Tân Tử nhìn Tư Đồ Thuần lại nhìn bát mì trước mặt chần chừ một lúc mới bắt đầu động đũa.
Hắn ăn chính là vì nể mặt Tư Đồ Thuần mà thôi, tuyệt đối không có chuyện Tân Tử muốn ăn những thứ này.
Tân Tử gắp một đũa mì bỏ vào miệng, mì tuy béo nhưng không ngấy, nấm chỉ vừa chín tới, lúc xào nấm lửa không quá lớn nên vẫn lưu lại độ dai vừa phải, Tân Tử ăn một đũa liền ăn thêm một đũa.
Tân Tử ăn hết mì trong bát còn có chút nuối tiếc mà liếm khoé môi còn lưu lại nước sốt.
Tân Tử đánh mắt nhìn vào đĩa mì sạch bong của Tư Đồ Thuần liền cụp mắt.
Tư Đồ Thuần sao lại không nhìn ra Tân Tử muốn ăn thêm chứ? Chẳng phải lúc đầu còn nói thức ăn cô nấu ăn vào sẽ nhập viện?
Tư Đồ Thuần rất dễ mềm lòng nhất là với người đẹp lại dễ mềm lòng hơn người khác nhiều.
Thử hỏi một khuôn mặt soái làm ra biểu cảm như mèo con bị uất ức, có cô gái nào không mềm lòng sao?
Nếu có thì người này quá trâu bò rồi, còn có thể kháng cự lại sức hút như vậy cũng thật tài.
Tư Đồ Thuần:" Trong tủ lạnh còn mì để tôi nấu thêm cho chú?"
Tân Tử không lên tiếng chỉ đưa mắt nhìn như ngầm đồng ý.
Tư Đồ Thuần thấy vậy liền nói tiếp:" Tôi nấu cho chú cũng được thôi, nhưng chúng ta trao đổi một chút.
"
Tân Tử nghi ngờ nhìn Tư Đồ Thuần:" Trao đổi?"
Tư Đồ Thuần gật đầu:" Trên đời này làm gì có ai cho không ai thứ gì chứ, chúng ta trao đổi đi, chuyện này liên quan đến Tư gia.
"
Tân Tử dùng ngón tay thon dài vuốt nhẹ lên thanh sắt lạnh băng của xe lăn:" Thức ăn trong nhà có sẵn, cô chỉ bỏ công ra nấu.
"
Tư Đồ Thuần không ngốc sao lại không hiểu ý Tân Tử.
Ý hắn chính là cổ chỉ bỏ công ra mà thôi, không nên đòi hỏi quá nhiều.
Tư Đồ Thuần:" Hồi môn kia Tân gia đã đưa qua chưa?"
Tân Tử như dự liệu trước câu hỏi này, nghĩ cũng không nghĩ mà đáp:" Vẫn còn trên tầng 2, ăn xong tôi cho người đem phân nửa còn lại gom qua hết một lượt.
"
Tân Tử lúc đầu còn nghĩ Tư Đồ Thuần chỉ đơn giản là một cô nhóc mới lớn mà thôi, bên ngoài ưa nhìn lại cho người khác cảm giác dễ gần mà buông lỏng cảnh giác, nhưng dù sao đi nữa Tư Đồ Thuần cũng là người Tô thị đẩy tới, cho dù hoà nhã cũng chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi.
Tư Đồ Thuần thu gom chén đĩa những món Tân Tử ăn chỉ còn một chút lại, nói:" Không cần, hồi môn còn lại không cần đem qua cho họn họ, lúc bọn họ đẩy tôi ra bên ngoài tôi đã không xem họ là người nhà nữa, nếu không gả tôi cho chú, bọn họ cũng sẽ gả tôi cho một lão gia sáu mươi tuổi, Tư gia chỉ mong có nhiều thêm mấy phần hồi môn.
"
Tân Tử không biết nghĩ gì một lúc sau mới gật đầu:" Được, dù sao hồi môn này tôi chuẩn bị cho cô, muốn giữ lại cứ giữ lại, muốn đưa đi cứ đưa đi.
"
Tư Đồ Thuần chỉ hận pháp luật không có quy định gạch tên từ con, nếu không Tư Đồ Thuần nhất định chắc chắn sẽ bắt bọn họ làm như vậy.
Tư Đồ Thuần cho dù có ngã cũng không muốn ngã cùng người nhà họ Tư.
Đẩy con gái ra ngoài chỉ lấy nhiều thêm mấy phần hồi môn, nhà Tư gia thiếu thốn như vậy hay sao?
Căn bản chính là không có.
Tư gia muốn đẩy nguyên thân ra ngoài chính là đánh liều một phen, nhờ được thì nhờ không được thì cứ xem như không có đứa con gái này đi, nếu không nhờ được cứ lấy hồi môn xem như là phí trước giờ nuôi nấng đến lớn.
Tư Đồ Thuần không phải nguyên thân sẽ không bước vào vết xe đổ kia.
Sau này Tư Đồ Thuần với Tân Tử có ly hôn đường ai nấy đi cũng phải trong hoà bình, Tư Đồ Thuần sẽ không phản bội Tân Tử, dù sao tâm lý người bệnh nhạy cảm lắm đó.
Tư Đồ Thuần không muốn bản thân chưa kịp nâng cúp vàng hai tay đã bị Tân Tử chặt đứt, muốn nâng cũng không còn nâng kịp.
Tuy cốt truyện không có cảnh này nhưng lại không miêu tả cái chết của nguyên thân, có bị chặt thành trăm khúc hay không người khác vẫn không biết được.
Tư Đồ Thuần nấu thêm một đĩa mì sốt kem cho Tân Tử xong mới đi ra bên ngoài sô pha nằm phơi cá khô mà xem tv.
Tv chiếu bản tin chính trị, Tư Đồ Thuần chuyển kênh liền thấy một người phụ nữ đang ngồi trả lời phỏng vấn, nét mặt hoà nhã nụ cười treo lên khoé miệng, tóc ngắn uốn xoăn, mặc váy màu xanh nhạt.
Người này chính là Tô thị là mẹ kế của Tân Tử, bà bề ngoài chính là phu nhân Tân hay dùng tiền đi làm từ thiện, còn thường xuyên dâng hoa cúng phật, mỗi năm đều ăn chay 8 9 lần cũng có năm sẽ ăn chay cả năm.
Lời này nói ra dư luận đều bị bà dắt mũi, dù sao chuyện Tô thị làm từ thiện là thật còn không ít lần chạy đến vùng núi làm từ thiện nhưng mục đích duy nhất chính là tạo hảo cảm với những người cổ đông trong công ty Tân thị là chính, chỉ cần có hảo cảm, mở cuộc bình chọn tân chủ tịch mới Tân Hưu gần như đã được bỏ phiếu tuyệt đối, bên ngoài dư luận cũng sẽ ủng hộ Tân Hưu con trai bà, còn chuyện Tô thị thường xuyên dâng hoa cúng phật, còn ăn chay nệm phật chính là giả, Tô thị sống đến bốn mươi hai năm một món cũng chưa từng chạm vào, những tấm ảnh chụp trộm Tô thị dâng hoa cúng phật, những người chụp trộm đó chính là do Tô thị thuê, Tô thị chính là phu nhân Tân gia, ở thành phố Giang Tô này có mấy ai dám đắc tội với gia tộc Tân gia chứ.
Căn bản không có ai.
Đắc tội với Tân gia kết cục rất thê thảm, ở thành phố nào cũng vậy, chỉ cần làm người giàu nhất đã xem như đã làm vua rồi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...