Nam Sủng Của Tiểu Thư

Đập vào mắt nóng thiết thật lớn làm cho Đỗ Tiểu Nguyệt hoảng sợ, cái miệng nhỏ nhắn nhịn không được dật ra một chút kinh hô.

Dùng sức nuốt nuốt nước miếng, nàng tò mò nhìn cái chày cứng rắn trước mắt, chỉ thấy ở đỉnh thấm ra dịch trong suốt, làm cho nàng tò mò đưa tay sờ nhẹ, dịch trắng đục nóng lập tức làm ẩm ướt ngón tay nàng.

Nàng hảo rụt tay về, thân lưỡi khẽ liếm bạch dịch dính trên tay, nếm đến là hương vị tinh nhạt, làm cho nàng nhíu hạ mày liễu. (Kinh, bẩn quá!)

Nhưng hành động yêu mị này lại làm cho Lăng Vi Phong phát ra một chút buồn ngâm, nhìn đầu lưỡi phấn nộn hồng nhạt cùng cái miệng nhỏ nhắn mê người, hắn bắt đầu khát vọng liếm duyện của nàng.

Mị mâu hướng hắn nhìn, thấy hắn khát vọng nhìn miệng của nàng, nàng lập tức hiểu khát cầu của hắn.

“Muốn ta dùng đầu lưỡi sao?” Tay nhỏ bé nhẹ nhàng vòng trụ mạt lửa nóng kia, hai tay hỗ trợ lẫn nhau, lấy lòng bàn tay cao thấp cọ xát, đầu ngón tay vô tình chạm vào viên cầu dưới nóng thiết, lập tức nghe được hắn phát ra rên rỉ thấp kém.

Nhẹ nhàng trong nháy mắt, nàng thử nhìn mặt một chút.

“Ngô……” Lăng Vi Phong run rẩy thân mình, khuôn mặt anh tuấn vì dục vọng mà ửng đỏ, con ngươi lửa nóng không chớp nhìn nàng, phảng phất ý bảo nàng tiếp tục làm đi. (Thằng nào vừa muốn trốn thế hử?)

Cảm thấy chơi vui, nàng cố ý lấy đầu ngón tay đùa bỡn hai viên cầu, lòng bàn tay cọ xát nóng thiết thô to, cảm giác nhiệt độ cùng run rẩy của hắn.

Lỗ nhỏ ở ngay dưới tày nhỏ bé bị kích thích, thấm ra càng nhiều hoạt dịch trong suốt, chậm rãi tích lạc chảy xuống, làm ẩm ướt nóng thiết cùng tay nàng.

Bạch dịch trong suốt làm cho nàng nghĩ đến hương vị mới vừa rồi thưởng đến, khẽ liếm môi, nàng liếc mắt nhìn hắn một cái, mở ra cái miệng nhỏ nhắn, chậm rãi cúi đầu, nhìn chăm chú xuống hạ thắn hắn, hàm trụ đỉnh lửa nóng.


Xạ hương nam tính nồng đậm lập tức ở miệng lan tràn, nàng mị mắt, không chán ghét hương vị này, ngược lại cảm thấy xạ hương nồng đậm càng kích thích tình dục của nàng.

Nàng lấy đầu lưỡi liếm lỗ nhỏ, lại chậm rãi đi xuống, đưa cực đại của hắn toàn bộ liếm duyện qua, mới mở ra cái miệng nhỏ nhắn đem nóng thiết ngậm vào, dùng sức hấp.

“Ngô!” Cái miệng nhỏ nhắn nóng bỏng ẩm ướt đưa nóng thiết hắn gắt gao hấp trụ, kích thích mẫn cảm của hắn, thân mình căng cứng, lửa nóng thật lớn nhất thời trướng lớn hơn nữa lại càng cứng rắn.

“Ân……” Cảm giác nóng thiết trong miệng trở nên lớn hơn nữa, nhồi vào cái miệng nhỏ nhắn của nàng, nàng miễn cưỡng hàm trụ một nửa, tay nhỏ bé cầm phía cuối nóng thiết, cái miệng nhỏ nhắn cao thấp phun ra nuốt vào, nước bọt trong suốt không kịp nuốt theo khóe miệng chảy xuống, làm ẩm ướt cằm của nàng cùng nóng thiết của hắn.

“Ngô……” Bị nàng không ngừng đùa bỡn hút, khoái cảm thư sướng làm cho hắn nhịn không được phát ra kêu rên, thân thể hỏa diễm thiêu đốt hắn, đặc biệt dục vọng làm cho hắn máu sôi trào.

