Trong phòng ăn khung cảnh hỗn loạn, gà bay chó sủa ầm ầm..
Tôi mặc kệ ông ta ném đồ lung tung, mặc kệ hai mẹ con nữ chính ở bên khích bác, một đường đi thẳng ra ngoài.
Con đường dài đầy nắng sớm mai cực kì diễm lệ trái ngược hẳn với những nhành hoa cuối đông sắc màu ảm đạm cực kì. Bầu trời không có quá nhiều mây, xanh thẫm dịu dàng. Những cơn gió lạnh lẽo di chuyển từ cành cây này qua cành cây khác, từng chiếc lá khô xào xạc thê lương ..
Tâm trạng của tôi đang thế nào?
Hả hê sao ??
Chửi lại được đám người mình ghét, tất nhiên cũng có chút thành tựu cùng sự vui vẻ ít ỏi. Nhưng song hành với nó còn có những xúc cảm vô cùng tiêu cực khác. Không hiểu sao trong tim cảm thấy rất đau đớn, như thế chính mình vừa đưa tay cắt đi mối quan hệ ruột thịt với người thân của mình vậy..
Nhưng bố hờ đâu phải bố ruột của tôi, từ lúc tôi xuyên qua đây chưa ngày nào ông ta đối tốt hay nói chuyện tử tế với tôi hết ..
Vậy thứ cảm xúc này là gì?
Cảm xúc của Tịnh Nhi thật sự vẫn còn sót lại hay sao???
"Sao thế?" Trung Kiên cầm một bọc gì đó trên tay, vui vẻ hỏi "Bố mắng em sao, vợ?"
"Ai là vợ anh?" Tôi bĩu môi, không chỉ mắng đâu, ông ta còn xúc phạm hai mẹ con tôi và sử dụng bạo lực với tôi nữa đó! À , tất nhiên tôi cũng không nhịn, động mồm miệng lại với ông ta nữa rồi .. "Thứ gì vậy?"
"Đĩa phim!" Trung Kiên vẫn vui vẻ cực kì, nụ cười treo trên miệng khó gỡ xuống được "Em muốn xem không hả? Hay lắm đó!! Nhân vật chính cũng vô cùng .. Quen thuộc!!"
Đĩa phim..
Tên này xem drama Hường Quốc trên mạng chưa đủ sao, còn có tâm mua cả đĩa về nữa? Thôi cho xin đi, tôi đây chẳng có quen anh chị diễn viên nào hết! Quen thuộc mà làm gì khi nội dung của nó là một biển máu chó mênh mông???
"Không xem!" Tôi đáp gọn, theo cửa xe Trung Kiên đã mở sẵn mà ngồi lên chỗ của mình "Anh tự xem đi, em bận lắm!"
"Bận lắm!!" Trung Kiên bĩu môi khinh thường. Ờ, tất nhiên là tôi không thể bận bằng anh, nhưng mà đây không thích xen nên cứ lấy cớ vậy đó, làm gì được nhau nào?? "Anh đã nói với bà nội rồi! Chút nữa bà nội sẽ qua nói chuyện với bố em! Chúng ta sẽ đính hôn vào tháng sau!"
"Anh đùa à??" Tôi suýt nữa thì sặc nước bọt, nhanh cũng vừa chứ!! Tịnh Nhi này vẫn còn là học sinh đấy!!! "Đính hôn cái gì? Em còn đi học!!!"
"Tệ quá nha~" Anh ta giữ vô lăng, quay sang nhìn tôi, đôi mắt đen thẳm mọng nước tủi hờn vô hạn "Ăn người ta đến cái xương cũng không còn sau đó xách quần bỏ chạy!"
"Này .." Đồng chí nói chuyện có liêm sỉ một chút có được không? Đồng chí nên nhớ , mình đang là nhân vật nam chính trong một bộ tiểu thuyết khác đấy!! Giữ hình tượng tý đi!!
"Hức.. Em không muốn cưới anh?" Trung Kiên gạt nước mắt , nức nở tức tưởi "Vậy làm đến khi em đồng ý là được!"
"Anh có tin tôi báo công an cho anh ngồi nhà đá không hả??"
"Em nỡ làm thế với chồng đẹp trai của em sao??"
"...."
.
.
.
