Chương 166: Khóc tới mê man (12 )
Khuynh Khuynh ?
Mẹ kiếp!
Anh ta kêu Cố Khuynh Thành, Khuynh Khuynh ? !
Đường Thời nhất thời không chấp nhận được, tay run run một cái, chiếc điện thoại trong tay rơi một cái bịch xuống đất, hiện tại anh không chỉ cảm thấy toàn thân đau đớn, huyết khí xông lên, hiện tại anh thậm chí còn cảm giác mình đã bắt đầu hô hấp không thông!
Nhũ danh của Cố Khuynh Thành, người khác cũng có thể tùy tùy tiện tiện kêu loạn sao ?
Phải biết rằng, Lâm Cảnh Thần, Lục Nhiên cùng Tô Niên Hoa, cùng lớn lên với bản thân anh và Cố Khuynh Thành, họ ở ngay trước mặt anh, cũng không dám kêu "Khuynh Khuynh" !
Giờ phút này, Đường Thời cảm giác mình không đơn giản muốn gạt bỏ ánh mắt Vương Tổng, anh còn muốn trực tiếp giết người!
Vương Tổng khom người, nhặt điện thoại di động của Đường Thời lên, đưa tới trước mặt của Đường Thời, anh ta liếc mắt nhìn người đàn ông trước mặt, khuôn mặt tuấn tú, khí chất xuất chúng, thần thái lạnh lẽo cô quạnh, cũng không khác thường ......
Vì vậy, Vương Tổng mở miệng lần nữa, nói: "Đường Tổng, chẳng lẽ chút việc nhỏ này anh cũng không giúp được sao ?"
Chuyện nhỏ ? Cái này gọi là chuyện nhỏ ư ?
THử hỏi trên thế giới này, có người đàn ông nào chắp tay dâng người phụ nữ mình yêu thích nhường lại cho người khác không?
Đường Thời thầm cười ha hả trong lòng, hung hăng trào phúng Vương Tổng một cái.
Làm đàn ông, thời điểm coi trọng một người phụ nữ, càng không chiếm được, lại càng gây rối .
Sở dĩ, giờ phút này Vương Tổng thật sự rất muốn biết phương thức liên lạc với Cố Khuynh Thành, thậm chí đến cuối cùng, anh ta cũng bắt đầu ví mười mấy con số trong số điện thoại của Cố Khuynh Thành mà làm ra nhượng bộ khi hai công ty hợp tác: "Đường Tổng, không bằng như vậy, anh đem số điện thoại của Khuynh Khuynh nói cho tôi biết, lần này chúng ta hợp tác, tôi ở trên phần vốn căn bản, sẽ tặng cho anh10% lợi nhuận ."
Lại là 1 tiếng Khuynh Khuynh .
Đường Thời suýt nữa thổ huyết .
Nhường lại lợi ích ?
Anh đường đường là tổng tài của Xí Nghiệp Thịnh Đường, lại không có lập trường như vậy, thấy tiền liền sáng mắt sao ?
"Nếu không, mười ba phần trăm lợi nhuận ?" Vương Tổng cho là Đường Thời ghét bỏ lợi nhuận thấp, lần thứ hai lui bước .
Tay Đường Thời nắm thành quả đấm .
" Mười lăm phần trăm, hai ta hợp tác nhiều năm như vậy, anh xem tôi có lúc nào hạ vốn gốc như thế?"
Không biết có phải là quá mức bực bội hay không, Đường Thời nhận thấy tâm tình của mình, từ từ bình tĩnh trở lại .
Vương Tổng do dự một chút, cắn răng một cái: "Hai mươi phần trăm ."
Đường Thời tâm tình bình tĩnh, lý trí liền sẽ trở về, kèm theo lý trí trở về, còn có ước số vô sỉ đặc biệt có trong cơ thể anh.
Thời điểm anh nghe thấy câu nói sau cùng của Vương Tổng, rốt cục nghiêng đầu, liếc mắt nhìn Vương Tổng .
Vương Tổng thấy Đường Thời rốt cục có phản ứng, mặt lộ vẻ vui mừng, cho là đang đùa giỡn, mở miệng: "Thế..."
Câu " quyết định như vậy" trong miệng Vương Tổng còn chưa nói ra, Đường Thời vẫn trầm mặc không nói lại đột nhiên mở miệng, nói: "Vương Tổng, anh cảm thấy quan tâm đến một người phụ nữ có chồng, là quân tử sao?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...