Nguyệt Thiên Vũ lấy từ không gian Lam Trà ra mấy gói hồng trà đi pha, thậm chí còn gọt thêm vỏ táo để tạo mùi thơm nữa. Nàng, Nguyệt Thương Hải và Lý Lẫm ngồi trong vườn, vừa uống trà ăn điểm tâm vừa tán gẫu, cả ba đều là nam thanh nữ tú, tạo nên một bức tranh mê người.
“Vũ Nhi, muội có ý định sẽ đến học viện La Thăng vào 5 tháng sau với ta và Thương Hải không? Dù gì thì muội cũng là Ma pháp sư, cũng không cần nhập học Văn Chiến học viện đâu.”
La Thăng học viện chính là học viện Ma Pháp lớn nhất Nam Cung đế quốc, quyền lực của học viện này rất cao, trình độ cũng rất được, một số thành viên hoàng tộc Ma pháp sư đều được đào tạo từ học viện này ra. La Thăng học viện khảo hạch được đặt ở ba thành khác nhau: Bạch thành, Lý Thành và Mộc thành. Lý thành là lãnh địa Lý gia, còn Lý Lạc Trần chính là thành chủ. Ngay bên cạnh Lý thành chính là đế đô. Nguyệt Thương Hải và Lý Lẫm năm nay đều 12 tuổi, vừa đủ tiêu chuẩn tham gia khảo hạch nên năm nay cả hai sẽ thử xem, Lý Lạc Trần và Lý Lẫm đến đây hôm nay cũng vì lý do đó.
Nguyệt Thiên Vũ nhấp nháp tách trà một chút, rồi mở miệng nói: “Năm nay ta mới 10 tuổi, vẫn chưa đủ tuổi để khảo hạch, nhưng ta nghĩ 2 năm sau sẽ đi. Còn hiện giờ, ta muốn đến Văn Chiến học viện thử xem sao, hơn nữa, còn có Triệu Minh, hai chúng ta ân oán vẫn còn chưa hết đâu.”
Nguyệt Thương Hải nghe thế liền nói: “Nhưng muội là Ma pháp sư mà, học các kỹ thuật của chiến sĩ cũng không giúp gì nhiều cho muội nhỉ?”
Nguyệt Thiên Vũ khẽ cười, chống cầm nói: “Đại ca, huynh nhìn lại người đang ngồi cạnh huynh bây giờ đi, song tu đấy song tu.”
Nguyệt Thương Hải liền nhìn lại Lý Lẫm, chỉ thấy hắn đang cười cười gãi gãi đầu không nói gì cả. Thật ra thì hắn cũng không ngờ mình lại có thể song tu, lúc đầu chỉ tưởng được làm chiến sĩ thôi cũng là được rồi, nhưng đột nhiên vài năm trước lại có thể cảm nhận được nguyên tố ma pháp, nên vô tình đã tu luyện trên cả hai con đường.
Nguyệt Thiên Vũ cười cười tiếp tục nhàn nhã uống trà, nàng đã nhận ra cấp bậc lẫn thuộc tính nguyên tố của Lý Lẫm từ khi nàng bước vào sảnh đường rồi. Thuộc tính của Lý Lẫm chính là Băng nguyên tố, nguyên tố này khá hiếm với tính tình nho nhả anh tuấn của hắn. Nhưng cũng vì Băng nguyên tố nên kinh mạch lẫn thân thể của hắn khá cường tráng, đây cũng là một lợi thế cho chiến sĩ. Hai bên bổ trợ cho nhau, lấp lại khuyết điểm của nhau, Lý Lẫm quả thực là một viên ngọc quý cần được mài giũa.
Trong khi đó thì Nguyệt Thương Hải cũng không kém, hắn là Ma pháp sư Tam hệ Thủy, Phong và Mộc, đều là ba nguyên tố mang tính chất hỗ trợ, rất phù hợp với tính tình và vẻ về ngoài của hắn. Nguyệt Thương Khung không tiếc lộ việc đại ca là Ma pháp sư Tam hệ ra ngoài, nên Triệu Gia cũng không có nhắm vào Nguyệt Thương Hải quá nhiều. Hiện tại cả hắn lẫn Lý Lẫm đều là cấp 4, với niên kỷ của cả hai thì như vậy đã là Thiên tài trong thiên tài rồi.