Đến trường, chuyện hôm nay mình sẽ ở đâu tôi còn chưa kịp lo đã phải đối mặt với N vấn đề khác: Fan club của Đăng Khoa!!
CMN!!
Nỗi oan thị Kính này ai thấu cho mị không hả giời???
"Này, sao phờ phạc gớm thế?" Hạ Lam giúp tôi dọn đống phế liệu trên mặt bàn , thông cảm hỏi.
Hôm nào cũng vậy, kể từ khi Đăng Khoa Pi Sà triệu kiến tôi vào giờ nghỉ trưa, đám con gái hâm mộ anh ta luôn nhằm vào tôi mà gây chuyện. Đặc biệt là Trình Phương, cô ta tìm đủ mọi cách để gây rắc rối cho tôi. Từ tìm người đánh đến nhốt trong nhà vệ sinh, rồi vẽ bậy lên bàn .. Tuy không gây được sát thương gì lớn vì bên cạnh tôi còn có bạn trợ thủ đắc lực là Hạ Lam. Nhưng nói thật, hôm nào cũng phải cẩn thận với đám con gái này làm tôi đau đầu vô cùng!!
Nói chúng nó sáng tạo cũng không phải, không sáng tạo cũng không xong!!
Ban đầu thì dùng đi dùng lại mấy trò cũ rích học được trong tiểu thuyết hạng ba, sau đó nâng lever, thi nhau nghĩ ra mấy trò mới để đùa với sự kiên nhẫn của tôi.
Đăng Khoa Pi Sà vẫn cứ mắt nhắm mắt mở để mặc tôi bị đám con gái cho ăn hành đủ các kiểu con đà điểu. Nhưng đến khi tôi đập bàn đập ghế khẳng định chúng tôi không có quan hệ, anh ta lập tức đánh hơi thấy và vô tình hữu ý làm ra mấy trò con bò gì đó để bọn họ tiếp tục hiểu lầm tôi và anh ta là một đôi!!
Mẹ nó!
Nên chửi đám con gái kia mù mắt hay chửi anh ta quá thông minh đây???
Mị chán cảnh này đến cổ rồi!!!!
Hôm nay chúng nó còn ngọt ngào đem ném N thứ vỏ chai lọ bánh kẹo lên mặt bàn nữa!
Muốn tôi tức điên hay sao??
"Tôi bỏ nhà đi!" Tôi nói thẳng. Chuyện này khi nãy quên nói với Trung Kiên, chút nữa bảo với anh ta , liệu anh ta có giận vì nghĩ tôi giấu giếm không ta?
"Cậu? Bỏ đi??" Hạ Lam ngạc nhiên tròn mắt "Học sinh ngoan Tịnh Nhi bỏ nhà ra đi i i ??? Ôi mẹ ơi! Hôm nay bão mất!!"
"Không thèm nói chuyện với cậu nữa!" Tôi bĩu môi khinh thường , quay người đi. Dám chế nhạo chụy? Cưng đừng nghĩ giỏi kiếm tiền hơn chụy là oai nhé! Bao giờ cưng già như chụy đây thì hãy nghĩ đến chuyện đó!!
"Thôi, được rồi!" Hạ Lam lau bàn, sau đó vứt luôn cái khăn vào túi. Rồi bằng một hành động vô cùng đẹp mắt, cô nàng xoay người một cái, túi rác đã nằm gọn trong ngăn bàn Trình Phương.
E hèm.. Thế này đúng thật là không tốt lắm...
Nhưng ai mà thèm quan tâm chứ? Bình thường cô ta cũng suốt ngày ghen tị bày trò hại tôi, hôm nay chúng tôi sẽ thể nghiệm làm kẻ xấu hại người!!
"Tại sao? Có chuyện gì? Cậu tính đi đâu?? Có thể qua nhà mình ở tạm vài ngày!"
"Không cần.." Tôi lắc đầu, tôi sẽ ở lại nhà hàng. Dù sao khi sắp xếp nội thất Đăng Khoa cũng để riêng một phòng ở thông với phòng tổng giám đốc rồi. Đãi ngộ ở đó không tệ, và ít ra đó cũng là ngôi nhà đầu tiên tôi tự mua cho mình "Sáng nay .."
"Oa oa oa!!! Có chuyện lớn!!!"
