Mặc dù trong lòng anh nghĩ Tùy Phong nói cái gì mà ‘ông chủ của anh nhất định coi trọng anh‘ gì đó, chỉ là ăn dấm bậy bạ, nhưng sau khi gặp lại Cố Thành, Trang Uẩn luôn không thể khống chế nổi nghĩ đến Tùy Phong, không thể khống chế suy nghĩ loạn thất bát tao trong đầu, nhìn ánh mắt Cố Thành cũng biến thành kỳ lạ.
Trang Uẩn tự nhận bản thân không phải người tự luyến, nhưng bởi vì Tùy Phong, trong lòng liền hơi để tâm, phát hiện hình như Cố Thành bình thường đều rất săn sóc anh...
Hôm nay, Tùy Phong kín lớp, Trang Uẩn vẫn một mình đến quán ăn kia ăn cơm, vừa chọn được chỗ ngồi quen thuộc rồi ngồi xuống chưa được bao lâu, một người khác đã ngồi xuống đối diện anh, Trang Uẩn nhìn qua, lại là Cố Thành.
“Ông, ông chủ... Anh cũng tới ăn cơm à.”
“Có để ý tôi ngồi đây không?” Cố Thành hỏi thăm.
“Không, không ngại.” Nói là nói như vậy, nhưng Cố Thành ngồi ở đối diện, vẫn khiến Trang Uẩn cảm thấy áp lực không ít, ngay cả đồ ăn mà bình thường mình ưa thích cũng không còn thấy thơm ngon nữa.
Đồ ăn Cố Thành chọn được dọn lên rất nhanh, có điều Trang Uẩn không ngẩng đầu, chỉ nhìn chằm chằm vào đĩa của mình, vẫn mơ hồ cảm giác được ánh mắt Cố Thành một mực rơi trên người mình, trong lòng của anh hơi gấp gáp, trong lòng xuất hiện vài suy nghĩ.
Có nên ngẩng đầu lên không? Lỡ như đối diện với ánh mắt Cố Thành thì không phải rất xấu hổ sao? Nhưng không ngẩng đầu lên nói gì đó, thì lại có cảm giác Cố Thành nhìn mình chằm chằm... Chẳng lẽ thật sự bị Tùy Phong nói trúng rồi? Cố Thành có ý với mình?
Suy nghĩ cứ ùa đến, thẳng đến khi nghe được một tiếng cười khẽ của Cố Thành, khiến Trang Uẩn rất tự nhiên nhìn về phía y.
Cố Thành duỗi ra một ngón tay, chỉ vào thứ trong bát của anh. Trang Uẩn cúi đầu xem xét, chỉ thấy món cá kho của mình đã bị chọc thành cá bùn... Trang Uẩn lập tức hơi bối rối.
Bên này Cố Thành lại gợi chuyện, “Tôi phát hiện cậu gần đây nhìn tôi rất lạ.”
Không phải câu nghi vấn, Trang Uẩn bị nói vậy liền chột dạ một trận, “A...” Tính cách Trang Uẩn từ trước đến nay không phải kiểu biết che giấu tâm sự, bị nhìn ra cũng không cảm thấy kỳ, nhưng bị vạch trần ở trước mặt như thế, anh cảm giác mặt mình có hơi nóng lên.
“Nếu không phải biết cậu đã có bạn trai, tôi còn cho là cậu coi trọng tôi đấy.” Cố Thành nói tiếp, câu nói này lại khiến cho Trang Uẩn hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
Trong đầu Trang Uẩn trống rỗng, người mà anh tạm thời coi là bạn lại chọc thủng xu hướng tính dục của bản thân ở trước mắt, thật sự không biết nên phản ứng gì.
“Cậu không cần lo lắng, tôi sẽ không đuổi việc cậu vì chuyện này.” Cố Thành nói, “Chắc cậu rất tò mò, bình thường tôi hình như rất săn sóc cậu?”
Trang Uẩn ngốc lăng gật đầu.
“Bởi vì chúng ta đúng lúc lại là cùng loại.” Cố Thành mỉm cười nói, “Bạn trai cậu còn đang học ở C đại?”
“Ừm...” Đầu óc Trang Uẩn chậm chạp tiêu hóa lời của Cố Thành, Cố Thành có ý nói y cũng là đồng tính luyến ái, phát hiện mình cũng là đồng tính luyến ái, cho nên mới săn sóc vậy?