“Đại ca, ta đến Văn Chiến học viện cũng chỉ để giết thời gian một chút thôi, hơn nữa, cũng có thể ta sẽ trở nên giống Lẫm ca thì sao, cũng đáng để thử mà.”Nghe Nguyệt Thiên Vũ cười cười nói thế, Nguyệt Thương Hải cũng chỉ biết nhún vai bó tay với tiểu muội bảo bối, hắn và Lẫm đã hứa với Vũ Nhi, rằng sẽ không đem việc nàng là Ma pháp sư nói cho phụ thân mẫu thân và gia gia biết, Vũ Nhi đã nói vẫn nên giấu họ chuyện này thì tốt hơn, và hai người cũng đồng ý với điều đó.
“Thương Hải, nhắc đến chuyện này mới nhớ, ngươi là Ma pháp sư nhiều hệ phải không? Thế thì ngươi có tu luyện quá khó khăn không?”
Ma pháp sư còn vất vả hơn chiến sĩ, chiến sĩ tu luyện chỉ cần khí mạch, nếu ma pháp sư chỉ nắm giữ một nguyên tố lực thì có vẻ đơn giản, nếu như nắm giữ hai nguyên tố lực, vậy phải quyết định dùng hết hay bỏ một.
Tu luyện ma pháp cần tinh thần lực duy trì, nếu đồng thời tu luyện hai loại nguyên tố đối với ma pháp sư mà nói, tinh thần lực không đủ sẽ là gánh nặng lớn, hậu quả tạo thành chính là không có tiến bộ ở cả hai loại nguyên tố.
Ma pháp sư nhiều hệ vừa vui vừa buồn, vui vì có năng lực hơn người, buồn lại không thể hoàn toàn nắm giữ được năng lực đó, tuy số lượng ma pháp sư nhiều hệ không nhiều lắm, nhưng đưa mắt khắp Thương Lan Đại Lục cũng có không dưới mấy trăm người, ma pháp sư nhiều hệ phải chọn một hệ ma pháp làm chính mà tu luyện, các hệ khác chỉ là bổ trợ, tinh thần lực chỉ có đến thế, tăng tinh thần lực lại cực kỳ khó khăn, mọi thứ đều chui qua một cửa, đại đa số mọi người đều chọn cách này.
Tuy ma pháp sư nhiều hệ vất vả hơn ma pháp sư đơn hệ, nhưng dựa vào nguyên tố khác phụ trợ sẽ thường có thêm lợi thế.
Ma pháp sư nhiều hệ không thể nắm chắc được tất cả các nguyên tố, rõ ràng có thiên phú, nhưng do tinh thần lực không thể tu luyện toàn bộ, chỉ có thể đau lòng bỏ bớt thứ yêu thích, nhưng đối với Triệu hồi sư mà nói, lại là một chuyện khác.
Số lượng Triệu hồi sư vốn rất ít, hơn nữa đều cực kỳ thần bí, thế nhân không hiểu rõ Triệu hồi sư, hơn nữa Triệu hồi sư không lưu lại bao nhiêu sách điển tích, khiến nghề này có vẻ thần bí khó lường.
Khi tu luyện ma pháp, nếu ma pháp sư biết năng lực Triệu hồi sư đều ức chế đến hộc máu, Triệu hồi sư có năng lực khế ước ma thú, coi như có thêm vũ khí vô hạn.
Khác với ma pháp sư tự tu luyện ma pháp, Triệu hồi sư chỉ cần khế ước ma thú, thông qua cấp bậc cùng năng lực của ma thú khế ước tự động lĩnh ngộ ma pháp nguyên tố, đây là ưu thế, Triệu hồi sư lĩnh ngộ ma pháp nguyên tố mạnh hơn ma pháp sư mấy lần, mộng tưởng cùng luyện đa hệ cả đời của ma pháp sư, xem ra chỉ là bữa sáng của Triệu hồi sư.
