Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
Thật hiển nhiên, Đoàn Kiệt vẫn là không thể nào hiểu rõ Diệp Sơ Dương.
Nhưng ngẫm lại cũng là.
Đoàn Kiệt rốt cuộc cũng chỉ là quan tâm và phụ trách sự việc trong công việc của Diệp Sơ Dương mà thôi, đương nhiên là không giống đám người Túc Nhất. Nên lúc này đây không biết Diệp Sơ Dương rốt cuộc có bao nhiêu xuất sắc, cũng bình thường.
Thời điểm Diệp Sơ Dương đối mặt với đại diện nhà mình cứ lải nhải nhắc mãi không thôi, cũng không đánh gãy đối phương, chỉ là gật gật đầu toàn bộ đều đồng ý.
Nhìn thấy bộ dạng nghe lời của Cửu Thiếu nhà mình thật ra làm cho Đoàn Kiệt thấy hơi ngượng ngùng.
Haiza.
Hắn nói lời vô nghĩa nhiều như vậy, Cửu Thiếu như thế nào lại có thể kiên nhẫn như vậy?
Woa, Cửu Thiếu nhà bọn họ đối với hắn quả nhiên là chân ái.
Nghĩ đến đây, tâm tình Đoàn Kiệt rất tốt chỉ uhm một cái.
Xe chạy mất hơn một tiếng, cuối cùng cũng đến quân khu đế đô.
Hôm nay bên ngoài quân khu đế đô có rất nhiều người, trong đó bao gồm cả những người lính trong quân khi và thành viên của tổ tiết mục.
Diệp Sơ Dương xách vali của mình xuống xe, ánh mắt xẹt qua một đám tám người trước mặt, vừa vặn nhìn thấy Mạc Tử Nghiên đang mặc áo thun và quần rộng thùng thình đứng bên cạnh đạo diễn nói nói cái gì.
Lập tức Diệp Sơ Dương không do dự, liền bước chân hướng đến phía đối diện.
Đầu tiên là đánh một tiếng chào đạo diễn và đám người đứng chung, sau đó Diệp Sơ Dương liếc xung quanh lại liếc từ trên xuống dưới trang phục của Mạc Tử Nghiên.
Người phụ nữ này hôm nay mặc một cái áo màu đen ngắn tay, bên dưới là chiếc quần màu xam và đôi giày thể thao màu trắng.
“Em nói chị Nancy, thời trang của chị thật đúng là rất phóng đãng không kiềm chế được.”
Nghiêm túc mà nói, Diệp Sơ Dương tuy rằng biết Mạc Tử Nghiên luôn luôn đều là tùy tiện, nhưng thật đúng không nghĩ tới hôm nay lại mặc một bộ quần áo hợp với gameshow như vậy.
Có khi, gương mặt này cùng với khí chất của một người mẫu, đợi chút nữa hai khách mời nữ tới, Mạc Tử Nghiên liền phải biến thành một tiểu hoa dại ven đường cũng nên.
Mạc Tử Nghiên nghe thấy Diệp Sơ Dương nói vậy thì có vẻ có chút kích động.
Cô một tay đặt lên vai Diệp Sơ Dương, sau đó cười tủm tủm trả lời đối phương, “Này có là gì, dù gì lão nương ta trời sinh lệ chất nên tự khí (trời sinh có dung nhan xinh đẹp) hơn nữa còn mặc đồ đẹp, lại trang điểm thật xinh, đến lúc đó còn không phải yếu tố đẹp ư.”
Dừng một chút, cô lại nói “Đến lúc đó cho dù là cùng với một người giống chị thì cũng “woa, người trước người sau sao lại có sự chênh lệch lớn như vậy chứ” còn không đi trang điểm đi.”
Mạc Tử Nghiên không hổ là người từng trải, đối với một thứ gì đó thật đúng là đều biết rõ ràng.
Nghĩ đến đây Diệp Sơ Dương không khỏi cong cong khóe miệng, sau đó duỗi tay sờ sờ gương mặt trắng nõn của bạn thân, “May mắn làn da của em cũng thật tốt, không trang điểm đúng là một cái hiệu quả.”
Mạc Tử Nghiên: “.........”
Đồ nữ nhân chết tiệt này sợ là còn không bị phụ nữ đánh quá.
Nhưng mà, Diệp Sơ Dương nói chính xác, đúng là cũng không có gì sai.
Cái tên này làn da đúng là thật đẹp, hơn nữa còn thật tốt.
Chẳng lẽ là vì từ nhỏ nữ giả nam trang?
Chậc.
Này giống như không có liên quan.
Nghĩ đến đây, Mạc Tử Nghiên vẫn là có chút khó chịu đưa tay véo véo mặt Diệp Sơ Dương.
Đúng là không véo không biết, một véo, cảm xúc thật là có thể.
“Chà, để xem sau một tháng da của em có bị đen hay không, nếu mà không bị đen, chị sẽ lấy đi cấy da cho chị.”
Diệp Sơ Dương: “.......”
Mẹ nó cũng đúng?
Diệp Sơ Dương thiếu chút nữa phì cười.
Từ nhỏ đến lớn, cô thật đúng là lần đầu tiên nghe được cấy da có tác dụng.
Mặt cô không biểu tình đem đầu của người trước mặt đang tiến đến chính mình đẩy ra “Mỹ bạch nên hiểu biết một chút.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...