“Thật khéo, bạn trai tôi năm nay cũng vừa thi đậu làm nghiên cứu sinh của C đại.”
Trang Uẩn còn chưa thoát ra khỏi suy nghĩ bị ông chủ phát hiện ra xu hướng tính dục của mình, ông chủ không hề báo trước để cho bản thân anh kịp phản ứng, lại tiếp tục tuyên bố thật ra y đã có đối tượng... Hồi tưởng mấy ngày nay anh tự mình xoắn xuýt ở trong lòng như vậy, còn bị đối phương phát hiện, Trang Uẩn cảm thấy cực kỳ xấu hổ.
“Lần sau có cơ hội thì sẽ giới thiệu cho hai người biết, em ấy rất thích người có giọng dễ nghe, hẳn sẽ thích kết bạn với cậu.” Cố Thành nói.
“Được, được.”
“Đúng rồi, cậu có thích ca hát không?”
Cố Thành đột nhiên chuyển tới đề tài này, khiến Trang Uẩn lập tức không kịp phản ứng, nhưng Cố Thành cũng không tiếp tục cái đề tài này nữa, khiến Trang Uẩn nghi hoặc không thôi, sự nghi ngờ này thẳng đến khi Trang Uẩn gặp được bạn trai của Cố Thành thì mới được lý giải.
Bởi vì cùng đi tới C đại, ngày cuối tuần thứ hai, Trang Uẩn lại ngồi nhờ xe của ông chủ lần nữa, biết Cố Thành đã có bạn trai, lần đi nhờ xe này hoàn toàn không có áp lực.
Tùy Phong có lớp, Trang Uẩn dứt khoát ngồi đợi ở cổng lớn C đại, nghĩ đến việc ngồi chờ hắn tan học ở quán trà sữa gần đó cũng được, thuận tiện còn có thể gặp bạn trai Cố Thành một lần.
“Đây là bạn trai của tôi, Tần Tích.” Nghe Cố Thành giới thiệu, ánh mắt Trang Uẩn rơi xuống trên người cậu con trai có khuôn mặt em bé trước mắt.
Anh hoàn toàn không nghĩ tới hoá ra Cố Thành lại thích loại hình bạn trai mang cảm giác đáng yêu vô hại này, Tần Tích đứng bên cạnh Cố Thành, hình như hơi xấu hổ.
Trang Uẩn nhanh chóng tự giới thiệu với cậu. Mở miệng nói mấy câu, chỉ thấy Tần Tích sững sờ, trong mắt lóe ra ánh sáng, “Lão đại?”
Trang Uẩn nhất thời không kịp phản ứng, nghe được hai chữ ‘lão đại’ này, anh vô thức nhìn về phía Cố Thành, bởi vì chính mình cũng gọi Cố Thành như vậy.
Tần Tích chỉ chỉ bản thân, “Em là, em là Thanh Khê đây, anh là Thanh Thần lão đại đúng không...”
Trang Uẩn lại sửng sốt lần nữa, Thanh Khê không phải em gái sao? Từ lúc nào đã biến thành một bé thụ đáng yêu rồi?
Sau khi xác nhận được thân phận của Trang Uẩn, Tần Tích lập tức bỏ đi tất cả thẹn thùng, lôi kéo Trang Uẩn nói cái này cái kia, cũng nói đến chuyện trên mạng một chút.
“Lúc trước sau khi Thanh Phong tự huỷ áo may ô, toàn bộ người trong giới đều sợ đến ngây người, ai có thể nghĩ tới Phượng Khởi chính là đại thần Phong Khởi chứ, còn là bạn trai của lão đại anh, cứ như vậy, đám fan hâm mộ của Phượng Khởi vật lộn với Phong Khởi đều choáng váng... Anh không biết sau đó có bao nhiêu đặc sắc đâu, thế mà lại bỏ mặc chúng ta ngoài thế giới hai người, lão đại, anh quả nhiên là trọng sắc khinh fan!”
Trang Uẩn đại khái có thể nghĩ ra tình cảnh lúc đó, cho nên không có hứng thú gì đi lên xem một chút, lại không ngờ anh sẽ lấy cách này để gặp mặt Thanh Khê trong hiện thực.