Nhưng Triệu hồi sư cũng không phải vạn năng, Triệu hồi sư nhiều hệ cũng rất hiếm, Triệu hồi sư tam hệ đã là nhiều nhất, Triệu hồi sư tiêu hao tinh thần lực hơn ma pháp sư rất nhiều, dù sao ma pháp sư chỉ vận nguyên tố lực thi triển ma pháp, mà Triệu hồi sư còn phải tiêu hao tinh thần lực gọi ra ma thú! So hai bên, Triệu hồi sư tuy cùng luyện nhiều hệ không phải nan đề, nhưng đối với Triệu hồi sư cũng là áp lực lớn, thậm chí có nguy cơ tinh thần khô kiệt.Những nhận định này đến chỗ Nguyệt Thiên Vũ lẫn Nguyệt Thiên Nhạc đều trở thành lời sáo rỗng, tinh thần lực của cả hai cường đại gần như không giới hạn. Nguyệt Thiên Vũ không nói làm gì rồi, nhưng Nguyệt Thiên Nhạc trong quá khứ dù không bằng muội muội có vũ trụ Tinh thần lực, nàng cũng có một đại hải Tinh thần lực để có thể dễ dàng tu luyện Thất nguyên tố.
Tu luyện nhiều hệ chắc chắn sẽ rất khó khăn, Nguyệt Thiên Vũ biết điều đó, nhưng nàng không có bỏ cuộc, cứ từ từ tiến lên, nàng không hề vội việc tu luyện, nếu quá vội vàng sẽ gây ra kết quả không mấy tốt đẹp.
“Cũng khá là thuận lợi, may mắn Tinh thần lực của ta khá nhiều, cảm nhận nguyên tố cũng khá tốt, nên tu luyện ba hệ nguyên tố kia cũng không quá khó khăn.” Nguyệt Thương Hải nhàn nhạt trả lời, cũng nhận được hai cái gật gù tỏ vẻ đã hiểu của hai người trước mặt.
Nguyệt Thiên Vũ đã thừa dịp hắn không chú ý, đã thử kiểm tra Tinh thần lực của đại ca, sau khi xem xét không kềm được mà tán thưởng. Tinh thần lực của đại ca có thể nói là rất lớn, dù còn lâu mới bằng nàng và Nguyệt Thiên Nhạc nhưng Tinh thần lực của hắn hơn xa người bình thường nhiều. Nguyệt Thương Hải cũng là một viên ngọc quý cần được mài giũa đây.
Nguyệt Thiên Vũ cười cười uống trà, lại nghe Nguyệt Thiên Nhạc truyền âm tới: “Thiên Vũ, Thương Hải cũng rất có tài trở thành Luyện dược sư đấy.”
Nguyệt Thiên Vũ chớp chớp mắt, nghiêng đầu, Luyện dược sư?
“Luyện dược sư thật ra cũng rất hiếm có, vì họ cũng cần rất nhiều Tinh thần lực và thông thạo cảm ứng nguyên tố tinh thuần trong Đan dược. Ta có thể cảm nhận được sự cảm ứng không tồi trong người hắn, còn có thể phát hiện, trong cơ thể hắn có dị hỏa.”
“Dị hỏa?” Nguyệt Thiên Vũ nhíu mày hỏi một câu.
“Dị hỏa trên đời có mười loại, mười loại này cụ thể là gì một lát nữa ta sẽ cho muội xem, thật ra muội cũng có dị hỏa đấy. Dị hỏa khác hỏa nguyên tố thông thường không chỉ một cấp thôi đâu, chúng có nhiệt độ và sức tấn công kinh người, và sẽ rất thích hợp để luyện dược. Nếu người sở hữu có thể tinh thông sử dụng chúng, chắc chắn thành tựu sẽ không tầm thường. Chỉ tiếc là dị hỏa thường bị phong ấn trong cơ thể Ma pháp sư, đến một cấp độ nhất định mới có thể nhận thấy dị hỏa của chính mình, ngoại lực chúng ta không thể giúp gì được.”
