Lúc Đường Thời lái xe sắp tới kim bích huy hoàng, mới phát hiện mình từ Đường gia đi ra có chút gấp, không có mang túi tiền, anh dừng xe ở cửa chính kim bích huy hoàng, đẩy cửa xe ra xuống xe, ném chìa khóa xe cho người trông bãi đậu xe, lúc này mới lấy điện thoại ra, gọi cho Lục Nhiên, sau đó chậm rãi đi vào kim bích huy hoàng. ∷..!
Lục Nhiên mới vừa thoát thân từ buổi từ thiện, đang chuẩn bị lái xe về nhà, liền nhận được điện thoại của Đường Thời gọi tới, đành phải chuyển tay lái, qua kim bích huy hoàng.
Lục Nhiên sau khi Đường Thời nói chuyện điện thoại xong, sau nửa giờ, mới đến kim bích huy hoàng.
Lục Nhiên đẩy cửa phòng bao ra, nhìn thấy trong phòng Kim Bích xa hoa, chỉ có một mình Đường Thời.
Trong phòng rất yên tĩnh, không có giọng hát cũng không có nhảy múa, càng không có người tiếp rượu cùng người hát.
Cảm giác được có người đẩy cửa, Đường Thời cũng không có nhấc đầu lên, một mình anh ngồi trên ghế sa lon, trước mặt là bàn caamr thạch, bày nửa vỏ của chai rượu.
Lục Nhiên đứng ở cửa ra vào nhìn một hồi, liền biết Đường Thời tâm tình không tốt, thường thường lúc này Đường Thời, là không cần người an ủi, cho nên anh bước vào phòng khách, lặng yên không một tiếng động đóng cửa lại, ngồi ở khoảng cách Đường Thời có chút xa, không rên một tiếng mà nhìn Đường Thời không ngừng một chén tiếp lấy một chén rượu.
Lục Nhiên không có lên tiếng ngăn cản Đường Thời, chỉ là tùy anh uống, khi anh sắp uống xong, còn nhấn gọi, giúp anh mang rượu.
Trên bàn đầy là vỏ chai rượu, lúc sắp chất đầy, Đường Thời đột nhiên lảo đảo từ trên ghế salon đứng lên, cước bộ có chút nghiêng ngả đi ra khỏi phòng.
Vốn là Lục Nhiên định thần nhàn nhã ngồi ở trên ghế sa lon, do dự một chút, sau cùng có chút không yên lòng đứng lên, đuổi theo Đường Thời.
Lúc sắp bước vào nhà vệ sinh, đi qua hai cô gái trẻ xinh đẹp, cô gái không ngừng nhìn qua Đường Thời, còn xì xào bàn tán thảo luận cái gì, nhìn thấy Lục Nhiên liếc mắt nhìn các cô, mới nhanh chóng im lặng, tránh ra.
Đường Thời đẩy cửa phòng vệ sinh, cúi người, liền nôn vào trong bồn cầu.
Anh một mực đem rượu trong dạ dày uống, cùng cơm buổi tối ăn, nôn hết không còn một mảnh, mới dừng lại, sau đó lung la lung lay đứng lên, đi ra khỏi phòng vệ sinh.
Lục Nhiên nhấn xả nước, đuổi theo sát, chỉ khi Đường Thời vươn tay đẩy cửa, xuyên thấu qua tiếng nước, lại nghe thấy bên ngoài nhà vệ sinh truyền đến hai giọng nói chuyện với nhau.
"Người vừa rồi uống hơi nhiều rượu, anh ta là lão tổng của Xí Nghiệp Thịnh Đường."
"Thì ra là anh ta, xác thực bộ dạng thật đẹp trai, còn có tiền như vậy, khó trách làm cho Cố Khuynh Thành có đứa bé của người khác, còn muốn dây dưa với anh ta không thả!"
"Chẳng qua Cố Khuynh Thành cũng thật là tiện, đều theo đàn ông khác, lại còn bám theo người suýt nữa thành vị hôn phu của mình, còn dây dưa không ngừng..."
Lục Nhiên nghe đến đó, vô ý thức nghiêng đầu, liếc mắt nhìn Đường Thời bên cạnh mình, kết quả một giây sau, Đường Thời giống như bị kích thích lớn, đột nhiên nâng chân chân lên, đá văng cửa trước mặt, sải bước lao ra ngoài.
Lục Nhiên vội vàng theo ra ngoài, nhìn thấy Đường Thời đang đứng trước mặt của hai cô gái đang rửa tay, mỗi tay nắm cổ một người, nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Mấy người vừa mới nói cái gì?"
...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...