Tần Tích lôi kéo cánh tay Trang Uẩn, “Lão đại, em muốn gặp đại thần Phong Khởi!”
“Ách, em ấy còn đang lên lớp.”
“Đại thần Phong Khởi cũng ở C đại sao?” Tần Tích kinh ngạc nói.
Trang Uẩn gật đầu, “Có khi cậu đã từng nghe qua tên của em ấy rồi... Em ấy rất nổi tiếng ở C đại, tên là Tùy Phong.”
Tần Tích ngốc lăng nháy mắt, nửa ngày mới có phản ứng, “Gào gào gào, Tùy Phong! Em biết! Cậu ấy vừa cao lại rất đẹp trai!”
Tần Tích hơi kích động nhào về phía Trang Uẩn, bị Cố Thành đen mặt xách về bên cạnh mình, “Em nói ai đẹp trai?”
Tròng mắt Tần Tích xoay chuyển ùng ục, “Đương nhiên là anh!”
Vẻ mặt Cố Thành dễ nhìn hơn một chút, Tần Tích thoát khỏi ‘bàn tay quỷ‘ liền cách một cái bàn nắm chặt tay Trang Uẩn, “Lão đại, khẩn cầu cho em biết hành trình yêu đương của hai người, em rất tò mò, sao anh có thể bắt được Tùy Phong vào tay... Không đúng, hình như em có nghe nói bạn gái Tùy Phong là Thẩm Tư của C ảnh mà, cậu ấy, cậu ấy, cậu ấy... Lão đại, cậu ấy có lỗi với anh!”
Trang Uẩn yên lặng dụi mắt, “Thẩm Tư là em họ của em ấy.”
“Hoá ra là vậy...”
Cố Thành đưa tay kéo móng vuốt của Tần Tích từ trên người Trang Uẩn vào trong tay mình rồi nắm chặt, Tần Tích mất hứng nhìn Cố Thành một chút, Cố Thành cũng nhìn cậu, Tần Tích yên lặng quay đầu.
Trang Uẩn nhìn ánh mắt cậu đặc biệt chân thành lại cực kỳ tò mò, nên vẫn kể đơn giản hành trình yêu đương của anh với Tùy Phong một lần.
Tần Tích nghe rất nhập tâm, nghe xong còn cảm thán nói, “Oa, không nghĩ tới Tùy Phong lại thâm tình như vậy, đổi lại là em thì em cũng cảm động!”
Trang Uẩn yên lặng nhìn thoáng qua Cố Thành, cảm giác sau khi Tần Tích trở về có thể sẽ không dễ chịu lắm đâu.
Lúc này, điện thoại Trang Uẩn rung lên một cái, là Tùy Phong gửi Wechat tới, anh nhắn lại, rồi mới nhìn thấy Tần Tích vội vàng hỏi, “Là tin nhắn của Tùy Phong sao?”
Trang Uẩn gật đầu, “Em ấy tan lớp.”
“Quá tốt rồi! Mau nói cậu ấy tới đây, em muốn gặp cậu ấy, sau khi đến C đại em luôn nghe thấy tên của cậu ấy, nhưng vẫn chưa từng gặp người thật.”
Tùy Phong đến rất nhanh, sau đó ánh mắt của Tần Tích luôn dính chặt trên người Tùy Phong, khiến Tùy Phong cũng có chút không chịu nổi. Nhưng đó mới chỉ là bắt đầu.
Sau khi quen biết lẫn nhau, Tần Tích thường xuyên liên lạc với Trang Uẩn, thời điểm nào cũng có, có đôi khi tiếng báo tin nhắn hoặc là tiếng chuông điện thoại vang lên lại vừa vặn trúng lúc Tùy Phong và Trang Uẩn đang ‘làm việc‘, hơn nữa còn không chỉ một lần, khiến Tùy Phong thiếu chút nữa là điên lên.
Hơn nữa mỗi tuần Tần Tích đều sẽ có trò mới để sắp xếp.
Cuối tuần thứ nhất: Lão đại, chúng ta cùng đi ăn đồ nướng đi, em biết một chỗ có thể ăn BBQ.
Cuối tuần thứ hai: Lão đại, lão đại, nghe nói có một nông trại mới mở, chúng ta cùng đi chơi đi.