“Thương Hải có dị hỏa đứng thứ 7 trong 10 loại dị hỏa, gọi là Lam Liên Hoả, là một Hỏa liên màu lam sắc, dị hỏa đó là dị hỏa chuyên luyện chế Đan dược đấy, dù không phải là dị hỏa luyện đan tốt nhất, nhưng nó cũng đứng thứ hai chứ không đùa đâu.”
Trong không gian, Nguyệt Thiên Nhạc cùng Nguyệt Phong mỉm cười nhìn bức họa thứ ba, một bức hoạ vẽ một thiếu nữ tóc vàng óng cùng một chàng trai tóc đỏ rực, cùng luyện dược bằng một lò dược rất đẹp. Nguyệt Phong cười nhe hàm răng trắng đều như bắp ra nói: “Nếu như không cho Vũ biết về luyện dược bây giờ, chắc chắn Phong sẽ nổi điên lên mất.”Nguyệt Thiên Vũ không để ý hai người trong không gian, chỉ cẩn thận tiêu hoá các thông tin của Nguyệt Thiên Nhạc vừa nói. Ở thế giới này Luyện dược sư là một nghề nghiệp rất cần thiết, không chỉ bán được Đan dược ở đẳng cấp cao để lấy kim tệ, còn có thể hỗ trợ cảm ứng nguyên tố trong đan dược nữa. Và, nếu là Luyện dược sư, có thể chế được Đan dược phòng thân phòng trường hợp khẩn cấp.
Tự nhiên trong lòng Nguyệt Thiên Vũ nóng lên kỳ lạ, nàng cảm thấy mình nhất định phải trở thành Luyện dược sư, bằng bất cứ giá nào!
Nói chuyện tán gẫu với Nguyệt Thương Hải cùng Lý Lẫm một hồi, Nguyệt Thiên Vũ trở về phòng liền lắc mình vào không gian. Trong không gian mặt dây chuyền, Nguyệt Thiên Nhạc đang ngồi trên bàn đá trên đảo nhỏ, nhàn nhã uống tách trà của hiện đại, Nguyệt Phong không biết đang đứng hay đang ngồi - tại chân nó ngắn quá mà - mà nhai nhai cái bánh su kem mà Nguyệt Thiên Nhạc làm.
Nguyệt Thiên Vũ không nói gì, chỉ ngồi xuống ghế mà nhìn Nguyệt Thiên Nhạc với đôi đồng tử sáng hết cỡ, giống hệt một tiểu đồ nhi đang chờ đợi sư phụ truyền bí pháp cho vậy khiến Nguyệt Thiên Nhạc bật cười. Nàng vung nhẹ vạt áo mờ mờ ảo ảo, ngay lập tức trong căn nhà gỗ bên kia bờ hồ bay ra một quyển sách dày củ kỹ khá lâu đời, nhưng lại được bảo quản ở không gian rất tốt.
Khi thấy Nguyệt Thiên Vũ nhận lấy quyển sách, Nguyệt Thiên Nhạc hớp một hớp trà nữa thì nói: “Đó là quyển sách đan dược ta được một cao nhân để lại khi ta trở thành Luyện dược sư, trong đó có cả danh sách của các dị hỏa và những loại dược liệu, giờ giao lại cho muội vậy. Đổi lại...”
Nói tới đây Nguyệt Thiên Nhạc chìa tay về phía Nguyệt Thiên Vũ mặc cho nàng chớp chớp mắt khó hiểu, Nguyệt Thiên Nhạc tỉnh bơ nói: “Muội đưa ta những cuốn sách y học hiện đại được không?”
Nguyệt Thiên Vũ trố mắt, sau đó thì bật cười thành tiếng khiến Nguyệt Thiên Nhạc ho khan một tiếng rồi xoay mặt nhìn chổ khác. Thật ra cũng không trách Nguyệt Thiên Nhạc được, khi nàng mới xuyên qua đây lúc đó chỉ mới 6 tuổi, vì trí thông minh tuyệt đỉnh nên tinh thông mọi thứ, nhưng những kỹ thuật y học thì chắc chắn không biết rồi.
Nguyệt Thiên Vũ cười cười lấy từ không gian Lam Trà ra một quyển sách hiện đại dày tổ bố, vỗ vỗ nó nói: “Y học của thế kỷ 21 đang rất phổ biến, những kỹ thuật chuyên của các phân bộ y học đều được ta tổng kết hết vào đây nên nó hơi dày một chút. Cho tỷ đấy!”
Nguyệt Thiên Nhạc cười cười nhận lấy cuốn sách, rồi hai người chia nhau ra mỗi người một góc đọc sách của riêng mình, bỏ lại Nguyệt Phong say sưa ăn bánh su kem.
Nguyệt Thiên Vũ ngồi dưới góc bằng lăng, xung quanh là một vườn hoa Bạch trà thơm dịu và thanh nhã, kết hợp với mỹ nhân tuyệt sắc như nàng, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp.
Nguyệt Thiên Vũ tập trung nghiên cứu quyển sách này, phát hiện luyện dược không đơn giản như nàng nghĩ, nhưng cũng không quá khó khăn. Luyện Đan đòi hỏi tinh thần lực cao và cảm nhận nguyên tố tinh thuần, kết hợp dược liệu cần thiết và khống chế lửa sao cho thích hợp. Luyện dược sư có một vài khuyết điểm, là không thể luyện những Đan dược có thuộc tính nguyên tố ngoài tầm với của mình. Nhưng với Nguyệt Thiên Vũ thì những điều đó không đáng nói, với sự nhạy cảm sắc bén trong trực giác của sát thủ và có 10 thuộc tính nguyên tố, hơn nữa có một vũ trụ Tinh thần lực không biên giới, những điều kiện này rất thích hợp để trở thành một Luyện dược sư.
Luyện dược sư chia thành 5 cấp: sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đại sư và tông sư, mỗi cấp được chia thành 3 sao, Đan dược cũng được phân chia theo cách đó, nhưng đan dược cũng được nhận xét theo dạng tinh thuần: Sơ phẩm, Trung phẩm, Thượng phẩm và Cực phẩm. Có điều, trong hơn vạn năm nay không có ai được nhìn thấy Cực phẩm Đan dược cả.
Dị hỏa có tổng cộng 10 hỏa diễm mạnh nhất Thương Lan đại lục:
1: Bất Tử Hỏa Viêm
2: Tịnh Liên Yêu Hỏa
3: Long Phượng Chân Hỏa
4: Hồng Liên Nghiệp Hỏa
5: Sinh Linh Chi Diệm
6: Cửu U Phong Viêm
7: Lam Liên Hỏa Diễm
8: Vẫn Lạc Tâm Viêm
9: Cốt Linh Lãnh Hỏa
10: Thanh Liên Địa Tâm Hỏa
Ngoài mười loại dị hỏa đó ra, còn có bốn loại hỏa diễm truyền thuyết thất đời từ lâu, tượng trưng cho bốn vùng đất trời và được đặc tên theo tứ đại thần thú: Huyền Vũ hỏa, Thanh Long hỏa, Bạch Hổ hỏa và Chu Tước hỏa. Không ai biết những hỏa diễm truyền thuyết này ở đâu, nhưng có lời tương truyền rằng, một khi tứ đại hỏa diễm trở lại, sẽ cùng HAI người sở hữu nó tạo nên phong ba.
Nguyệt Thiên Vũ đọc quyển sách cũng phải nhíu mày, tại sao lại là hai người?
Nhưng rốt cuộc nàng cũng bỏ chuyện đó ra sau đầu mà cứ chìm vào những thuật luyện đan khá lạ nhưng rất hợp với nàng và ghi nhớ chúng vào đầu, hoàn toàn không hay Nguyệt Thiên Nhạc đang mỉm cười nhìn nàng từ xa với đôi mắt trìu mến yêu thương của một người tỷ tỷ.
