Quanh thân Tô Chi Niệm tản ra hơi thở lạnh lẽo, đối mặt với ánh mắt hoặc kinh ngạc hoặc rung động mà một đám người chiếu đến trên người bản thân, vẻ mặt không có chút nào thay đổi.
Anh cũng không đi vào đám người mà dừng lại ở nơi cách đám người khoảng một mét.
Đầu tiên anh nhìn lướt qua Tống Thanh Xuân, nhìn thấy quần áo ướt đẫm trên người cô thì tầm mắt rõ ràng dừng lại một chút, chỉ là rất nhanh, anh liền thản nhiên thu hồi ánh mắt, nhưng mà vẻ mặt anh rõ ràng lạnh hơn một chút.
Dường như anh sợ phải trao đổi nhiều với những người ở đây, không đợi bất kỳ kẻ nào mở miệng nói chuyện liền trực tiếp sảng khoái giơ tay lên, chỉ về phía Tống Thanh Xuân, nói ra một câu đơn giản dứt khoát, đi thẳng vào vấn đề: "Không phải cô ấy đẩy.
"
Lúc luồng sáng thứ nhất chiếu lên mặt Tô Chi Niệm thì Tống Thanh Xuân đã nhận ra anh, sau đó trong nháy mắt đại não của cô trở nên trống rỗng, cả người cứng đờ tại chỗ.
Cho đến khi ngón tay Tô Chi Niệm chỉ về phía cô, cô mới hoàn hồn, chỉ là một giây, sau đó lại nhìn chằm chằm Tô Chi Niệm gần trong gang tấc, lại thất thần: Không phải anh ấy nên ở biệt thự sao? Tại sao lại xuất hiện ở câu lạc bộ Kinh Thành?
Không phải Tống Thanh Xuân đẩy!.
Nói cách khác, là Đường Noãn tự mình rơi xuống nước?
Mọi người ở nơi đây lục tục dời ánh mắt từ trên người Tô Chi Niệm sang người Đường Noãn.
Đối với ánh nhìn chăm chú của mọi người, Đường Noãn vờ như không thấy, chỉ không thèm chớp mắt nhìn chằm chằm Tô Chi Niệm.
Không có ai biết, lúc này, đôi tay giấu trong ống tay áo của cô ta run rẩy như thế nào, cũng không người nào biết, giờ phút này tốc độ tim đập của cô ta rốt cuộc nhanh tới mức nào.
Cô ta chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày cô ta có thể nhìn anh ở khoảng cách gần như vậy.
Cho dù anh đã từng đối xử tuyệt tình tàn nhẫn với cô ta như vậy, nhưng mà, cô ta vẫn còn yêu anh, thậm chí anh vừa xuất hiện cô ta liền bị cướp mất hồn.
Tần Dĩ Nam nhìn Đường Noãn chậm chạp không lên tiếng, có chút không hiểu rõ, cô im lặng có nghĩa là chấp nhận lời nói của Tô Chi Niệm sao? Mi tâm lơ đãng nhíu lại một chút: "Đường Noãn, lời Tô Chi Niệm nói là sự thật sao?"
"Hả?" Đường Noãn đáp lại một tiếng theo bản năng, đầu tiên là ngẩng đầu liếc nhìn Tần Dĩ Nam, sau đó mới phát hiện mọi người xung quanh đều đang nhìn cô ta, cô ta mờ mịt mở to hai mắt, theo bản năng muốn mở miệng hỏi: "Làm sao vậy?"
Kết quả cô ta còn chưa kịp mở miệng, nữ đồng nghiệp lúc nãy còn một mực nói chuyện giúp cô ta đã giành trước: "Đường Noãn, có người nói cô không phải bị Tống Thanh Xuân đẩy xuống nước, chuyện này là thật sao?"
Đường Noãn bị hỏi đến cứng miệng, vốn là lời đến khóe miệng bị cô ta cưỡng chế nuốt xuống.
Nữ đồng nghiệp kia nhìn bộ dạng mất hồn mất vía này của Đường Noãn, cũng biết cô ta còn chưa có khôi phục trạng thái, nếu cô ta vẫn tiếp tục như thế nhất định chuyện này sẽ nghịch chuyển thành Đường Noãn vu oan cho Tống Thanh Xuân, vì vậy nữ đồng nghiệp kia lại mở miệng: "Ngài Tô, một thời gian trước tôi có nhìn thấy báo cáo kinh tế nói ngài đã chính thức tiếp nhận vị trí CEO của Tống thị?"
Nữ đồng nghiệp kia nhìn Tô Chi Niệm lạnh lùng đứng ở nơi đó, đối mặt với sự chất vấn của mình cũng không hề có một chút phản ứng, vì vậy tầm mắt lại chuyển đến trên người Tống Thanh Xuân trên người, nói tiếp: "Tống thị là của gia đình Tống Thanh Xuân, quan hệ của hai người hẳn không tệ, cho nên lời làm chứng của ngài Tô chỉ sợ sẽ có hiềm nghi bao che bịa đặt?"
"Hơn nữa lúc tôi còn đang học trung học, từng nghe được vài lời đồn đãi, nói! " Lúc này nữ đồng nghiệp kia mới ý thức được điện thoại di động của mình vẫn còn ở trên đất, vừa khom người đi nhặt, vừa nói: "Tô Chi Niệm và Tống Thanh Xuân, hai người ngủ với nhau!.
