Đợi một thời gian nữa, Tư Đồ Thuần nhất định đem lòng tốt của Tân Tử ra trả một lần cho hắn.
Tân Tử cần người bên cạnh, cần người chăm sóc, đến lúc Tư Đồ Thuần có danh tiếng trong giới giải trí, nhất định sẽ lựa chọn một người phụ nữ vừa xinh đẹp, lại dịu dàng chăm sóc cho hắn.
Đặc biệt không phụ lòng hắn.
Bên phía Hoa Thần vừa nhận được lời mời của Tân thị muốn Tư Đồ Thuần làm đại sứ trang sức sắp ra mắt của Tân thị, y không nói lời nào mà đồng ý.
Hoa Thần đến công ty một chuyến để thông báo việc này, người trong công ty nghe chuyện này liền nháo thành một đoàn.
Trong nước có không ít ảnh đế, ảnh hậu muốn một lần làm đại sứ cho Tân thị, đến nằm mơ cũng mơ đến tỉnh như vẫn chưa được Tân thị để mắt đến.
Vậy mà một nhân vật nhỏ bé như Tư Đồ Thuần được Tân thị đích thân gửi lời mời tới, nhận lời mời quảng cáo của Tân thị bọn họ còn không dám mơ đến đừng nói lần này còn được mời làm đại sứ.
Hoa Thần nhìn biểu cảm của đám người này liền thấy thoả mãn muốn chết.
Lúc trước chẳng phải bọn họ bỏ bê một diễn viên như vậy hay sao? Đến tài nguyên cũng không đưa ra.
Hiện tại có hối hận cũng muộn rồi, cho dù muốn lấy lòng Tư Đồ Thuần cũng đã muộn.
Cô với công ty chỉ kí hợp đồng hai năm, một năm đã hết rồi, hiện tại thêm năm tháng là tròn hai năm.
Muốn gia hạn hợp đồng hay không còn phải xem Tư Đồ Thuần muốn ở lại cái công ty bé tí này hay không.
Hoa Thần là trợ lý của công ty, nếu Tư Đồ Thuần rời đi, Hoa Thần vẫn sẽ ở lại tiếp nhận quản lý diễn viên khác, nhưng y lại cảm thấy vui mừng thay cho Tư Đồ Thuần.
Công ty này vốn dĩ chỉ còn cái vỏ bọc ở ngoài mà thôi, bên trong có mấy ai tài năng thật sự.
Những diễn viên có tài năng đều bị công ty khác bế đi mất rồi, hiện tại công ty chỉ có thể nhờ vào Tư Đồ Thuần mà duy trì doanh thu, nếu cô rời đi, chỉ sợ công ty mở cửa không tới 7 tháng đã phải đóng cửa, còn phải ôm một đống nợ nếu không kịp đào tạo diễn viên mới.
Nhưng trước khi Tư Đồ Thuần đi, bọn họ nhất định sẽ nhận lợi dụng triệt để cô.
Đám lãnh đạo trong công ty chính là những con đĩa, cho dù hút máu thế nào cũng không cảm thấy đủ.
Tư Đồ Thuần bị một đám đĩa bám dính lấy, muốn gỡ nó xuống cũng phải cung cấp đủ máu cho nó đã.
Tư Đồ Thuần để thím Trần dọn dẹp lại phòng của Tân Tử xong mới rời đi.
Lúc rời đi còn hôn lên nhẫn kim cương trên tay, nháy mắt với hắn một cái mới rút lui.
Tư Đồ Thuần làm động tác này tuy dụng về, vô tình lại cố ý lại để lại thương nhớ cho người khác mà không để ý tới.
Giây phút này, trong lòng Tân Tử có một thứ gì đó đã nảy mầm, tuy không chăm bẫm nhưng nó lại lớn nhanh hơn hắn nghĩ.
Vài hôm sau chương trình tạp kỹ tuần này được phát sóng, do phát trực tiếp để mọi người bình luận công khai, bình luận sẽ tự chạy trên màn hình.
