Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

Mì bò kho ông Khang.

Nói rõ là dài chẳng qua cũng chỉ là mì ăn liền.

Diệp Tu Bạch buồn cười xoa trán, sau đó bước tới ngồi xuống bên cạnh thiếu niên, hạ giọng nói: "Đổi món bữa tối cho cậu nhé?"

Những thực phẩm bữa tối đều bị chú út nhà cô lãng phí hết cả rồi, bây giờ gã ta lại còn bảo đổi mới, chắc chắn là gọi cơm bên ngoài.

Nghĩ tới đây, Diệp Sơ Dương liếc nhìn đồng hồ treo trên tường, lắc đầu nói: "Không cần đâu, vì thế chú không muốn ăn mì bò kho ông Khang phải không? Nói thật lòng, đây là món mì ăn liền ngon nhất mà cháu từng ăn, không phải là một trong số những món ngon nhất đâu."

Diệp Tu Bạch: "... Ăn."

Thế là hai người giống như hai con thú nhỏ ngồi sát cạnh nhau Diệp Sơ Dương gặp cho anh một ít mì, đối phương dùng biểu cảm như thể chết tới nơi để ăn hết chỗ mỳ.

Sau khi ăn xong, sắc mặt của Diệp Tu Bạch rất khó mô tả.

Thấy vậy, thiếu niên không khỏi muốn cười: "Được rồi, không làm khó Diệp Tam gia của chúng ta nữa, chú muốn làm gì thì cứ làm."

Nghe vậy, Diệp Tu Bạch cũng không từ chối, nhích sang bên một xíu rồi dựa vào ghế, ánh mắt sâu thẳm nhìn thiếu niên bên cạnh, cứ như thế nhìn cô chằm chặp.


Đối với ánh mắt của gã đàn ông nào đó, Diệp Sơ Dương xoa mặt mình một hồi, sau đó hoàn toàn coi như không biết, nheo mắt chậm rãi ăn hết tô mì của mình.

Sau khi ăn tối xong, Diệp Sơ Dương vào bếp rửa bát, Diệp Tu Bạch tựa lưng vào tường nói: "Phòng của cậu vẫn chưa sửa xong."

Diệp Sơ Dương đang rửa bát liền dừng lại.

Đặt bát trong tay xuống, quay đầu khoanh tay trước ngực nhìn anh, lông mày nhướng cao, có chút trêu chọc hỏi: "Vì vậy?"

"Qua chỗ tôi ở." Người đàn ông trầm ngâm hai giây, mặt không đổi sắc trả lời.

Diệp Sơ Dương: "..." Thành thực gớm.

Có điều nói thực lòng, Diệp Sơ Dương không định tối nay ở lại đây, vừa rồi mới chui vào trong chăn trốn một lúc cô đã có thể cảm nhận được mùi ẩm mốc lâu ngày không phơi của chăn.

***

Ngày hôm sau, Diệp Tu Bạch dẫn Diệp Sơ Dương đi siêu thị mua một đống thực phẩm như đã hứa.

Chiếu ngày hôm đó, Diệp Sơ Dương rảnh rỗi không có việc gì làm lại mở livestream.


Livestream cũng giống ngày thường không có gì đặc biệt, và cũng lên top tìm kiếm như thường lệ.

Hơn nữa bên dưới dòng weibo Diệp Sơ Dương livestream, điểm chú ý của cư dân mạng đã thay đổi.

"Vì thế mới nói, chú út chưa lộ diện bao giờ đó đúng là chú út sao? Hay chú út này là cách gọi yêu?"

"Chỉ mình tôi thấy rằng hôm nay khi livestream, công tử và chú út chung sống rất ngọt ngào sao?"

"Bỗng dưng cảm thấy vụ công tử và Ngu Nhan Trạch không đáng tin cho lắm, nhưng giới tính của công tử thì có chút đáng tin cậy."

"Công tử cho chú út lộ diện được không? Các fans chúng tôi sẽ giúp công tử đánh giá...."

...

Diệp Sơ Dương nhìn những dòng bình luận nổi bật này, trong đầu không ngừng nhớ lại hành vi của gã đàn ông nọ khi cô livestream hôm qua.

Không chỉ đi theo sau cô giống như cô vợ nhỏ, còn chủ động giúp cô chuẩn bị thực phẩm, nhân tiện còn nói mấy câu bóng gió khiến cả phòng livestream muốn nổ tung.

Khi đó Diệp Sơ Dương thề rằng, trong quãng đời còn lại tuyệt đối không để Diệp Tu Bạch chui vào phòng livestream của cô dù chỉ là một phút.

Thiếu niên cạn lời co giật khóe miệng sau đó dọn dẹp đồ đạc lên giường đi ngủ.

Thời gian Hi Cẩm Thần cho cô nghỉ phép không quá dài, nhưng cũng đủ để cô nghỉ ngơi.

Chiều ngày hôm sau, Thịnh Minh gửi tin nhắn cho cô, nội dung cụ thể nói rằng anh ta đã tìm đủ pháp khí cần để hóa giải pháo đài sát rồi, chỉ có điều cần Diệp Sơ Dương giúp xác định thật giả.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui