Editor: Quỳnh Nguyễn
Cô mua một con cá nhảy tưng tưng, cô để con cá kia ở trên thớt, nhiều lần nâng dao, hung ác muốn đập xuống mà lại có phần không dám xuống tay, cả người đối mặt với con cá kia không từ bỏ, cuối cùng cắn răng một cái liền hướng về phía trên đầu cá đập, kết quả không có đập chết cá, ngược lại khiến cho con cá chảy máu đỏ, bắn tung toé trên mặt cô, dọa cô buông tay ra, dao trong tay rơi xuống vừa lúc nện ở trên chân cô, cô chật vật ngồi chồm hổm trên mặt đất rất lâu mới đứng lên, sau đó lấy dao đến vòi nước rửa cẩn thận, hai tay nắm chặt, nhắm mắt lại một hồi để lấy dũng khí, liền hướng về phía trên đầu cá kia dùng hết toàn lực đập lại một lần nữa.
Bây giờ cá đã chết thật, cô cầm kéo mổ bụng móc hết bụng cá ra.
Cách một tầng thủy tinh Tô Niên Hoa thấy rõ vẻ mặt Tứ Nguyệt sợ hãi và lo lắng.
Trong trí nhớ Tô Niên Hoa, cho tới bây giờ Tứ Nguyệt đều là thiên kim tiểu thư cơm bưng tận miệng, đừng nói là xuống bếp nấu cơm, ngay cả uống nước đều là mở miệng hô một tiếng người hầu trong nhà lập tức bưng đến trước mặt cô.
Nhưng mà hiện tại cô lại vì anh một mình đi mua đồ ăn, sau đó tại phòng bếp có chút bẩn cũng có chút lộn xộn chật vật sát sinh.
Tô Niên Hoa đứng bên ngoài cửa sổ nhìn chằm chằm Tứ Nguyệt bên trong rất lâu, sau đó mới yên lặng xoay người bước tiếp bước chân rời khỏi.
Thời điểm anh đi đến phòng bệnh mình ở đột nhiên ngừng bước chân, nơi đó có cây ngô đồng rất lâu rồi, thân cây cực kỳ thô, cành lá tươi tốt, anh ngẩng đầu nhìn chằm chằm cây này, trong đầu không biết chuyện gì xảy ra nghĩ đến cảnh tượng Tứ Nguyệt xử lý cá bên trong phòng bếp bệnh viện.
---
Ban đêm, Cố Khuynh Thành ăn xong cơm chiều, dưới sự trợ giúp của hộ lý lần lượt tắm rửa một cái cho Thủy Quả Đường, sau đó bón cho Thủy Quả Đường uống sữa xong, sau khi dỗ Thủy Quả Đường đi vào giấc ngủ mới trở về phòng ngủ Đường Thời.
Thời điểm Cố Khuynh Thành đi tắm, rửa vươn tay ra lấy sữa tắm nhìn thấy năm ngón tay hoàn hảo của mình trống không, sau đó liền lại nghĩ đến cảnh tượng cầu hôn buổi chiều mình đi ngang qua cửa hàng Thời Đại.
Người đàn ông của cô phú khả khả quốc (giàu có), anh tuấn tiêu sái, người người hâm mộ, so với cái người đàn ông cầu hôn kia tốt hơn không biết mấy ngàn lần.
Cô so với cô gái kia xinh đẹp hơn, có tiền hơn, nhưng mà cô không có một cái cầu hôn lãng mạn mà lại giản dị như vậy.
Tâm tình Cố Khuynh Thành vốn hơi hơi chuyển biến tốt đẹp một chút, nghĩ vậy liền trở nên càng thêm sa sút, cô thở một hơi cầm khăn tắm lau sạch sẽ thân thể, sau đó liền mang một đầu tóc dài ướt sũng đi ra phòng tắm.
Đường Thời đang ngồi ở trên giường xem kênh tài chính và kinh tế, nhìn thấy đầu Cố Khuynh Thành ẩm ướt đi ra, mi tâm hơi hơi nhăn nhăn, sau đó liền cầm điều khiển từ xa trong tay ném ở bên cạnh, xuống giường cầm máy sấy cắm vào nguồn điện, ngồi ở trên ghế sofa vẫy vẫy tay với Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành tự nhiên đi qua, nằm xuống, gối lên trên hai chân Đường Thời, tùy ý người đàn ông thuần thục một tay cầm máy sấy một tay xuyên qua tóc dài của cô, thay cô sấy tóc.
Cố Khuynh Thành tại thời điểm Đường Thời sấy tóc cho mình tiện tay lấy điện thoại lướt mạng một chút, đúng lúc chú ý một người bạn tốt phát một tin mới, nội dung là về áo cưới xinh đẹp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...