Nguyệt Thiên Vũ vội vàng chạy vào căn nhà của Nguyệt Thiên Nhạc, lấy từ trong đó ra một đỉnh lô không cũ không mới, nhưng sang trọng và thanh nhã vô cùng, bên trong có thể ngửi thấy một số mùi dược liệu thoang thoảng khiến nàng cảm thấy thoải mái. Bỗng nhiên có cái gì đó kéo kéo tay áo của nàng, quay lại thì thấy Nguyệt Phong đang ngậm một cái bao lớn đứng dưới đất ngẩng cái đầu nhỏ lên nhìn nàng.
Nguyệt Thiên Vũ chớp chớp mắt, rồi nâng Nguyệt Phong lên hỏi: “Sao thế?”
“Na na na, na na.”
Nguyệt Phong na na mấy tiếng chỉ chỉ cái bao lớn đó khiến Nguyệt Thiên Vũ nhìn lại, nàng nâng cái bao đó lên, và kinh ngạc khi thấy bên trong đều là thảo dược nàng cần cho hiện giờ. Nguyệt Phong nhảy cái phịch xuống đất, cầm cục than viết viết lên mặt đất một dòng chữ:
“Nhạc bảo ta đưa cho ngươi.”
Nguyệt Thiên Vũ nhìn chằm chằm dòng chữ, không nói gì chỉ im lặng nhìn Nguyệt Phong, cười cười xoa tiểu đầu của nó. Gặp Tiểu Lam Cầu này chưa được một ngày, nhưng nàng thật sự rất thích nó. Nguyệt Phong đem đến cho nàng một cảm giác thân thương và quen thuộc vô cùng, cảm giác giống như một sự tin tưởng tuyệt đối vào đồng đội kề vai sát cánh vậy. Nàng hơi tò mò về thân phận của Tiểu lam cầu này, nhưng mỗi lần hỏi Nguyệt Thiên Nhạc thì chỉ nhận được một cái lắc đầu bất đắc dĩ của tỷ ấy nên thôi cũng không quan tâm đến chuyện đó nữa. Nguyệt Thiên Vũ lấy dược liệu ra và bắt đầu cho hết chúng vào đỉnh lô, xuất ra một ngọn hỏa diễm, điều chỉnh nhiệt cho phù hợp rồi bắt đầu luyện đan theo cách trong quyển sách kia để lại. Nàng nhắm mắt lại theo bản năng khiến Nguyệt Phong ngồi trên vai nàng trợn to đôi mắt xanh lam, nhưng nó cũng không lên tiếng làm phiền nàng.
Khi nhắm mắt, Nguyệt Thiên Vũ có thể cảm nhận được tinh hoa của nguyên tố Đan dược, nhiệt của hỏa diễm, mùi của nhân sâm, và những gì có trong Đan dược đều được nàng cảm nhận và thu hết vào trong đầu.
Sau mười lăm phút, mùi thơm từ đỉnh lô tỏa ra thơm thoáng dễ chịu khiến Nguyệt Phong không kềm được hít hít thêm một chút. Nguyệt Thiên Vũ mở nắp đỉnh lô ra, nhìn thấy bên trong là hơn chục khỏa Sinh Cơ đan thì mỉm cười. Sinh Cơ Đan là Đan dược cầm máu và sơ cứu những vết thương ngoài da, chiến sĩ và ma pháp sư đều rất cần đến chúng. Nguyệt Thiên Vũ dù có Quang nguyên tố - loại nguyên tố đứng đầu trong việc chữa trị nhưng chắc chắn những viên đan dược này sẽ giúp ích khi nàng bị cạn Tinh thần lực.
Nguyệt Thiên Vũ hơi thất vọng nhìn hơn chục khỏa Sinh Cơ đan, trong sách của Nguyệt Thiên Nhạc nói là có thể làm ra ba mươi khỏa, sao trong đây chỉ có mười ba khỏa thôi vậy. Nàng lẩm bẩm như thế mà không để ý Nguyệt Phong trên vai đang giật giật khoé miệng, cũng không để ý Nguyệt Thiên Nhạc đang đứng dựa lưng ngay trước cửa đang nhìn nàng với đôi mắt bất đắc dĩ. Nguyệt Thiên Nhạc cười khổ đi vào bên trong nói:
“Muội thở dài cái gì, muội chưa thức tỉnh dị hỏa mà luyện được hơn chục viên như vậy là đã là yêu nghiệt trong yêu nghiệt rồi, người thường cũng chỉ có thể luyện được 3 viên là tối đa thôi đấy. Hơn nữa, chất lượng chục viên Sinh Cơ Đan này là, Cực phẩm đấy!”
