Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
Đột nhiên nghe được những lời này của Mạc Tử Nghiên, Diệp Sơ Dương trợn tròn mắt, không kịp phản ứng gì.
Tuy rằng cô đã sớm biết Ngu Nhan Trạch chắc chắn chưa chết, nhưng lúc này nghe được tung tích của đối phương thật là bất ngờ.
Cho dù là Diệp Sơ Dương hay Diệp Tu Bạch thì cũng không quá quan tâm đến tung tích của Ngu Nhan Trạch. Bởi vì căn bản không đặt đối phương vào trong mắt.
Hơn nữa dựa theo tính tình của Diệp Sơ Dương, thì chờ lúc đối phương xuất hiện, sẽ có kịch hay để xem.
Diệp Sơ Dương cũng thừa biết tính cách của Diệp Tu Bạch. Chắc chắn cũng sẽ thỏa mãn nguyện vọng của nhóc con nhà mình.
Diệp Sơ Dương một tay chống cằm, nheo mắt nói, “thế nào mà chị lại đụng phải hắn?”
Nghe vậy, Mạt Tử Nghiên chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội, cô nói “Tôi cũng chẳng biết như thế nào mà đụng phải hắn ta. Thật khôi hài, lúc tôi ngồi trên máy bay đi nước L, thì hắn ngồi bên cạnh.”
Diệp Sơ Dương: “.........”
Lời này thật sự không có gì để nói.
Ngồi máy bay mà vẫn có thể gặp, hơn nữa còn là hàng xóm, duyên phận này là từ bồn cầu xông tới đấy à?”
Trong khi Diệp Sơ Dương vẫn còn đang nghi hoặc thì Mạc Tử Nghiên tiếp tục nói, “Hắn ta hẳn là đã nhận ra tôi, nên suốt chặng đường đều đội mũ không nói chuyện với tôi một câu nào.”
Toàn bộ hành trình, anh ta đều im lặng.
Nghe Mạc Tử Nghiên nói vậy, Diệp Sơ Dương bỗng nhiên cảm thấy buồn cười, cô đưa tay véo véo ấn đường. Cô đi đến bên cạnh rót một cốc nước rồi uống một ngụm đỡ khát, “Anh ta biết rõ về em như thế, đương nhiên là nhận ra chị rồi.”
Tuy sau này mới quen biết với Mạc Tử Nghiên, nhưng cô và Diệp Sơ Dương lại có quan hệ rất tốt.
Hơn nữa ở trên mạng, hai người còn hỗ trợ qua lại với nhau rất nhiều.
Chỉ cần Ngu Nhan Trạch chú ý Diệp Sơ Dương một chút liền biết cô và Mạc Tử Nghiên là bạn tốt của nhau.
Cho dù có gặp nhau thì anh ta cũng chẳng dám nói chuyện với Mạc Tử Nghiên, không chừng đến cả nhìn nhau anh ta cũng không dám.
Diệp Sơ Dương nhếch miệng cười, sau đó liền nói: “Nếu đã biết hắn đi nước L, vậy thì tốt rồi.”
Cho người theo dõi hắn, còn tốt hơn so với mặc kệ hắn.
Nghe Diệp Sơ Dương nói những lời này, Mạc Tử Nghiên cảm thấy mình nên biết cái gì đó.
“Tôi nói cậu này, cho dù tôi không gặp tên kia, nhưng chẳng lẽ các cậu không tính toán gì hết mà buông tha cho hắn sao? Theo dõi hắn, nhìn chằm chằm vào chờ xem cái gọi là ngóc đầu trở lại để chê cười anh ta à?”
Đây là thủ đoạn tàn nhẫn nhất mà Mạc Tử Nghiên có thể nghĩ ra được.
Mà Diệp Sơ Dương nghe Mạc Tử Nghiên nói vậy, cũng không nói gì chỉ cười nhạo một tiếng.
Mạc Tử Nghiên: “……” Hình như cô chỉ muốn biết một chút gì đó thôi mà không nghĩ đến đã phát hiện ra một đại bí mật..
Hiện tại tư tưởng người trẻ tuổi tư thật đáng sợ.
*
Mạc Tử Nghiên biết được kế hoạch của Diệp Sơ Dương, lòng cũng nhẹ nhõm.
Mà Diệp Sơ Dương lại lần nữa lên Weibo.
Fans Ngu Nhan Trạch hoài nghi kết luận của cảnh sát, tùy tiện bịa đặt lung tung trên mạng. Đối với việc này, cảnh sát cũng coi như có hành động, trực tiếp đem những kẻ bịa đặt lung tung gọi lên làm việc.
Hành động đó cũng coi như đã khống chế được một số fans não tàn nào đó.
Thời điểm Diệp Sơ Dương nhìn thấy mấy tin tức này, không khỏi cong cong khóe miệng.
Vài ngày sau, Diệp Tu Bạch trở lại nước L, còn Diệp Sơ Dương cùng với đám người Jonathan tiếp tục hoạt động tuyên truyền cho bộ phim 《 cuồng dã sinh trưởng 》.
Tuy rằng thiếu mất một vai phụ Ngu Nhan Trạch, nhưng những hoạt động đó vô cùng thành công.
Một tháng sau, 《 cuồng dã sinh trưởng 》 chính thức được chiếu ở các rạp trong nước và nước ngoài, Diệp Sơ Dương và Ôn Phi Vũ cùng nhau đi xem.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...