“Ngô ân……” Đỗ Tiểu Nguyệt cũng hiểu được thật là khó chịu, bộ ngực nặng trịch, nhũ tiêm không tự chủ được biến cứng rắn, liền ngay cả chỗ tư mật cũng thấm ra một cỗ ẩm ướt nóng, đem tiết khố của nàng làm cho ẩm ướt.

Nàng nhịn không được con ngươi mị khởi mịt mờ, cái miệng nhỏ nhắn nhẹ thở, buông ra nóng thiết trong miệng, đầu lưỡi chậm rãi dời xuống, há mồm hàm trụ một viên cầu.

“Ngô!” Cảm nhận được hành động của nàng, Lăng Vi Phong phát ra một tiếng kêu rên ồ ồ, quên là bị trói trụ nắm thành quyền, cảm giác cái miệng nhỏ nhắn của nàng duyện lấy viên cầu, đầu lưỡi càng ở trên viên cầu vẽ tròn, nhẹ nhàng đùa bỡn.

Mà tay nàng cũng đi theo vỗ về chơi đùa một khỏa viên cầu khác, lấy tay cùng miệng trêu đùa hỗ trợ lẫn nhau, nam căn thô trưởng nhịn không được đùa bỡn của nàng, không tự chủ được rung động, đỉnh thấm ra càng nhiều bạch dịch.

Cảm giác được thân mình của hắn khẽ run, Đỗ Tiểu Nguyệt buông miệng ra, đầu lưỡi hướng lên trên liếm duyện, nhẹ nhàng hàm trụ đỉnh, khi đang định lại tiếp tục phun ra nuốt vào, hắn lại đột nhiên thẳng lưng, chỉnh căn thật lớn nhất thời toàn bộ nhét vào miệng của nàng.


“Ngô!” Không dự đoán được hắn sẽ đột nhiên hành động, Đỗ Tiểu Nguyệt hoảng sợ, nhanh lấy tay cầm trụ nóng thiết, đỉnh thô dài của hắn chạm đến yết hầu của nàng, làm cho nàng ẩn ẩn đau, thống khổ phiếm nước mắt.

Lăng Vi Phong cũng không buông tha nàng, lưng bắt đầu di động, làm cho nóng thiết ở trong cái miệng nhỏ nhắn ấm áp của nàng cao thấp di động, phun ra nuốt vào cứng rắn của hắn.

“Ngô……” Hắn mỗi một lần tiến đến đỉnh đều chạm đến yết hầu, làm cho nàng thống khổ rơi lệ, cái miệng nhỏ nhắn nhịn không được phát ra rên rỉ kháng nghị.

Nhưng là vô dụng, hắn bị dục hỏa làm chủ căn bản nghe không được kháng nghị của nàng, một mặt thẳng lưng di động, hưởng thụ bị cái miệng nhỏ nhắn ấm áp của nàng làm cho khoái cảm.

Không! Nàng không được!

Đỗ Tiểu Nguyệt khó chịu cau mày, ngay tại lúc Lăng Vi Phong mau bùng nổ, nàng dùng sức đẩy hắn ra.

“Ngô!” Nóng thiết cứng rắn đột nhiên bị mất đi khoái cảm bao vây, hắn nhịn không được phát ra kêu rên chưa đủ, thô dài nóng dính ẩm ướt trong suốt phiếm hồng sáng bóng, ngay tại khi bạch dịch nóng rực sắp bắn ra, một cái đai lưng nhanh chóng hệ trụ lại thô dài, không cho hắn phát tiết. (Có cả trò này nữa ak`? Nguyên Viện! Có phải đầu óc càng ngày càng độc hại không?)

——— —————— —————— —————— ———————-

Lăng Vi Phong trừng lớn mắt, không dám tin trừng mắt nhìn Đỗ Tiểu Nguyệt.

“Muốn nhanh như vậy liền thỏa mãn, chẳng phải là tiện nghi chàng!” Đỗ Tiểu Nguyệt nhẹ giọng hừ một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn phiếm một chút đỏ ửng, cái miệng nhỏ nhắn hồng diễm cong lên.


Lăng Vi Phong ở trong lòng rống giận, con ngươi đen hung tợn trừng mắt Đỗ Tiểu Nguyệt, dục vọng không thể phát tiết tra tấn hắn, mồ hôi nóng nhịn không được từ da thịt thấm ra.

Nữ nhân chết tiệt này, nhưng lại chết tiệt dám trói chặt hắn?!

“Như thế nào? Rất khó chịu sao?”

Nhìn thấy lửa giận Lăng Vi Phong, Đỗ Tiểu Nguyệt kiều mỵ chạm lên hắn, tay nhỏ bé nhẹ vỗ về mồ hôi ẩm ướt trên ngực, cúi đầu lấy đầu lưỡi khẽ liếm, nếm đến hương vị hơi mặn.