Tập mới chỉ phát sóng được hai phút màn hình đã đầy kín bình luận, người không xem được cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, trang web xem chương trình tạp kỹ bởi vì lượng truy cập quá đông nên sập đã hai lần, đều sập ra những lúc trả lời những câu hỏi bọn họ muốn nghe.
" Ây dui, các chị em bình tĩnh đừng gõ phím nữa, điện thoại bên tôi nó giật lắm rồi, sắp tối đen màn hình rồi.
"
" Tôi theo chương trình nào bao nhiêu năm vẫn chưa thấy web xem bị sập, bây giờ chưa đến mười phút đã sập ba lần rồi.
"
" Tôi chỉ nghe mỗi giọng không thấy gì hết, đừng bình luận nữa chắn hết chỗ xem rồi.
"
" Điện thoại tôi thua rồi, tôi rút trước đây, nếu không tôi chắc chắn sẽ vì chương trình này mà sống chết với điện thoại của tôi mất.
"
Ta bình luận một câu, ngươi một câu.
Căn bản không ai nhường ai, đợi đến web ổn định lại những bình luận cũng lần lượt mất đi để lại không gian xem chương trình.
Tân Tử ngồi trước laptop nhìn Tư Đồ Thuần trả lời từng câu hỏi phỏng vấn, màn hình không có lấy một bình luận, cũng không có thứ gì chắn ngang tầm mắt.
Hắn đã mua gói cao cấp của chương trình tạp kỹ, nếu không thích xem bình luận chạy trên màn hình cứ ấn tắt đi là được, web cũng được nâng lên đến hai ngàn mấy HD, có thể nhìn rõ lớp trang điểm người dẫn chương trình.
Tân Tử ngồi trên ghế gỗ, hai chân vắt chéo lên nhau nhìn đăm đăm vào màn hình.
Chương trình tạp kỹ vừa khởi chiếu xong, đêm đó weibo lại có thêm một trận sóng mới, người đứng đầu cơn vũ bão này lần nữa lại là Tư Đồ Thuần.
Tin cô đã lập gia đình liền truyền đi rất nhanh, bọn họ còn quay lại lúc Tư Đồ Thuần trên chương trình tạp kỹ nói về việc lùm xùm của bản thân gần đây.
Lúc đầu bọn họ tất nhiên nghĩ cô chính là giả vờ cho qua chuyện, nhưng câu cuối vừa nói xong đầu bọn họ liền nổ ầm ầm.
Bọn họ chính là bị cái tên viết bài kia dắt mũi dẫn đi như con nghé vậy.
Người ta đã có gia đình rồi.
Bọn họ còn công kích cái gì chứ?
Hôm sau Tư Đồ Thuần chụp ảnh bàn tay đưa ra ngoài cửa sổ, đốt ngón tay thon dài lại trắng mịn, ở ngón áp út lại đeo một chiếc nhẫn bằng kim cương xanh.
Cô chỉ chụp rồi đăng lên như vậy, một câu cũng không thèm nói.
Lần đăng bài cuối cùng của nguyên thân đã là một năm về trước, lúc nguyên thân vừa gia nhập công ty, từ đó về sau một bài cũng không đăng nữa.
Bài này vừa đăng lên weibo, có không ít người chia sẻ về bên dưới bài viết đã hơn mười ngàn lượt bình luận, chỉ là ảnh một bàn tay vậy mà hơn mười ngàn lượt thích.
Bên phía báo chí biết hiện tại dư luận đang quan tâm đến thứ gì, liền thừa cơ hội viết thêm một bài về Tư Đồ Thuần nhằm gây chú ý.
Cô chỉ muốn đăng một tấm ảnh phân nửa để khoe nhẫn kim cương, còn phần lớn còn lại chính là muốn gián tiếp quảng bá qua weibo cho Tân thị.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...