Trở lại KTX, Lục Giam đẩy cửa, liền thấy 3 người bạn cùng phòng đầu bù tóc rối, mặc áo thun cùng quần ngủ chơi game.
Lục Giam đột nhiên cảm thấy phong thủy phòng bọn họ không tốt, nếu không như thế nào một lũ đều là cẩu độc thân?
Thời điểm trò chơi gián đoạn, Lục Giam nhịn không được nói :" Tớ nói này, thời gian rất tốt này sao các cậu không đi tìm bạn gái đi?"
Ba người đồng thời nhìn về phía anh, ánh mắt u oán.
"Này đều do cậu!!!" Tưởng Duyên giống như oán phụ, vỗ đùi hướng anh lên án.
"Trách tớ cái gì?" Trán Lục Giam có một dấu chấm hỏi.
"Cậu là không biết thật hay giả vờ không biết? Ai không muốn ra ngoài tìm bạn gái? Nhưng lão nhân gia cậu ở KTX là đầu bảng A, ít nhiều nữ sinh đều tơ tưởng cậu. Liền bởi vì chúng ta cùng một KTX, anh em chúng tớ thật sự không ít các cô gái đến gần, nhưng các cô ấy đều là vì cậu mà tới, không phải hỏi thăm cậu yêu thích gì thì là cầu giúp đỡ."
"Nói ra thì toàn nước mắt a" Mã Kiêu vừa nói vừa lau đôi mắt.
"Cho nên, xem như chúng tớ cầu xin cậu, nhanh nhanh nói chuyện yêu đương đi." Lương Sĩ Văn nói.
"Đúng vậy." Tưởng Duyên cùng Mã Kiêu trăm miệng một lời.
Tưởng Duyên nói xong còn tiến lên muốn đấm ngực Lục Giam, bị một phen đẩy ra, sau đó hắn ở trên giường, lộc cộc nói móc :" Nhiều nữ sinh xinh đẹp như vậy tự cho cậu, cậu như thế nào chưa bao giờ yêu đương? Tớ biết rồi, cậu là gay đúng không? Ha ha ha ha!"
Đến cửa toilet, Lục Giam chậm rãi đi trở về, trên mặt không có biểu tình gì, đột nhiên vươn tay nắm chặt cằm Tưởng Duyên, chậm rãi tới gần, đuôi mắt nguy hiểm yên lặng nhìn anh ta.
Tưởng Duyên dùng sức nuốt một ngụm nước miếng :" Á, cậu không phải là thực đi... Thật sự đối với người anh em là tớ cũng xuống tay a? Uổng công tớ cho rằng cậu là anh em, cậu lại xem tớ là bạn gái!"
"Tớ - thẳng! Hơn nữa nếu là gay tớ cũng sẽ chọn một người khác, cậu như vậy, với nhan sắc này, tớ thật sự không hạ thủ được".
Tưởng Duyên cảm giác chính mình bị nhục nhã. Anh vẻ mặt phẫn nộ mà nhìn bóng dáng rời đi của Lục Giam, hô to :" Uy! Cậu thật quá đáng, tuyệt giao a!!"
Lục Giam mở trang web video ra, đăng nhập tài khoản chính mình, click vào video mới nhất kéo xuống đọc bình luận.
Bình luận rất nhiều, anh rất có kiên nhẫn, thẳng đến khi nhìn thấy tên cùng ảnh giống WeChat của Tô Diệc.
Lại mở video khác, tiếp tục tìm, cứ như thế lặp đi lặp lại.
---Bàn phím này là bàn phím MIDI(*), có thể gắn vào máy tính, có thể bắt chước các loại âm thanh của nhạc cụ. Mỗi loại âm thanh đều là chính mình diễn tấu, bao gồm cả phần phối nhạc, phần mềm máy tính là Cubase(*).
-(*) Bàn phím MIDI:_một loại bàn phím nhạc điện tử.
-(*) Cubase là phần mềm chuyên về thu âm, phối khí, soạn thảo nhạc,...
Đây là Tô Diệc đang phổ cập khoa học cho bình luận của các fan mới, Lục Giam khẽ cười, nhìn không ra nha đầu này rất hiểu biết!
----Bởi vì đã lâu anh không có đổi mới nguồn sinh khí của em, em quyết định.... Được a, còn có thể làm gì bây giờ, đương nhiên là tha thứ cho anh.
---- Mỗi buổi tối trước khi ngủ đều click vào âm nhạc của anh, vô hạn tuần hoàn, cùng làm bạn vào giấc ngủ.
---- Tay một người con trai sao có thể đẹp như vậy? Xem không đủ, xem không đủ!
---- Hôm nay đổi phong cách? Tiểu Huyền Tử là muốn đăng cai sao? Thật chấn động a! Nhất định phải nhanh nhanh tìm vợ, em muốn vào cung! Em muốn gả cho anh!
---- Có người nói phải sinh cho anh khỉ con, em chỉ nghĩ sẽ sinh cho anh 12 con giáp!
