Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
"Có lẽ là di truyền tốt."
Đối mặt với lời khen ngợi của Triệu Vũ Hành và mọi người, Diệp Sơ Dương không hề tỏ ra mắc cỡ, ngược lại còn giơ tay xoa bên má trắng ngần của mình, nói một câu không hề khiêm tốn.
Nhưng Diệp Sơ Dương nói vậy cũng có lý.
Bách Minh Nguyệt mặc dù tàn nhẫn một chút nhưng ngoại hình không tồi.
Ngoài ra cha của Diệp Sơ Dương - Diệp Hành Nhiên mặc dù khốn nạn một chút nhưng khuôn mặt tuyệt đối đẹp trai. Nếu không năm xưa Bách Minh Nguyệt căn bản không thể nào chết mê chết mệt tới vậy được.
Vì thế mới nói, Diệp Sơ Dương tự kiêu như vậy cũng có đạo lý của mình.
Đám người Từ Đại Lực nghe vậy liền bật cười.
Đợi khi các món ăn được mang lên, mọi người vẫn đang nói về những chuyện thú vị và những chuyện tương đối bí mật xảy ra trong giới.
So với họ, thời gian gia nhập làng giải trí của Diệp Sơ Dương khá ngắn, không hiểu biết nhiều về làng giải trí, vì thế cô chỉ lặng lẽ lắng nghe mấy người nói chuyện. Cho tới nhóm người Nhậm Hạ Văn nói về Giải Trí Tinh Quang.
Đáng nói là, Giải Trí Tinh Quan từng là công ty cũ của cô.
"Vốn dĩ định kéo dài hợp đồng nhưng sau vụ việc đó, họ đều khuyên tôi không nên đùa với tính mạng." Nhậm Hạ Văn vừa nói vừa xua tay: "Nói thực lòng, Tinh Quang cũng không tới nỗi nào."
Nghe vậy, Triệu Vũ Hành gật đầu: "Đúng thế, hợp đồng của Giải Trí Tinh Quang không vắt kiệt sức lao động của nghệ sĩ giống với các công ty khác."
Làm nghề của họ có rất nhiều điều phải lo lắng, ví dụ như hợp đồng với công ty. Nếu không trên mạng cũng không có nhiều vụ nghệ sĩ phá hủy hợp động, kiện cáo với công ty tới vậy.
"Có điều, tôi nghe nói sau đó Giải Trí Tinh Quang tìm được một đại sư phong thủy, từ đó không có hiện tượng nghệ sĩ chết đột tử nữa." Nhiếp Tử Diệu thấy thức ăn đã được mang lên, vội vàng giơ tay ra đỡ, buột miệng nói.
Nói xong anh lại nhớ ra trong số những người ở đây cũng có một đại sư phong thủy, anh liền cười nói: "Diệp Tử, có phải cậu cũng giải quyết được những vấn đề loại này không?"
Diệp Sơ Dương bất ngờ bị gọi tên nhìn miếng thịt bò đang nổi lên nhanh chóng trong nồi, ánh mắt vụt lóe sáng, thò đũa gặp liền một miếng không hề do dự, sau đó gật đầu: "Người đó hình như chính là em."
"Cái gì???" Nhiếp Tử Diệu chưa kịp phản ứng liền.
Những người khác cũng buông đũa quay ra nhìn, ánh mắt đều tỏ ra vô cùng kinh ngạc.
Đối với việc này, Diệp Sơ Dương vô cùng bình tĩnh, cô nuốt xong miếng thịt bò, mới nghiêm túc nói: " Thầy phong thủy của Giải Trí Tinh Quang là em."
Nghe vậy, mọi người đều sửng sốt gật đầu: "Ờ." Quả nhiên, nhìn người không thể nhìn qua vẻ bề ngoài.
Ngẫm nghĩ một lát, Nhiếp Tử Diệu bất ngờ giơ tay vỗ vai đối phương, sắc mặt nghiêm túc: "Diệp Tử, cậu yên tâm. Sau này có cơ hội tôi sẽ giới thiệu khách hàng cho cậu. Để cậu kiếm thêm tiền."
Bây giờ anh vẫn còn nhớ tới việc Diệp Sơ Dương nói rằng mình rất nghèo.
Nghe lời Diệp Tử Diệu nói, khóe môi Diệp Sơ Dương cong lên, nói: "Vâng!"
"Có điều cậu cũng không phải lo, tôi sẽ chú ý, không giới thiệu tùy tiện khách hàng cho cậu đâu."
Có một số việc Nhiếp Tử Diệu rất hiểu. Thầy phong thủy, đặc biệt là những thầy phong thủy lợi hại nổi tiếng, tình khí rất nóng nảy. Muốn họ giải quyết vấn đề cho người khác thì cũng phải xem đó là ai.
Còn Diệp Sơ Dương...
Người ta vừa ra tay đã giải quyết vấn đề của Giải Trí Tinh Quang, có thể thấy rằng cô thực sự rất lợi hại!
"Vậy thì cám ơn anh Diệu nhé!" Diệp Sơ Dương mỉm cười.
Nhiếp Tử Diệu nghe vậy liền xua tay: "Nói không chừng sau này tôi còn cần nhờ cậu giúp đỡ."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...