"
Tô Chi Niệm vẫn luôn trầm mặc, lúc nghe thấy câu này, đột nhiên ném ánh mắt sắc bén về phía nữ đồng nghiệp kia, vốn nữ đồng nghiệp kia miệng vẫn còn lải nhải, nhất thời giống như bị người bóp chặt cổ họng, cứng rắn ngừng lại.
Sau đó tầm mắt của anh liền rơi xuống điện thoại di động vừa mới nhặt lên trong tay cô ta, chỉ là một giây sau đó liền lạnh lùng dời đi ánh mắt, theo cử động của anh, điện thoại của nữ đồng nghiệp kia lại một lần nữa rơi trên mặt đất.
Những lời nói liên tiếp của nữ đồng nghiệp kia khiến đại não truyện của lê*quý#đôn$4Đường Noãn hoàn toàn tỉnh táo, cô ta suýt nữa quên, Tô Chi Niệm tới là để làm chứng giúp Tống Thanh Xuân! Cô ta thấy nữ đồng nghiệp kia nói được một nửa câu thì chẳng hiểu sao lại ngừng lại, lập tức ổn định tinh thần, tiếp lấy đề tài của cô ta, nói: "Đây chẳng qua là lời đồn đãi trong trường học lúc ấy, nói Tống Thanh Xuân và ngài Tô qua đêm với nhau, cũng không có người tận mắt nhìn thấy, loại chuyện tai nghe là giả này sao có thể tưởng thật?"
Lời này của Đường Noãn nhìn như là đang bác bỏ tin đồn giúp Tống Thanh Xuân nhưng thực ra lại đổi một loại phương thức khác, nói lại hoàn chỉnh lời nói còn bỏ dở của nữ đồng nghiệp kia.
Đường Noãn hơi dừng lại một chút, nói tiếp: "Chỉ là, năm thứ hai trung học, ngài Tô và Tống Thanh Xuân rất thân cận, ngược lại thật sự! Nếu không, ngài Tô cũng sẽ không tiếp quản cục diện rối rắm của Tống thị, không phải sao?"
Câu nói này của Đường Noãn rất hời hợt nhưng trong vô hình lại cố ý nhấn mạnh ba chữ "rất thân cận", khiến trong tiềm thức của người nghe tin tưởng lời đồn đãi cô ta vừa nói là thật.
Con người luôn có lòng bát quái, không khí bên hồ trở nên có chút tế nhị, ánh mắt của mọi người hữu ý vô tình cũng bắt đầu di chuyển qua lại giữa hai người Tống Thanh Xuân và Tô Chi Niệm.
"Hơn nữa, nếu tôi nhớ không lầm, năm thứ hai trung học, ngài Tô còn ở nhà họ Tống một năm! " Đường Noãn giống như muốn tăng sức thuyết phục cho lời giải thích của mình, còn nghiêng đầu nhìn về phía Tần Dĩ Nam: "Dĩ Nam, chuyện này anh cũng biết mà.
"
Nữ đồng nghiệp kia đã phục hồi tinh thần, phụ họa Đường Noãn nói tiếp: "Hơn nữa, từ lúc xuất hiện đến bây giờ ngài Tô chỉ mới nói hai câu, chỉ hai câu như vậy đã có thể giúp Tống Thanh Xuân thoát khỏi hiềm nghi, vậy cũng quá làm cho người ta khó có thể tin phục?"
Mặc dù Đường Noãn chỉ nói vài ba câu nhưng lại tiết lộ rất nhiều tin tức bí mật.
Tô Chi Niệm từng ở nhà Tống Thanh Xuân, có thể Tô Chi Niệm -linhPHan và Tống Thanh Xuân từng qua đêm với nhau, Tô Chi Niệm tiếp quản Tống thị vốn không phù hợp với thân phận của anh! Từng tin tức đều thể hiện quan hệ giữa Tô Chi Niệm và Tống Thanh Xuân không tầm thường.
Bây giờ lại có thêm lời chất vấn của nữ đồng nghiệp kia, trái lại thật sự có vẻ như lời nói vừa rồi của Tô Chi Niệm không hề có sức thuyết phục
Mọi người đều rối rít lộ ra vẻ mặt tán đồng, sau đó không hẹn mà cùng nhìn về phía Tô Chi Niệm.
Phản ứng của anh bình tĩnh lạ thường, trên mặt không hề có dù chỉ một chút cảm xúc.
Anh như vậy, đừng nói người khác, ngay cả dưới đáy lòng Tống Thanh Xuân cũng có chút hoài nghi, rốt cuộc Tô Chi Niệm có phải người chứng kiến hay không?
Thời gian lúc này dường như dừng lại, tất cả mọi người yên tĩnh lạ thường, thỉnh thoảng có tiếng cười nói vui vẻ truyền đến từ trên mặt hồ.
Không biết đã qua bao lâu, rốt cuộc có người mở miệng, phá vỡ bình tĩnh: "Thôi đi, chúng ta đều không phải là cảnh sát, chuyện này vẫn nên giao cho cảnh sát xử lý thôi.
"
"Đúng vậy, báo cảnh sát thôi!.
".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...