“Ngày 3 tháng 12 năm 2005, bão tuyết.
Tâm tình rất uể oải, mẹ bệnh, đặc biệt nhớ cô.”
“Ngày 1 tháng 9 năm 2006, mặt trời gay gắt.
Mẹ muốn chuyển viện, vì để tiện đi bệnh viện, quyết định chuyển trường, đã sắp qua mười năm, ấn tượng cô ở trong đầu càng ngày càng khắc sâu, hôm nay lúc dựa vào mép giường bệnh của mẹ ngủ trưa, mơ thấy cô, lúc tỉnh lại, cả người có chút hốt hoảng, có chút không nhận rõ mười năm trước, cô gái tôi nhìn thấy đó, rốt cuộc là thiên sứ hay là nhân gian.”
“Ngày 17 tháng 9 năm 2006, trời đầy mây.
Chuyển trường thành công, hoàn cảnh trường học mới không tệ, phiền toái duy nhất là, sáng sớm mỗi ngày, đều có thể đụng đến đủ kiểu phong thư từ trong ngăn kéo.”
“Ngày 31 tháng 9 năm 2006, gió to.
Nhớ tên hai nam sinh, Tống Thừa, Tần Dĩ Nam.
Nguyên nhân rất đơn giản, nghe nói là hot boy? Hiện tại biến thành tôi? Cái quỷ gì? Nhàm chán.”
“Ngày 27 tháng 10 năm 2006, trời trong xanh.
Vua nhật ký, ông biết không? Hôm nay tôi thật rất vui vẻ, bởi vì cuối cùng tôi, cũng đã gặp gỡ cô! Mười năm, mười năm sau, cuối cùng tôi cũng gặp được cô, cho dù cách mười năm, nhưng tôi vẫn là liếc mắt liền nhận ra được cô, cô chính là Đình Đình tôi muốn tìm đó! Chỉ là, cô nhìn cũng không nhìn tôi, liền đi qua từ trước mặt tôi.”
“Ngày 2 tháng 11 năm 2006, trời đầy mây.
Cô tên Tống Thanh Xuân, có lẽ Đình Đình là nhũ danh của cô.”
“Ngày 4 tháng 11 năm 2006, trời trong.
Ở bờ hồ trường học, tôi thấy có một nam sinh thổ lộ với cô.” “Ngày 25 tháng 12 năm 2006, tuyết nhỏ.
Cô là em gái ruột của Tống Thừa, hôm nay lúc Tống Thừa tới lớp chúng tôi, để nói cám ơn với tôi, tôi trả lời một câu ừ, chỉ vì anh là anh trai của cô.”
“Ngày 4 tháng 1 năm 2007, trời trong.
Sắp nghỉ đông, không thể nhìn thấy cô một tháng, phiền.”
“Ngày 14 tháng 3 năm 2007, lễ tình nhân trắng, một mình cô đứng ở cửa trường học, tôi do dự rất lâu, cuối cùng đi đến trước mặt cô, mở miệng nói câu nói đầu tiên sau khi tìm được cô, chào cậu.
Đáy mắt cô nhìn tôi, đều là xa cách như nhìn người lạ, xin hỏi, cậu có chuyện gì không? Tôi hỏi cô, bạn tên là Đình Đình sao? Cô nói tôi nhận nhầm người, tôi nghĩ nói với cô, tôi không nhận nhầm cô, hơn mười năm trước, tôi và cô từng gặp mặt ở đầu hẻm Minh Kính, nhưng tôi chưa kịp nói những lời này, cô liền thiếu kiên nhẫn lại nói với tôi một câu, tớ không phải tên Đình Đình, tớ tên là Tống Thanh Xuân, nam sinh tên là Tần Dĩ Nam kia chạy tới, khổ sở.”
“Ngày 15 tháng 3 năm 2007, một giờ rạng sáng, không thể ngủ.
Trên thế giới khoảng cách đau nhất, là tôi luôn tìm em, mà em lại quên tôi.”
“Ngày 15 tháng 3 năm 2007, bảy giờ sáng, đến hiện tại vẫn luôn không ngủ, không mệt, đặc biệt tỉnh táo.
Tôi thật là nhớ cô gái tôi yêu thích đã tìm kiếm mười năm đó.”
“Ngày 18 tháng 4 năm 2007, mười giờ tối, giáo viên vật lý cho một đống bài tập, không có một chút khó khăn, tôi viết liền ngủ thiếp đi, sau đó mơ thấy cô.
Ở trong mộng, tôi nói một câu với cô, tam sinh hữu hạnh gặp gỡ em, sinh thời cưới được em.”
“Ngày 8 tháng 5 năm 2007, trời râm.
Hôm nay đánh nhau, nguyên nhân là có hai bạn học nam nói Đình Đình làm ra vẻ thanh cao, nhìn thanh thuần kiêu ngạo, trên thực tế là kỹ nữ, tức giận hỏng, bị giáo viên phạt quét dọn vệ sinh đến khi thi tốt nghiệp trung học kết thúc.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...