Nguyệt Thiên Vũ mở to đôi đồng tử xanh lam, ra vẻ khó tin nhìn Nguyệt Thiên Nhạc, và nhận được là mấy cái gật đầu lia lịa bất đắc dĩ khẳng định. Nàng nhìn lại Nguyệt Phong, nó cũng đang gật gật tiểu đầu màu lam, khiến Nguyệt Thiên Vũ cười khổ. Cực phẩm Đan dược đã không còn xuất hiện trên thế gian này hơn vạn năm trước rồi, chuyện về nó chỉ là một truyền thuyết.
Trong khoảng thời gian vạn năm đó có rất nhiều người sở hữu dị hỏa đã thử luyện chế Cực phẩm đan dược, nhưng cuối cùng sự tinh thuần trong Đan dược của họ cũng chỉ đạt mức Thượng phẩm. Nếu Đan dược đạt được Cực phẩm tinh thuần, chắc chắn hiệu quả sẽ hơn Thượng Phẩm Đan dược một chút, đương nhiên cũng phải xem xét xem Đan dược đó ở cấp độ nào. Nếu là một viên Sinh Cơ đan sơ cấp một sao thì dù có Cực phẩm đi nữa thì cũng như không.
“Tỷ, ta có một thắc mắc. Khi nãy đọc quyển sách, ta có nghe đến bốn thần hỏa đứng đầu trên cả 10 dị hỏa, tỷ có biết gì về nó không?”
Nguyệt Thiên Vũ chợt nhớ ra điều làm nàng thắc mắc nãy giờ, sẵn tiện Nguyệt Thiên Nhạc ở đây liền hỏi thử, nàng nghĩ là Nguyệt Thiên Nhạc sẽ biết được một chút thông tin gì đó. Quả nhiên, sắc mặt tỷ tỷ nàng bắt đầu trở nên âm trầm, Nguyệt Thiên Nhạc nhàn nhạt trả lời: “Ta biết khá nhiều thông tin về nó, nhưng không biết chính xác nó ở đâu. Ta chỉ biết là tứ đại thần hỏa đó chính là đại diện cho thần giới trên nhân gian này.”
“Thần giới?”
“Thần giới chính là tiên vực mơ ước của tất cả những cường giả thông tri, chỉ cần tiến vào và trở thành một công dân thần giới thì lợi lộc sẽ hơn hẳn khi ở Thương Lan đại lục này. Mà, chuyện đó cũng chỉ là một chuyện xưa mà thôi.” Nguyệt Thiên Nhạc chỉ bình thãn trả lời xong câu đó rồi xoay người rời đi, không nói gì nữa. Nguyệt Thiên Vũ nhìn bóng lưng mảnh mai của Nguyệt Thiên Nhạc mang theo một nét cô đơn, tự nhiên trong lòng hiện lên tia đau thương. Nguyệt Thiên Nhạc rất mạnh, dù nàng không nói cho Nguyệt Thiên Vũ biết bất cứ điều gì hết, nhưng chắc chắn tỷ ấy đang che giấu một điều gì đó không hề tầm thường.
Nguyệt Thiên Vũ nắm chặt tay, trong lòng là một ý chí kiên định mạnh mẽ. Hôm nay vào Mê Vụ Sâm Lâm, chiến đấu với ma thú, gặp gỡ những dong binh, vết thương của đại ca, và những bí mật ẩn sâu trong lòng Nguyệt Thiên Nhạc đã kích động Nguyệt Thiên Vũ. Phải mạnh lên nữa, phải mạnh nữa lên! Để bảo vệ tỷ, bảo vệ đại ca, bảo vệ phụ mẫu, bảo vệ Lý gia, bảo vệ những người nàng yêu thương! Nhất định phải mạnh lên!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...