Nữ nhân chết tiệt!

Không thể nói chuyện, Lăng Vi Phong chỉ có thể trừng mắt Đỗ Tiểu Nguyệt, dục vọng trướng đau làm cho hắn thống khổ thân mình căng thẳng, cực đại bị trói trụ hoàn toàn không thể phát tiết, chỉ có thể thống khổ liên tục trướng lên cứng rắn.

“Đừng dùng sức trừng người ta như vậy, trừng khiến người ta sợ.” Cong lên cái miệng nhỏ nhắn, Đỗ Tiểu Nguyệt vẻ mặt vô tội, nhưng thủy mâu không chút nào che giấu tia giả dối kia.

Nhìn đến đắc ý của nàng, lửa giận cùng dục hỏa cùng lúc tra tấn Lăng Vi Phong, nhưng lại không thể phát tiết, thật sự là…… Đáng chết!

Thấy hắn tựa hồ lại tức giận, Đỗ Tiểu Nguyệt nhịn không được nhẹ giọng nở nụ cười, ngồi ở trên lưng hắn, đưa tay thân đến sau gáy, cởi bỏ dây yếm, yếm màu đỏ lập tức rơi xuống, hai luồng miên nhũ no đủ ánh vào trong mắt hắn, nhũ tiêm mê người khẽ run, phảng phất màu hồng nhạt mê người.

“Thích không?” Cúi thấp thân mình, miên nhũ mềm mại để trên ngực của hắn, nhẹ nhàng cọ xát, nhũ tiêm ngẫu nhiên cùng nụ hoa của hắn đụng chạm lẫn nhau, khiến nàng hơi hơi ưm ra tiếng.

Vốn chính là muốn đùa hắn, kết quả chính mình lại nổi lên phản ứng, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng càng nóng càng hồng, liền ngay cả da thịt tuyết trắng cũng nhiễm một chút phi hồng.

Yết hầu cảm giác một tia khát khô, nàng nhịn không được nâng lên thân mình, nhẹ nhàng liếm môi.


“Chàng có khát hay không?” Nàng đi xuống giường, từ trên bàn cầm một bầu rượu, lại chậm rãi hướng hắn đi.

Tầm mắt của hắn không tự chủ được nhìn theo nàng di động, da thịt tuyết trắng không tỳ vết mê người, ở trên lại nhiễm một chút màu sắc càng như một đóa hoa đầy dục diễm, tản ra sáng bóng mị nhân.

Mà bởi vì nàng đi lại, vú mê người kinh hoảng, diêu ra độ cong mê người, nhũ tiêm hồng nhạt kia ở da thịt tuyết trắng làm nổi bật no đủ, chọc người cấp dục hiệt thủ*.

*Cấp dục hiệt thủ: Vì dục vọng mà động tay.

Đỗ Tiểu Nguyệt trở lại trên giường, lại lần nữa khóa ngồi ở trên người Lăng Vi Phong, mang theo bầu rượu làm cho mở ra miệng bầu rượu, uống một ngụm.

“Uống hảo!” Rượu ủ lâu năm giải khát, nàng thỏa mãn liếm môi, chọn mâu liếc hắn một cái, dưới cái nhìn chăm chú của hắn đem rượu đổ vào trên ngực hắn.

“Uống như vậy, không biết có thể ngon hơn hay không?” Nàng thấp người, cúi đầu lấy đầu lưỡi xuyết uống dịch rượu rót vào trên người hắn.

Đầu lưỡi nếm đến hương rượu cùng hương vị của hắn, tay nhỏ bé chậm rãi khuynh đảo, lại lấy cái miệng nhỏ xuyết uống. Cuối cùng lại bị nàng lấy đai lưng hệ trụ trên lửa nóng, khiêu khích ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn một cái.

Ngươi dám!

Lăng Vi Phong trừng mắt Đỗ Tiểu Nguyệt, hơi thở dưới đùa bỡn của nàng trở nên ồ ồ không xong, nhưng kiêu ngạo không cho phép hắn yếu thế cúi đầu, vẫn đang thẳng tắp nhìn nàng.

Đỗ Tiểu Nguyệt khóe miệng giơ lên, mang theo bầu rượu, làm cho miệng bầu nhắm ngay lửa nóng, ở dưới cái nhìn chăm chú của hắn, đem dịch rượu còn thừa toàn bộ rót vào trên nam tính cực đại của hắn.

Hừ! Nàng sẽ cho hắn nhìn thấy, Đỗ Tiểu Nguyệt nàng có dám hay không!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui