Nam Sinh Mấy Anh Chơi Game Thật Lợi Hại
[Hệ thống] Bạn tốt của bạn, Lemon đã login.
[Méo méo méo méo?]
[Hình như vừa nãy có cái gì đó chợt lóe qua.]
[Nhất định là do phương thức mở kênh live stream của mị không đúng.]
[Xin lỗi Mang Thần, tui không thể xem anh live stream được rồi, tui phải đến bệnh viện khám mắt.]
[Lemon này là Lemon ngộ biết sao? Game này cho đặt trùng tên hả?]
– Chính là Lemon mà mọi người biết. – Đan Trúc cười cười mở ra khung chat bạn tốt – Không phải trùng tên, lại càng không cần phải đi khám mắt đâu.
[Đậu xanh, hai người thông đồng khi nào vậy? Còn lén thêm bạn tốt?]
[Vách tường thứ nguyên của ngộ sắp vỡ vụn dòi ╮(╯▽╰)╭]
[Mang Thần thêm bạn tốt Chanh baba là vì muốn chứng minh cho ổng thấy nam sinh chơi game đến cùng là có bao nhiêu lợi hại sao?]
[6666666666 thời khắc phô bày thực lực của nam sinh chúng ta đã tới!]
[Chat riêng] Mangosteen: Bảo bối, em đến rồi.
Lăng Mông liếc một phát là biết thừa Đan Trúc đang muốn tăng độ hot cho live stream. Cậu muốn vạch trần âm mưu của anh ta, liền nghiêm túc đáp lại:
[Chat riêng] Lemon: Streamer này bán hủ lừa tiền, bà con hãy cảnh giác cao độ, đừng mắc mưu ổng!
Cậu không nói thì thôi, vừa nói xong thì kênh live stream liền bùng nổ trong chớp mắt. Thức ăn cho mèo, cỏ mèo, đồ hộp cho mèo* được tung ra liên tục, bà con cô bác còn vừa tặng vừa nói:
*quà tặng ảo trên kênh Đấu Miêu
[Tui chính là thích streamer bán hủ lừa tiền như vậy đó!]
[Buồn cười vãi, đến Đấu Miêu không xem streamer giả gay bán hủ, chẳng lẽ lại xem streamer chơi game?]
[Streamer, bán cho hai kí hủ, không cần thối!]
[Đây chính là vàng được thưởng hôm nay đó, hốt về cho đã đi.]
[Hôm nay thức ăn cho mèo có vị chanh méo méo méo ^ ^]
Đan Trúc nhìn lướt qua đống thông báo “bạn được tặng quà”, không biết trong hai người ai mới là tên đi lừa tiền đây?
[Chat riêng] Mangosteen: Làm sao bây giờ, tự nhiên mọi người tặng nhiều quà quá, anh có nên chia cho em một nửa không nhỉ?
[Không phải! Phần của tui là tặng riêng cho Chanh baba chứ bộ!]
[Chat riêng] Mangosteen: Còn có người bảo là tặng riêng cho em thôi đó bảo bối.
[Chat riêng] Lemon: Không được gọi tui là bảo bối!
[Chat riêng] Mangosteen: Thế gọi cái tên đó đó của em nhé ^_^
[Chat riêng] Lemon: Gọi là bảo bối! Tui chính là thích nghe anh gọi tui là bảo bối!!!
Spam lại bùng nổ lần nữa, mọi người vô cùng muốn biết cái tên đó đó của Chanh baba là gì. Cơ mà Mang Thần đã đạt thành giao dịch ngầm “đi cửa sau” với Chanh baba rồi. Kệ xác đống spam nhiều như muốn dời non lấp bể kia đi, anh đây đương nhiên là phải ngậm miệng không hó hé gì rồi.
[Chat riêng] Mangosteen: Live stream với anh đi.
[Chat riêng] Lemon: Không muốn.
[Chat riêng] Mangosteen: Cho em làm quản trị viên.
[Chat riêng] Lemon: Không thèm.
[Chat riêng] Mangosteen: Không phải trước kia ngày nào em cũng đến sao?
[Chat riêng] Lemon: Bây giờ bắt đầu không muốn đến nữa.
[Chat riêng] Mangosteen: Từ bỏ một thói quen khó lắm.
[Chat riêng] Lemon: Anh nói xong chưa hả!
[Chanh baba trước kia ngày nào cũng đến xem live stream của Mang Thần???]
[Không ngờ ổng luôn núp lùm trong đám chúng ta???]
[Giời ơi trong đám chúng ta lòi ra một tên phản đồ!!!]
– Đúng vậy, tui cũng vừa mới biết. – Đan Trúc cười nói – Em ấy đúng là núp rất kĩ.
Đan Trúc mở phòng, gửi cho Lăng Mông một lời mời chơi game.
[Chat riêng] Mangosteen: Bảo bối ơi tổ đội thôi.
[Chat riêng] Lemon: Haha, anh không sợ tui cố tình bẫy anh hả?
[Chat riêng] Mangosteen: Không sao cả, nam sinh tụi anh chơi game rất lợi hại, không sợ bẫy.
[Chat riêng] Lemon: Tôi chơi nhây anh cũng đừng hối hận.
Đan Trúc mỉm cười click vào trận.
[Chat riêng] Mangosteen: Nhây thoải mái.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...