Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
Lục Cảnh Hoàn có suy nghĩ tương đối rõ ràng về ý thức và bản lĩnh làm thế nào có thể thuận lợi tán tỉnh các chị gái hoặc anh trai của đứa cháu ngoại mình.
Anh thực sự không biết thằng nhóc này thừa kế công phu tán gái của người nào nhà họ Lục, thực sự khá lợi hại.
Nghĩ một lát Lục Cảnh Hoành liền bước tới bên thằng nhóc, giơ tay vỗ đầu nó, dùng giọng điệu vô cùng sâu sắc: "Đừng phí công tốn sức ở chỗ anh Diệp của con nữa, anh Diệp của con đã bị gã Diệp Tu Bạch đặt gạch rồi. Con không đánh lại được người ta đâu."
Nghe vậy, Lục Diệc Nhiên liền chớp mắt, tò mò hỏi: "Diệp Tu Bạch là ai?"
"Chính là chú út của anh Diệp con." Lục Cảnh Hoành nói.
Vừa dứt lời, Lục Diệc Nhiên liền dùng ánh mắt vô cùng lạ kỳ nhìn cậu mình: "Nhưng chú út của anh Diệp không phải hẹn hò chơi gay với cậu sao?"
Lục Cảnh Hoành: "... Con vừa nói gì? Nói lại cậu nghe một lượt!"
"Ồ," Lục Diệc Nhiên bị Diệp Sơ Dương lừa phỉnh tới không biết đông tây nam bắc là gì, dùng giọng điệu vô cùng ngây thơ nói tiếp: "Cậu và chú út của anh Diệp không phải đang hẹn hò chơi gay sao?"
"Ai nói với con vậy?" Diệp Sơ Dương sắp phát điên.
Hẹn hò chơi gay với Diệp Tu Bạch cái beep gì chứ, giới tính của Diệp Tu Bạch không bình thường, nhưng anh thì rất bình thường.
Anh mặt không cảm xúc, vò đầu bứt tai nhìn thằng quỷ nhà mình.
Lục Diệc Nhiên dường như hoàn toàn không phát hiện ra dáng vẻ bất thường của cậu mình, bàn tay mũm mĩm chỉ qua một bên, chính xác chỉ về phía người thiếu niên mảnh mai xuất hiện ở cửa cùng Diệp Tu Bạch: "Là anh Diệp nói vậy."
Diệp Sơ Dương vừa bước ra khỏi khách sạn, còn chưa biết chuyện gì với chuyện gì: "???"
Lục Cảnh Hoành: "..."
Ánh mắt anh nhìn xuống người thiếu niên, mỉm cười hỏi: "Diệp Cửu thiếu, nghe nói cậu cho rằng tôi và bạn trai cậu hẹn hò chơi gay?"
Diệp Sơ Dương: "..." Ờ, cuối cùng cô cũng đã hiểu năm chữ "là anh Diệp nói vậy" có ý nghĩa gì rồi.
Khóe miệng của người thiếu niên không kìm nổi co giật mấy cái, sau đó khuôn mặt liền nở nụ cười tương đối ngây thơ: "Hẹn hò chơi gay là sao, tôi không biết."
Chắc là vì Diệp Sơ Dương đang chú ý trả lời câu hỏi của Lục Cảnh Hoành, nên căn bản không để ý ba chữ "bạn trai cậu" ở phía sau, bởi vậy nên cô không hề phản bác.
Diệp Sơ Dương còn chưa kịp phản ứng ra nhưng Diệp Tu Bạch đứng bên cạnh nhìn toàn bộ quá trình thì đã phát giác ra.
Anh khá vui vẻ nhìn thằng nhóc nhà mình, lại tiện tay xoa đầu đối phương, kết quả là bắt gặp một đôi mắt lấp lánh vẻ nghi hoặc.
Diệp Sơ Dương thật sự không hiểu.
Sao Lục Cảnh Hoành biết được cô đùa nói anh ta và Diệp Tu Bạch hẹn hò chơi gay tức giận là vậy, còn chú út nhà cô thì hình như tâm trạng rất vui.
Là chập cheng hay thực sự định hẹn hò chơi gay với Lục Cảnh Hoành?
Đúng lúc Diệp Sơ Dương còn đang nghĩ ngợi lung tung, người đàn ông được cho rằng tâm trạng vui vẻ đang đứng bên cạnh cô liền lên tiếng: "Ừ, tôi là bạn trai cậu."
Diệp Sơ Dương: "Gì?"
Chú ý tới vẻ mặt đần thộn của thiếu niên, Diệp Tu Bạch tiếp tục vui vẻ giải thích: "Vừa rồi Lục Nhị nói, cậu không phủ nhận."
Diệp Sơ Dương: "..." Ờ, là vậy sao?
Thiếu niên quay đầu nhìn người đàn ông đứng trước mặt, thấy Lục Cảnh Hoành cũng xòe tay với cô, vẻ mặt vô tội, sau đó mỉm cười, là ý gì không cần nói cũng hiểu.
Rõ ràng là đang hóng hớt.
Hai bên đứng ở ngoài một lúc, cho tới khi Lục Diệc Nhiên kéo tay áo Diệp Sơ Dương dẫn lên xe, mấy người mới xuất phát tới khu vui chơi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...