Cố Khuynh Thành không cảm thấy có cái gì không ổn, hướng về phía Đường Thời tự nhiên gật gật đầu, sau đó suy nghĩ một chút, vẻ mặt hơi có chút oán giận nói: "Trong tiểu thuyết, thời điểm mỗi lần bá đạo tổng tài đụng ngã tiểu kiều thê, đều là vươn tay xé quần áo, hơn nữa xé một cái liền thành hai nửa, thời điểm kết quả em mới vừa đụng ngã anh, xé mãi cũng không rách, ngược lại còn xiết tay em rất đau..."
Cố Khuynh Thành vừa nói, hướng về phía Đường Thời mở ra hai tay của mình, lòng bàn tay trắng noãn, còn lưu lại một dấu đỏ.
Theo lời Cố Khuynh Thành nói, Đường Thời nhanh chóng đem toàn bộ quá trình Cố Khuynh Thành nhào tới mình hồi tưởng một lần, thì ra là... Cố Khuynh Thành lúc ban đầu đè ở trên người mình, vẫn xé áo của mình, là bởi vì nhìn trong tiểu thuyết bá đạo tổng tài hành động, mới đi làm như vậy... Đường Thời vừa nghĩ như vậy, lập tức nghĩ đến Cố Khuynh Thành nắm cằm mình, cúi đầu "Bá đạo " hôn mình, nghiễm nhiên là chương thứ hai mươi bảy anh vừa mới quét qua trong tiểu thuyết, nhân vật nam chính nắm càm vật nữ nhân chính, gắt gao hôn cô, miêu tả giống như đúc!
Cố Khuynh Thành thật sự đem anh trở thành... Tiểu kiều thê!
Nghĩ tới đây, Đường Thời hơi xốc xếch trong gió, nếu không phải cho tới nay, anh giỏi ngụy trang tâm tình của mình, lúc này, nhất định liền nhảy dựng lên nổi cáu rồi.
Đường Thời chẳng qua là cảm thấy cổ họng của mình hơi nghèn nghẹn, nhả không ra, không thể đi xuống, giống như tùy thời cũng có thể đem anh nghẹn chết, tay của anh không nhịn được cầm thành quả đấm, nhìn chằm chằm mặt Cố Khuynh Thành, trướng có chút hồng.
Cố Khuynh Thành gục ở trên lồng ngực Đường Thời, như cũ đắm chìm ở thế giới của mình, tiếp tục nhỏ giọng nói không ngừng: "Thời điểm em xem bình luận, có một độc giả nói, tiểu thuyết đều là gạt người, xem ra là thật, quần áo rõ ràng không xé được..."
Cố Khuynh Thành sau khi nói xong, còn giương mắt nhìn Đường Thời, hỏi một câu: "Có đúng hay không?"
Đúng em gái em a.... đáy lòng Đường Thời hung hăng mà thổ tào một câu, tay nắm thành quả đấm, không nhịn được gia tăng khí lực, sau đó miễn cưỡng làm cho mình thoạt nhìn rất phối hợp, hướng về phía Cố Khuynh Thành khẽ gật đầu.
Cố Khuynh Thành vểnh miệng lên, an tĩnh trong chốc lát, sau đó chà chà lồng ngực Đường Thời, trong lúc bất chợt giống như là nhớ tới cái gì giống nhau, "YAAAAAAA" kinh hô một tiếng, sau đó chợt ngồi dậy, nhìn chằm chằm Đường Thời nói: "Em mới vừa ở thời điểm đụng ngã anh, quên mất nói một câu nói!"
Đường Thời cũng còn chưa kịp hỏi thăm Cố Khuynh Thành là nói gì, cô gái bất chợt gục ở rồi trên người của anh, mặt đối mặt ngưng mắt nhìn anh, mắt cũng không nháy.
Con ngươi của cô đen nhánh trong suốt, phiếm một tia chuyên chú, nhìn Đường Thời hơi có chút thất thần, thời gian dần qua đắm chìm trong đó, cả người không nhịn được đã đem chuyện Cố Khuynh Thành đem mình làm tiểu kiều thê mà đối đãi tình đến tận sau ót.
Bên trong phòng, trong nháy mắt không khí trở nên có chút ôn tình, môi Cố Khuynh Thành chậm rãi đè thấp.
Đường Thời cho là Cố Khuynh Thành muốn chủ động hôn chính mình, tầm mắt của anh không nhịn được chậm rãi rủ xuống.
Ở thời điểm Đường Thời sắp nhắm mắt lại, môi Cố Khuynh Thành trong lúc bất chợt ngừng lại.
Hai người môi dán có chút gần, Đường Thời có thể rõ ràng mà cảm giác được cánh môi cô gái tràn ngập hương vị ngọt ngào, anh mở to miệng muốn đi ngậm môi của cô, Cố Khuynh Thành bất chợt chậm rãi mở miệng, nói: "Anh cái đồ tiểu yêu tinh này...."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...