Nhìn đến bình luận này, Lục Giam nhịn không được nghĩ đến một đêm ở trấn X kia. Hình ảnh kiều diễm hiện lên trong óc anh, tim đập mau đến không kiềm chế được....
"Sao cậu lại chảy máu mũi?" Tưởng Duyên xoay người tìm ly nước, bỗng thấy một màn như vậy.
"Không có việc gì, quá nóng." Lục Giam giả vờ trấn định mà tìm khăn giấy lau mũi.
"A, đúng vậy, máy sưởi quá nóng, làm mỗi buổi sáng tớ thức dậy giọng nói đều không được bình thường." Tưởng Duyên phụ họa nói.
Buổi tối hôm nay trước khi ngủ, Tô Diệc nằm trên giường theo thường lệ vào trang web video, lại nói tiếp đã thời gian thật dài Tiểu Huyền Tử chưa có thêm video mới. Nhìn có người @ cô, vốn dĩ tưởng rằng quảng cáo, không nghĩ tới thế nhưng là Tiểu Huyền Tử đáp lời.
"A a a !!" Cô kinh hỉ(*) vô cùng, liền ngồi dậy.
(*) kinh ngạc+ vui mừng
Âu Dương Mỹ Mỹ bởi vì lần này ba mẹ đi du lịch nên cô nàng vui mừng ở KTX chu du tự tại. Nghe được tiếng kêu liền hoảng sợ, cùng Liễu Minh Nguyệt đồng thời nhìn về phía Tô Diệc, thấy cô giống như đồ ngốc ôm điện thoại cười hắc hắc.
"Cậu làm sao vậy, trúng vé số?" Liễu Minh Nguyệt hỏi.
"So với trúng vé số còn cao hứng hơn, tớ là được nam thần đáp lời. Tuy rằng chỉ là mấy cái ký hiệu, nhưng anh ấy chưa bao giờ đáp lại bình luận." Tô Diệc cảm thấy mình thật may mắn, huơ tay múa chân còn vui mừng còn khoa trương hơn trúng được 500 vạn.
"Thật là fan não tàn." Âu Dương Mỹ Mỹ phun một câu, đang muốn xoay người nằm xuống, không biết nhìn thấy gì, cũng đột nhiên a a mà kêu lên.
Liễu Minh Nguyệt xoa xoa lỗ tai :"Hai người hôm nay bị gì thế?"
Âu Dương Mỹ Mỹ nói :" Ông xã tương lai của tớ hẹn ngày mai ăn cơm."
"Cậu cùng chàng trai kia đã xác định quan hệ?" Tô Diệc hỏi.
"Còn chưa, bất quá tớ thấy trước tết Nguyên Đán nhất định sẽ bắt được anh ấy." Âu Dương Mỹ Mỹ tin tưởng tràn đầy.
Nói xong, cô nàng nhìn nhóm bạn thở dài một tiếng, sau đó thanh thanh giọng, nói với điện thoại :" Được a, ăn cái gì cũng được, em không kén."
Hàm lượng đường trong thanh âm kia có ít nhất mười dấu cộng(*), làm Tô Diệc cùng Liễu Minh Nguyệt nghẹn họng, không nói được lời nào.
(*) thường là những chất vitamin thường có dấu cộng ở sau như: A+ ; B+;....
"Chị cả của nhóm, cậu như thế nào lại biến thành như vậy? Tớ đây nổi hết da gà." Liễu Minh Nguyệt run run cánh tay nói.
"Cậu giống như biến thành Lâm Chí Linh vậy, tớ thật phục." Tô Diệc giơ ngón cái với cô nàng.
Âu Dương Mỹ Mỹ than nhẹ một hơi :" Không có biện pháp, anh ấy thích giọng như vậy. Không sao cả, anh ấy thích như nào tớ liền thành như đấy."
Đây thực thảm a. Tô Diệc không nghĩ tới một cô gái đầy tự tin như Âu Dương Mỹ Mỹ, có một ngày vì nam nhân mà sợ tay sợ chân.
--------------
Giữa trưa cuối tuần, Tô Diệc đến như lời hẹn.
Chờ đến khi nhìn thấy nam sinh bên cạnh Kiều Gia Ninh, Tô Diệc mở to mắt :" Các cậu, các cậu......"
Cô hoàn toàn không nghĩ tới, bạn trai Kiều Gia Ninh lại là học trưởng ngày đó đem Kiều Gia Ninh say rượu trở về.
Kiều Gia Ninh nhìn phản ứng của cô, đỏ mặt đẩy đẩy tay cô :"Ngốc gì đấy, lại không phải không quen biết. Tới tới, mau ngồi đi"
Tô Diệc lúc này mới a một tiếng, ngồi đối diện hai người.
Tô Tần rất có lịch sự mà hướng cô gật đầu :"Xin chào, tôi là Tô Tần, là bạn trai của Ninh Ninh."
Tô Diệc vội nói :" Xin chào học trưởng, không nghĩ đến lại gặp mặt."
Kiều Gia Ninh chớp chớp mắt :" Tớ cảm thấy cùng họ Tô đặc biệt có duyên phận."
Bởi vì gần một tháng không gặp mặt, trên bàn cơ bản chỉ có Tô Diệc cùng Kiều Gia Ninh líu ríu nói không ngừng.
Tô Tần liền ở một bên chiếu cố Kiều Gia Ninh, lấy toàn bộ xương cá ra, lột sạch vỏ tôm, săn sóc cẩn thận mà tự nhiên.
Tô Diệc thấy vậy, nhướng mày về phía Kiều Gia Ninh, dùng tay che môi :" Ánh mắt không tồi nha!"
Kiều Gia Ninh chính là một nhan khống(*), Tô Tần cũng là cao lớn tuấn lãng, hơn nữa tính cách ôn hòa, lời nói không nhiều lắm, có vẻ là một người chất phác.
(*) mê nhan sắc đẹp.
"Hôm trước anh ấy tặng tớ một cái kèn clarinet (*). Tớ chỉ một lần oán giận nói thật quá khó mua, anh ấy liền ghi nhớ trong lòng. Không ngờ anh ấy chính là một thẳng nam, căn bản không hiểu biết đó là son môi, lại lên mạng tra cái gì là clarinet, sau đó tìm mua đại....." Kiều Gia Ninh vừa khởi tố Tô Tần, liền thao thao bất tuyệt, căn bản không dừng lại được, trong mắt sáng lấp lánh, tràn đầy sự ngọt ngào.
"Cậu cho tớ ăn cẩu lương, có còn nhân tính không?" Tô Diệc một biểu tình bị thương che ngực.
Kiều Gia Ninh khó có được lúc ngượng ngùng, nắm tay Tô Tần :"Nói thật , tớ ở bên cạnh anh ấy thật sự rất an tâm và hạnh phúc."
Bất luận bọn họ có cùng nhau đi mãi mãi không, nhưng cô là may mắn đã có người cứu rỗi cô ra trong lúc tuyệt vọng.
Tô Diệc cảm thấy chị em tốt của mình đúng là đã đi ra từ bóng ma, tự đáy lòng nói :" Nhìn cậu như vậy tớ liền an tâm rồi."
Kiều Gia Ninh dùng sức gật đầu, mắt có chút hồng.
Tô Tần thấy thế, đem bạn gái ôm vào ngực, nhẹ nhàng hôn trên đỉnh đầu cô nàng.
Tô Tần đi toilet, Tô Diệc thấy thế cũng đi theo.
Chờ Tô Tần ra tới, Tô Diệc giống như lưu manh mà ngăn trước mặt anh ta.
"Tuy rằng hai chúng ta đều họ Tô, không chừng 500 năm trước là người một nhà. Nhưng là....." Nói đến đây, cô ngừng một chút, vì để thể hiện khí thế, ngữ khí cũng tăng thêm :" Ninh Ninh nhà chúng tôi là cô gái tốt, người lại đơn thuần, anh phải biết quý trọng. Tôi biết không phải tình cảm nào cũng có thể đi đến cuối cùng, nhưng nếu anh dám ngoại tình trong lúc kết giao với cô ấy, tôi liền đem ba chân anh ra đánh gãy(*)"
(*) Hai cái chân+ cái chân ở giữa hai cái chân :))))
Tô Tần bị cảnh cáo mà không thể hiểu được, nhưng vẫn là thành thực, vội lắc đầu :"Tôi sẽ đối tốt với Ninh Ninh, tôi thật lòng thích cô ấy."
Tô Diệc chậm rãi gật đầu, bày ra một bộ dáng 'Tiểu tử, chờ xem biểu hiện của ngươi', không nói nhiều lời, liền xoay người rời đi.
Cơm nước xong rời đi, Kiều Gia Ninh nói muốn đưa cô về trường học, Tô Diệc đỉnh đạc xua tay nói không cần.
Cùng đôi tình nhân tạm biệt, đi xa gần 10m, cô quay đầu lại liền thấy Kiều Gia Ninh nắm tay cùng bỏ vào túi áo khoác lông của Tô Tần, thân mật lại tự nhiên.
Kiều Gia Ninh nắm tay Tô Tần :" Em đã nói cô ấy là người tốt, khẳng định sẽ không làm khó dễ anh, anh không cần khẩn trương như vậy."
Tô Tần không nói chuyện. Anh không để ý đến lời chị em tốt của bạn gái nói, nhưng cũng không có biện pháp nói lương tâm của mình không bị uy hiếp.
Trong lòng Tô Diệc thấy chị em tốt của mình vui vẻ như thế, cô cũng có nhàn nhạt chút phiền muộn. Bên cạnh cô từng người đều thoát kiếp độc thân, cô thì vẫn còn một mình.
Ở cổng trường học nhìn thấy có chỗ bán quýt, cô mua một ít, nghĩ lát về phòng sẽ ăn.
Thời điểm Lục Giam nhìn thấy cô, khuôn mặt trắng nõn nhăn nhăn, gục gục xuống, như là một đóa hoa bị mất nước.
(*) Kèn clarinet
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...