Chưa kịp nói xong câu, một vài cô nàng đã chạy ào ào trên hành lang thi nhau hò hét.
Chuyện gì đây?
Nhân vật nào mà có thể làm kinh động đến N bạn nữ xinh đẹp như hoa vậy??
"Thầy Đăng Khoa!!"
"Thầy làm sao???"
"Một đám người đang chặn thầy ở cổng trường kia kìa!!!!"
"Cái gì?"
"Bọn nào dám cả gan???"
"Đi! Chị em!! Đi cho chúng nó biết tay!!!"
"..."
"..."
Chỉ một giây sau, trong lớp không còn lấy nửa bóng hồng. Hạ Lam cũng biến mất không dấu tích..
Má ơi, người ta là bang chủ hắc bang lớn nhất nhì thế giới đó, các bà đi ra đó giễu võ dương oai với ai hả??
Ngăn không nổi nữa .. Thôi kệ đi..
Hi vọng hôm nay bạn Đăng Khoa vì bận chuyện này mà để cho tôi được yên ổn sống..
.
.
.
Đáng tiếc, mong ước của tôi luôn trái ngược với hiện thực! Nếu Tịnh Nhi mị đây mà có cuộc sống yên ổn thì quý độc giả hẳn đã đá Tịnh Nhi đi từ lâu rồi! Vì làm qué gì có chuyện gì để xem..
Đăng Khoa quả nhiên bận bịu chuyện ở bang không thể tới trường. Tôi vừa hạnh phúc thở phào vui vẻ đã lại thấy lạnh sống lưng ngay được!!
Mấy cái ảnh này là sao?
Mấy bài báo của CLB truyền thông này là thế nào??
Mấy cái ánh mắt kì thị kia là có ý gì hả??
"Cậu.. Cậu với Trung Kiên??" Hạ Lam cầm lên đặt xuống mấy tờ báo N lần, sau đó sững sờ mấy lần mới thốt ra được một câu hoàn chỉnh "Cậu và Trung Kiên đã xác định quan hệ rồi?"
"Đúng vậy!" Tôi nhíu mày khẳng định, bên cạnh cũng có không ít cô gái dỏng tai lên nghe ngóng câu chuyện của hai đứa "Chả phải lần trước khi thấy ảnh của tôi và anh ta phát tán trên mạng mọi người đã biết rồi sao?"
"Nhưng.. Cái đó .."
"Phải đó! Đã làm rồi!!" Tôi bất khuất gật đầu luôn "Đã nói mà, tôi chả có tình cảm chó má gì với thầy chủ nhiệm cả!!"
"Không có ??" Trình Phương nguýt dài, giọng điệu ghét bỏ hết sức. Này cô em, thay vì bất lịch sự xen vào chuyện của người khác , cô em nên sờ vô ngăn bàn của mình đi!! "Cả ngày bám lấy Đăng Khoa, lôi kéo sự chú ý của anh ấy .. Tôi thấy cô chính là muốn bắt cá hai tay đi!!"
"Giống hệt báo nói!!"
"Phải không? Cậu ta bảo không có gì với thầy kìa.."
"Làm sao tin??.."
Hậm hực lườm tờ báo trên tay Hạ Lam, muốn lườm đến mức nó cháy luôn càng tốt.
Mẹ, cái này chắc chắn là do Ngọc Nhi thao túng đây mà! Con khốn này gián tiếp đá tôi ra khỏi nhà , xong còn quá đáng đến mức cắt luôn đường sống trên trường của tôi. Nó ghen tị vì tôi ở cạnh Trung Kiên? Muốn tôi trở nên cô lập mặc nó muốn hành hạ thế nào thì hành hạ giống như trước kia?
Đừng có hòng!
Nữ chính này đúng là bệnh tâm lý quá nặng mà! Bên cạnh cô ta còn thiếu đàn ông hay sao? Cứ phải nhảy vào ghen tị với tôi làm gì? Cô ta thiếu xinh đẹp thông minh hay sao? Cứ nhất quyết ăn thua đủ với tôi là sao??
Nói thẳng ra là ..
Con điên!
Nhịn nó hơi bị nhiều nên nó lộng hành đây mà!
Chụy không lật mặt cưng, cưng còn làm quá đúng không??
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...