Cuối tuần thứ ba: Lão đại, chúng ta đi câu cá đi, thuận tiện cùng ăn cá nướng.
...
Thế là thời gian cuối tuần để hẹn hò khó có được, thường xuyên thành bốn người đi chung. Tần Tích thật sự vui vẻ, còn Trang Uẩn thì không cảm thấy gì, dù sao cũng là ở bên Tùy Phong, hắn chỉ nghĩ đến việc làm loại chuyện đó, ra ngoài chơi với Tần Tích, thể lực không cần tiêu hao nhiều.
Nhưng trên mặt Tùy Phong cùng Cố Thành lại viết mấy chữ không vui không cao hứng sáng loáng, coi như một lần hai lần thì không tính, liên tục một tháng đều như vậy, hai anh công đều biểu thị bất mãn hết sức.
Lại đến tối thứ sáu, sau khi Trang Uẩn tắm rửa xong vừa nhảy lên giường, lại nhận được tin nhắn của Tần Tích.
— Lão đại, ngày mai chúng ta đi ăn tôm hùm chua cay đi, đã rất lâu rồi không ăn, hơi thèm (- -)
Tôm... Trang Uẩn ngẫm lại cũng thấy không tệ, anh bị Tần Tích khơi dậy, đang muốn nhắn lại đồng ý với Tần Tích, điện thoại trên tay bỗng nhiên bị người ta lấy đi.
Tùy Phong chỉ mặc một cái quần đùi một bước nhảy lên giường, Trang Uẩn nhìn hắn, “Anh còn chưa gửi tin, em làm cái gì vậy.”
“Lại là Tần Tích?“
“Ừm, hẹn chúng ta ngày mai đi ăn tôm, em sẽ lột cho anh chứ?”
Tùy Phong bất mãn ném điện thoại Trang Uẩn qua một bên, “Anh muốn ăn, em với anh là được, sao anh còn muốn đi nhiều người như vậy làm gì.“
Tùy Phong vừa nói vừa cọ lên người Trang Uẩn, cảnh báo nguy hiểm trong lòng Trang Uẩn vang lên, “Không phải em muốn đi tắm sao, còn không mau đi đi.”
Tùy Phong đã nhanh chóng đẩy người ngã trên giường, “Làm xong rồi tắm...”
Tối hôm đó Tùy Phong cuối cùng có tắm hay không thì Trang Uẩn vẫn không biết, chờ đến khi anh tỉnh lại, đã là ngày thứ hai mặt trời chói chang.
Anh hữu khí vô lực cầm điện thoại, quả nhiên có tin nhắn mới của Tần Tích — Cơ thể Tần Tích khó chịu, huỷ hẹn.
Trang Uẩn ngẩn người, vội vàng gọi điện thoại cho Tần Tích, người nhận điện thoại là Cố Thành, Cố Thành cực kỳ đơn – giản – thô – bạo nói, “Hôm nay em ấy không xuống giường được.”
“...” Trang Uẩn giật mình cảm thấy cơ thể đau buốt, đột nhiên có loại cảm giác đồng bệnh tương liên.
Chủ nhật, Trang Uẩn cuối cùng được đến đây, Tùy Phong thật sự mang anh đi ăn tôm, chỉ là vừa lúc đi vào trong tiệm, liền đụng phải người quen, cũng chính là Tần Tích đã khoẻ hơn một chút đang vui sướng khôn cùng vẫy vẫy tay với bọn họ, “Thật là trùng hợp, chúng ta cùng ăn đi.”
Tùy Phong với Cố Thành liếc mắt nhìn nhau, đều đen mặt.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
+ Người Hầu có lời muốn nói: Lúc đầu khi edit có đoạn Thanh Khê, còn định gọi là cô nàng vì nghĩ ẻm là em gái fan cuồng, lúc sau mò đến đọc thử phiên ngoại mới phát hiện ra ẻm là ‘cậu bé’, tự dưng cảm thấy xung quanh Trang Uẩn đều là gay, ei~~~╰(▔∀▔)╯
Vẫn còn một phiên ngoại nữa là về một CP phụ khác. Nhưng mà thật tò mò, không biết tác giả có viết H nào không ta, không biết có đăng ở đâu không chứ Người Hầu không muốn chỉ uống nước thịt thôi đâu. ( ̄ヘ ̄)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...