Ôn Phi Vũ cùng Diệp Sơ Dương gặp mặt, Ôn thi mới thay đổi thái độ lúc trước, nói là xác định hợp tác cùng bọn họ. Trong chuyện này rốt cuộc là ai có tác dụng, Bách Minh Nguyệt rõ hơn so với ai khác.
Nghĩ đến đây, Bách Minh Nguyệt lần nữa vỗ vỗ bả vai của Diệp Sơ Dương.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...